Eno: Không phải chỉ là nói chuyện châm chọc thôi sao? Ai mà chẳng biết, hừ!
Tông Minh: "..." Cậu ta chắc chắn đang nói móc gã!
Gã nắm chặt tay, cảm thấy lúc này khó xử vô cùng. Gã đường đường một bộ trưởng bộ kỹ thuật, vậy mà đứng đây bị hai con gà mờ sỉ nhục, đằng này Việt thiếu tướng còn giúp đỡ hai con gà mờ này, mắt bị mù à?
Gavin thấy gã xấu hổ, ngược lại rất ngạc nhiên, sau đó bắt đầu hòa giải, khuyên nhủ: "Tông tổng công, hay là cậu về trước đi, cũng bận cả tối rồi..."
Mặc dù anh ta từng phàn nàn Tông Minh là người kiêu ngạo, khó giao tiếp nhưng đó chỉ là đối với việc chứ không phải đối với người. Hơn nữa theo như anh ta thấy, người có năng lực, kiêu ngạo một chút cũng là bình thường.
Đáng tiếc Tông Minh không tiếp nhận ý tốt của anh ta, im lặng một lát, trực tiếp hừ lạnh một tiếng rồi bỏ đi.
Gavin: "..." Lần sau tôi mà nhiều chuyện nữa, tôi sẽ tự tát mình một cái.
Eno nhanh chóng nói: "Được rồi, chúng ta tranh thủ thời gian, tiếp tục kiểm tra đi."
Việt Sạn thu hồi tầm mắt trước đó đặt trên người Tông Minh, vẻ mặt lạnh nhạt cũng dịu đi, gật đầu ra lệnh cho Gavin: "Vậy thì bắt đầu."
Bóng lưng Tông Minh rời đi cứng đờ trong nháy mắt, một lát sau, bước đi càng nhanh hơn.
Những cỗ cơ giáp dưới đài lại nhanh chóng bắt đầu đối chiến, nhưng những người xem cuộc chiến đều không còn tâm trạng như lúc đầu.
Hỗ Dật Trần được Eno đích thân chỉ định, vừa kích động vừa có chút lo lắng, tâm trạng này phản ánh vào công việc, trở thành thái độ cực kỳ nghiêm túc.
Cậu ấy muốn nhanh chóng tìm ra vấn đề, không phụ lòng tin tưởng của tiểu hoàng tử.
Tuy nhiên, sau khi đánh thêm ba trận, họ vẫn không có manh mối gì.
Có lẽ thu hoạch duy nhất là biến động dữ liệu rõ ràng hơn, có một lần giá trị suýt vượt quá phạm vi cho phép sai số, điều này rất hiếm gặp, đến cả Gavin cũng có thể nhìn ra sự bất thường.
"Hay là thử đánh thêm vài trận nữa?" Lần này là Gavin đề nghị.
Tuy nhiên mọi người đều đã rất mệt mỏi, cứ thử mãi thế này cũng không được. Nhưng gọi những binh lính điều khiển cơ giáp đó đến hỏi, họ lại không cảm thấy có gì bất thường khi lái.
Eno có chút khó xử, trực giác mách bảo cậu, những điều trong sách nói rất có thể là thật, dù sao Hỗ Dật Trần cũng đã xuất hiện. Nhưng...
"Trận sau tôi đánh." Việt Sạn đột nhiên lên tiếng.
Mọi người đều sửng sốt, chỉ có Gavin là mặt mày hớn hở.
Việt thiếu tướng muốn đánh đối kháng cơ giáp? Trời ơi, đã bao lâu rồi anh ta không được chứng kiến?
Nhưng giây tiếp theo, Việt Sạn liền chỉ vào anh ta, nói: "Cậu đến đánh với tôi."
Gavin lập tức mặt mày tái mét, anh ta muốn xem Việt thiếu tướng chém dưa, nhưng anh ta không muốn làm quả dưa bị chém.
Song anh ta nghĩ lại, có thể đối kháng với Việt thiếu tướng, đây là cơ hội hiếm có đến nhường nào, trong nháy mắt lại tràn đầy ý chí chiến đấu.