“Ta vừa đến thì hắn liền đi , đi trước 7 giờ rưỡi .” Dì Hứa đi vào bếp dọn dẹp đống chén bát hỗn độn rồi nói: “ Tiên sinh vẫn rất đau lòng cháu, biết cháu bị thương thì suốt đêm trở về gấp ".
Chỉ còn một chút mật ong trong nước ép trái cây hoa quả, hương hoa nhàn nhạt áp xuống vị đạo nguyên bản của rau củ, vị ngọt nhẹ nhàng khoan khoái . Ăn xong một bát hoành thánh, Chu Tây trên trán đổ mồ hôi, cơ thể cũng như triệt để sống lại .
“ Cháu và tiên sinh chuẩn bị khi nào cưới? Sẽ nhanh chứ ? ” Dì Hứa đi tới dọn dẹp bát đũa, thuận miệng hỏi một câu.
"Không kết hôn, chúng con sẽ chia tay."
“A?” Dì Hứa đột nhiên ngẩng đầu lên, sợ hãi đến cái đĩa trong tay cũng sắp phải rơi xuống , nhìn chằm chằm Chu Tây một hồi, sau đó bước lên kiểm tra nhiệt độ cho Chu Tây, “ Cháu bị sốt à?"
"Không có." Chu Tú hất cằm lên, đôi mắt mơ mơ màng màng, "Là thật, sau này cháu có thể không được ăn hoành thánh của dì làm nữa."
“Thực sự phát sốt?” Bị nóng đến mức nói mê sảng.
Dì Hứa vội vàng đi lấy nhiệt kế, "Có muốn đi bệnh viện không? Vào mùa hè, vết thương rất dễ nhiễm trùng, nhiễm trùng sẽ phát sốt."
Dì Hứa nhanh chóng đi lấy nhiệt kế, "Cháu có muốn đến bệnh viện không? Vết thương vào mùa hè rất dễ bị nhiễm trùng , bị nhiễm trùng thì sẽ dẫn đến phát sốt."
Điện thoại di động của Chu Tây lại reo lên lần nữa, cô cầm lên thì thấy trên Weibo đang hiện một tin tức.
"Chu Tây và Lục Bắc Nghiêu nghi ngờ đã chia tay."
Có phải những người này là con giun trong bụng của cô không vậy? Chu Tây bên này mới suy nghĩ muốn chia tay, bên kia liền công khai? Cô nhấp vào liên kết đang hiện ra .
Ngày hôm qua, theo chuyên mục tin tức giao thông buổi tối ở thành phố S, một phụ nữ mặc váy đen đi giày cao gót, không nhìn vào tín hiệu đèn giao thông , không biết cô ấy đang suy nghĩ gì, trực tiếp đi thẳng ra giữa đường sau đó bị một chiếc xe ô tô chạy như bay tới đυ.ng vào vành đai mà xanh bên đường.
Người lái xe ô tô đã xuống để nâng người phụ nữ vào trong bồn hoa, phóng viên của cột giao thông bước tới phỏng vấn. Cái trán của người phụ nữ bị trầy xước, nhìn vào máy ảnh với khuôn mặt bối rối.
"Cô có thấy ở phía trước là đèn đỏ hay không?" Người phóng viên hỏi, "Tại sao cô lại phải đi ra giữa đường? Rất nguy hiểm a."
Trên khuôn mặt của người phụ nữ dính đầy bụi , váy của cô bị rách rất nhếch nhác, cô dường như không nghe thấy những gì phóng viên đang nói. Cô nghiêng đầu, đôi mắt to sáng ngời hỏi lại "Cái gì?"
"Cô có biết rằng qua đường thì phải nhìn đèn giao thông không?" Phóng viên sắc bén hỏi "Cô biết bao nhiêu về các quy tắc giao thông?"
Người phụ nữ cúi đầu xuống lau bụi bẩn trên mặt, rơi vào im lặng.
Phóng viên bắt đầu nói về luật giao thông. Người lái xe bên cạnh anh ta nói:" Có thể đi trước được hay không? Người phụ nữ này nhìn qua dường như không có vấn đề gì "
Cảnh sát giao thông ghi nhận lại thông tin giữa hai bên, để tài xế xe cơ giới đi trước ,đưa người phụ nữ vào lề đường để tiếp tục mở miệng giáo dục .