Triệu Tô Dạng ngừng lại cho họ một chút thời gian để suy nghĩ cẩn thận, sau vài giây, cô nói tiếp: “Tôi có thể nhận được lợi ích gì từ việc này? Tôi sẽ tốt nghiệp trong vài tháng nữa. Nếu cô ấy làm việc ở Gia Hoa, thì tôi có thể về quê hoặc đi chỗ khác làm. Chỉ còn mấy tháng nữa thôi không lẽ tôi không chịu nổi mà phải cố ý phạm tội gϊếŧ người đến mức có thể bị kết án tử hình? Bài học từ vụ đầu độc bạn cùng phòng ở Đại học Xương Hoa còn chưa đủ để làm cho tôi sợ hãi sao?”
Sầm Qua kéo ghế dựa ra phía sau một chút và ngồi xuống, giống như là xem phim điện ảnh xem Triệu Tô Dạng đang nghiêm túc biện hộ cho mình.
“Thứ hai, nguồn gốc của chất độc. Tôi là một sinh viên nghệ thuật, vật lý hóa học hiện tại hoàn toàn không nhớ gì, ngay cả khi có cho tôi phòng thí nghiệm và nguyên liệu, tôi cũng không thể tạo ra một hóa chất có độc tính cao, nếu thực sự muốn gϊếŧ bạn cùng phòng, tại sao lại chọn một lĩnh vực mà tôi không quen thuộc? Không phải sẽ dễ dàng hơn khi tôi thừa dịp cô ấy phơi quần áo trên ban công mà đẩy cô ấy xuống lầu ngã chết sao, lại tạo hiện trường giả cho thấy cô ấy vô ý té ngã xuống dưới, các anh cảm thấy đúng không?”
Tiểu Vương nóng lòng hỏi: “Không phải có một nam sinh học khoa hóa ... cái người có tên Trần gì đó đang theo đuổi cô sao?”
“Trên thế giới còn có người sẽ vì tình yêu mà liều lĩnh như vậy sao?” Triệu Tô Dạng cười nhạo nói: “Tôi nên dùng cái gì để báo đáp anh ta —— một chuyến đi nói đi là đi sao? ”
Tiểu Vương và A Đông nhìn nhau, trong khi Tiểu Đinh theo thói quen lấy bút viết ghi lại.
“Thứ ba……” Triệu Tô Dạng nói một cách hùng hồn.
Tiểu Đinh ngẩng đầu nhìn lên và đợi cô ấy tiếp tục nói.
Triệu Tô Dạng dừng lại một lúc, bởi vì cô không thể nghĩ ra lý do nào khác nữa, hơi thất vọng nói: “Tôi đã nói xong.”
“Thứ ba, theo khả năng tư duy logic hiện tại của cô, ít nhất sau khi hạ độc cô sẽ nhớ lau dấu tay để lại trên những vật dụng sinh hoạt hàng ngày của Hướng Mạn.” Sầm Qua thay cô nói tiếp: “Thứ tư, khi cô biết cô ấy đã chết trước khi cô thức dậy, vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc và có cảm giác sợ hãi thực sự, hiển nhiên, cùng người chết trải qua một đêm yên tĩnh tuyệt vời khiến cô cảm thấy sợ hãi. ”
Triệu Tô Dạng vỗ trán, cái tính từ ‘yên tĩnh tuyệt vời’ này sẽ là bóng ma của cả cuộc đời cô.
Sầm Qua đứng dậy, ánh nắng ấm áp xuyên qua cửa sổ chiếu vào trên vai anh, “Mặc dù tôi không nên can thiệp vào chuyện này nhưng với tâm lý mong vụ án sẽ được giải quyết càng sớm càng tốt, tôi đề nghị các anh - đừng nên lãng phí thời gian ở chỗ Triệu Tô Dạng, để cho hung thủ có cơ hội tiêu hủy bằng chứng.”
A Đông là người lớn tuổi nhất ở đây, anh suy nghĩ một lát rồi nói: “Triệu Tô Dạng cô có thể về nhà rồi. Nhưng mấy ngày nay tốt nhất không nên đi ra ngoài, chúng ta sẽ tìm cô để điều tra tình hình sau.”
Triệu Tô Dạng trợn mắt không vui, đứng dậy rời đi.
“Cô gái này rất kiêu ngạo, sự hung dữ sắc bén này quả thực có chút không hấp dẫn đồng giới cho lắm.” A Đông chép chép miệng đánh giá: “Những lời cô ấy nói rất có đạo lý, không biết nó có liên quan gì đến những cuốn sách cô ấy thích đọc hằng ngày hay không. Tôi luôn cảm thấy cô ấy không phải là một người bình thường.”
Tiểu Vương lúng túng nói: “Theo thủ tục, chúng ta vẫn nên xem xét kỹ tình huống của Hướng Mạn và Triệu Tô Dạng đi, không chừng có thể tìm ra manh mối khác. Có lẽ mâu thuẫn của họ sâu sắc hơn những gì các bạn học khác đã nói đâu?”
A Đông châm một điếu thuốc rồi phân công: “Vậy Tiểu Vương, cậu tiếp tục điều tra quan hệ xã hội của Hướng Mạn, Tiểu Đinh sẽ thu thập thông tin của Triệu Tô Dạng như các loại hồ sơ, nhật ký cuộc gọi, hồ sơ công việc bán thời gian, các giao dịch gần đây, nếu thực sự không có vấn đề gì thì thôi.” Sau khi nói xong anh ta quay lại tìm Sầm Qua để nói vài câu lịch sự, nhưng người đàn ông này không biết từ khi nào đã rời khỏi phòng hoạt động.
“Tô Dạng, cô không sao chứ?” Nhìn thấy Triệu Tô Dạng từ phòng sinh hoạt đi ra, Ngô Tuyết Lộ vội vàng chạy lại túm lấy cô hỏi.
“Hiện tại vẫn ổn.” Triệu Tô Dạng làm sao không nghe ra ý tứ trong câu hỏi của Ngô Tuyết Lộ, cô ta chỉ muốn hỏi xem mình rốt cuộc có đầu độc Hướng Mạn hay không thôi. Bởi vì Hướng Mạn luôn thích tung tin đồn xấu về cô, phỏng chừng cả năm không có mấy người tin tưởng con người cô, cô cũng lười giải thích với những người thô tục này. Người bạn thân duy nhất của cô từ thời thơ ấu đến khi trưởng thành là Quách Nhất Cầm, luôn nói với cô rằng đừng luôn sống trong thế giới của riêng mình, rõ ràng là cô bình thường rất hòa đồng, nhưng bề ngoài của cô lại đem đến cho người khác ấn tượng xấu và khó tiếp cận.