Khâu Lại Hạnh Phúc

Chương 2

Người ta thường nói nhân duyên là thứ khiến con người ta có thể hạnh phúc cũng có thể khiến cho chúng ta đau khổ…ranh giới đó thật sự quá mong manh…!

Ngọc trở về nhà không quên nhắn số tài khoản sang cho Huy…cô thở dài sau chuỗi ngày làm việc mệt mỏi và căng thẳng…

Huy vừa về đến cổng thì cô bạn gái tên Lan lao ra ôm …

-Ghét ghê,gọi mấy cuộc mới nghe máy

-Em đến đây làm gì,anh nói mai gặp là mai gặp

-Nhưng em nhớ anh mà,anh đi thi đấu cả tháng trời không lẽ về không nhớ em hay sao?

-Anh có nhớ nhưng hôm nay anh mệt

-Thái độ anh gần đây rất lạ,hay anh có con khác anh cứ bảo em một câu nhé,giờ anh nổi tiếng rồi anh quên em luôn rồi …

-Hâm ,nói gì thế,anh yêu em bao năm nay trong lòng chưa từng thay đổi…

Huy giữ tay Lan rồi cô gái quay lại ôm anh ta

-Nay mẹ anh k có nhà e ngủ ở đây luôn nhé…

Huy kéo tay Lan vào nhà,anh ta vật cô gái ra ghế sofa ngay phòng khách,tay anh ta vén chiếc váy ngắn của Lan lên,cúi xuống hôn đùi rồi dần dần lên gần vùиɠ ҡíи của Lan…họ quan hệ ngay tại phòng khách giữa căn nhà…

Hôm sau Ngọc chuẩn bị đi làm thì mẹ cô thấy đang ngồi xoa dầu gió vào chân

-Mẹ sao vậy mẹ

-À dở dời nên chân lại đau,đi làm đi k muộn con

-Mẹ mệt cứ nghỉ ngơi vài hôm

-Sang tuần mẹ về bà ngoại có chút việc,con ở nhà nhớ cơm nước đầy đủ cho em nhé

-Vâng…mẹ cứ yên tâm,con cũng k ăn vặt,con chỉ thích ăn cơm thôi…

-Thế mà gầy như con mắm ý,phải béo lên vài kg mới được…

-Con vẫn đang ăn tốt mà,thôi con đi đây mẹ…

-Cứ có phải có bạn trai vào mới biết chải chuốt được

Ngọc cười nhẹ rồi phóng xe đi…tới chỗ làm Ngọc mở điện thoại ra vẫn không thấy bên kia chuyển khoản trả tiền,cô liền gọi lại

-Anh có định trả em tiền không ạ,từ hôm qua đến giờ k thấy phản hồi lại

-À anh quên mất,với anh có tiền mặt thôi,trưa nay anh gửi nhé,em qua chỗ anh hay để anh qua chỗ em

-Dạ thôi anh ở đâu em qua lấy cũng được

-Ok vậy lát ở đâu anh nhắn…

Huy đang bơi tại bể bơi của một khách sạn,Lan mặc bộ bikini đi ra hôn lên môi Huy

-Ai gọi sớm vậy anh

-À người ở câu lạc bộ,trưa anh phải đi họp gấp nên trưa em ăn một mình nhé

-Em đặt bàn ở đây rồi ý

-Anh xin lỗi nhưng anh phải đi ,chịu khó tối về anh đền nhé

Huy xoa má Lan ,vẻ mặt cô gái phụng phịu,tỏ vẻ khó chịu…

Trưa hôm đó Huy đặt một bàn ăn thịnh soạn đầy vẻ lãn mạn…Ngọc khi đó bước vào với ánh mắt ngu ngơ…thấy Huy tự nhiên nắm tay cô kéo vào trong

-Em vào đi chúng ta cùng ăn

-Ơ anh này em tới đây để lấy tiền

-Quan trọng gì lát anh trả em,anh ăn có một mình nào ,lại đây

Ngọc giật tay lại vẻ giữ khoảng cách,Huy rót vào cốc của Ngọc chút nước rồi mỉm cười

-Em ăn rồi em đến để

-Thì ăn tiếp,anh biết em đang giữ khoảng cách

-Vì chúng ta là người xa lạ nên giữ khoảng cách vẫn hơn

-Muốn quen nhau thì phải mở lòng thì lạ sẽ thành quen

-Anh Huy này,em biết anh là người nổi tiếng nhưng em không phải là người phù hợp đâu ạ,ngoài kia còn rất nhiều người khác và em chắc chắn rằng em không thích có mối quan hệ với người nổi tiếng …

-Anh k có tư cách hay là

-Là em k thích thôi ạ,em biết chọn ngọn núi nào để mình có thể bước lên…

Huy rút trong ví ra 2 triệu đặt lên bàn ,Ngọc cầm lên rồi k quên cám ơn và chào

-Em cám ơn

Huy gằn giọng trầm xuống và đưa cho Ngọc một bông hoa…

-Ngọc này,anh thật sự thích em từ cái lần đầu tiên anh gặp,anh chưa bao giờ có ý trêu đùa em,anh từng có rất nhiều bạn gái nhưng đây là lần đầu tiên anh muốn nghiêm túc…

-Em k thể nhận bông hoa này được,cám ơn anh đã dành tình cảm tốt đẹp cho em…chào anh ạ…

Ngọc mở cửa ra ngoài,Huy nhấp ly rượu lên môi anh ta ném bông hoa về phía cửa rồi lầm bầm “ Không sao,hoa càng khó hái anh lại càng muốn hái cho bằng được”…

Thế rồi những chuỗi ngày sau khi đi làm Ngọc ngày nào cũng nhận được một bó hoa,cô khiến cho các bạn cùng làm xì xào bàn tán,chị tổ trưởng hỏi nhỏ

-Ai đang cưa em mà lãn mạn vậy Ngọc,hoa đợt này còn đang đắt ý ,tốn kém thật

-Hôm nay chị nào lấy thì lấy nhé,em tặng lại

-Thôi nhận lời người ta đi ngta đỡ phải gửi hoa

-Thật ra em cũng k thích mẫu người đàn ông quá lãn mạn,càng khéo lại càng đáng sợ

-Trời mình còn trẻ lo gì mà suy nghĩ xa vậy em,cứ phải để trai nó theo đuổi cho nó thèm…

Ngọc cười gượng gạo rồi quay đi làm việc mà chẳng bận tâm đến những bó hoa,thế nhưng ngay ngày hôm sau hoa gửi đến kín cả chỗ Ngọc đứng làm việc…cô bị mọi người bàn ra tán vào quá nhiều nên quyết định gọi cho Huy…

-Này anh

-Anh đang chờ em gọi,em cũng lỳ phết nhỉ

-Anh đừng làm thế nữa ,em có bạn trai rồi nên có làm thế cũng vô ích thôi

-Anh tìm hiểu về em khá kỹ,em hoàn toàn chưa có bạn trai

-Anh nghĩ sao cũng được nhưng đừng gửi hoa đến đây nữa,đây là chỗ làm k phải nơi để tán tỉnh yêu đương…

-Vậy anh gửi về nhà em nhé

-Không,em k thích như thế đâu

-Vậy làm bạn gái anh đi hoặc là tối nay chúng ta hẹn hò thử một lần em thấy thế nào?

-Em vẫn trả lời là không ạ

-Ok vậy anh sẽ gửi hoa tới khi nào em đồng ý thì thôi…

-Thôi anh tha cho em đi ạ,em còn rất nhiều việc để làm k rảnh để yêu đương hẹn hò…

-Tối nay nhé chỉ đi hẹn hò tối nay thôi rồi ngày mai anh sẽ k làm phiền em nữa…

Ngọc nhắm mắt thở dài,cô gượng gạo chấp nhận lời đề nghị từ phía Huy…

Tối hôm đó Ngọc trở về nhà nấu cơm rồi thay đồ chuẩn bị đi thì mẹ cô hỏi

-Nay có mưa đấy vẫn đi à con

-Vâng,cơm con nấu xong rồi mẹ dùng bữa đi

-Con k ăn à

-Vâng con đi có chút việc giải quyết nốt cho xong rồi về sớm…

-ừ mẹ xuống bà ngoại ngày kia mẹ về nhớ để ý em nhé,cấm nó k dc chơi điện tử đâu đấy

-Nó lớn rồi mẹ cứ để nó tự nhiên đi,càng cấm thì cái tuổi này nó càng thích chơi…

-K được nó mà chơi thì bảo mẹ…

Ngọc dắt xe máy đi ra ngoài…cô tới địa điểm mà Huy hẹn,một nhà hàng tại tầng 30 của một khách sạn nổi tiếng Hà Nội…

Huy ngồi chờ Ngọc anh ta gọi trước cho Lan để tránh cô ta gọi

-Em đang ở đâu

-Em đang từ Thanh Hoá đi về đây ạ

-Anh phải vào sài gòn gấp ,anh gọi báo em trước

-Vâng vậy tới nới anh gọi cho em nhé

-Tất nhiên rồi,yêu em…

Huy thấy Ngọc bước tới,anh ta tắt máy và đứng dậy cười cầm bó hoa đưa cho Ngọc

-Tặng em

Ngọc ôm bó hoa rồi cười gượng

-Cám ơn anh…

-Em ăn gì cứ gọi tự nhiên nhé

-Em muốn nói chuyện luôn

-Ăn xong rồi nói…

Huy búng tay nhân viên quán mang rượu ra ,bản nhạc piano du dương cất lên …Ngọc ngại nên cầm ly nước nhấp ngụm nhỏ …Huy khẽ mỉm cười nhếch môi…

-Anh Huy đã tốn kém quá rồi,tán ai cũng vậy chắc mệt lắm

-Anh chẳng bao giờ cần tán ai cả em ạ ,anh nói thật đấy chỉ cần anh mở lời là người ta đồng ý

-Nói có hơi quá k ạ

-Phụ nữ bây giờ thật sự rất dễ dãi nhất là đối với những người nổi tiếng như anh,chỉ trừ em ,thế nên anh càng muốn chinh phục em đơn giản vì em k giống họ…em ăn đi …

Ngọc cắt lát thịt đưa lên miệng rồi lại nhấp ly nước…cô cảm thấy mắt cứ lơ mơ dần rồi cố căng mắt cho tỉnh táo…

-Vậy từ mai anh hứa sẽ k làm phiền đến em nữa chứ ạ

-Chuyện của ngày mai thì mai nói khéo đến mai em lại nghĩ khác đấy…

Ngọc hít một hơi rồi thở mạnh cố căng mắt,tiếng nhạc du dương khiến đôi mắt cô cứ trĩu xuống

-Hình như có gì đó k ổn …em

-Em mệt rồi để anh đưa em đi nghỉ ngơi…

Ngọc ôm mặt người đờ đẫn…Huy vẫy thanh toán anh ta kí xoẹt tờ giấy rồi dìu Ngọc ra hành lang báo với nhân viên bên ngoài

-Anh đặt phòng sẵn trên tầng rồi

-Dạ vâng thang lên khách sạn bên kia ạ

Thang máy mở ra Huy xoa má Ngọc rồi hít lấy hít để má cô và hôn vồ vập…Ngọc cố đẩy ra nhưng tay chân bủn rủn …

-Bỏ ra anh bỏ tôi ra ngay

-Chúng ta đều đã trưởng thành và trên tinh thần tự nguyện

-Ai tự nguyện anh đừng nói linh tinh

Ngọc với tay ra phía nút bấm thang máy cũng là lúc Huy vác cô lên đi thẳng về phía phòng…Ngọc cắn vào vai anh ta với chút sức lực cuối cùng…Huy càng tỏ vẻ thích thú anh ta ném Ngọc vào giường ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống cô “ Sau đêm nay em k còn cao giọng được nữa đâu”

Huy kéo khoá quần xuống nhếch mồm cười nhẹ…