Toàn Chức Pháp Sư Dị Bản

Chương 24: Ma pháp mỗi người học mỗi cách





Thiên không Thánh Thành đang dần dần bị cuốn vào vết thủng ở đáy, liền đất đai, địa mạch, tòa thành lẫn bình nguyên sơn hải cũng bắt đầu xê dịch đến vị trí thôn phệ.

Quá trình này lúc tắt nghẽn có phần chầm chậm nhưng đến khi đã vào guồng, tin rằng sẽ như một bầu trời hàng trăm, hàng ngàn km đổ sập từ mấy mươi dặm độ cao xuống Thụy Sĩ quốc gia.

Lại như một cái cống thoát được niêm phong chặt chẽ dưới hàng triệu tấn nước, việc mở nắp sẽ gặp vô vàn khó khăn, tuy nhiên một khi đã bật ra thành công, áp lực thoát xuống tuyệt đối kinh khủng gấp mấy lần.

Khẳng định loại này thảm họa Khufu đang gây ra, liền sẽ có khả năng đưa cả Âu Châu lục địa trở về thời kỳ đơn sơ nhất.



Chỗ vực xoáy Khufu đang đứng, phong bão cuốn hết thảy cồn cát, phù sa tầng tầng lớp lớp đi lên, loại này gia tốc biến thiên đến độ không thể dùng nhân loại mắt thường để hình dung.

“Đông đông đông!!!!!!!!!!!!!! ”

Từ mắt bão chấn động, đột ngột xuất hiện một cỗ lực lượng màu bích nhạt không rõ từ đâu chợt lóe lên, nhanh chóng đóng kín hàng chục cây số địa phương lân cận.

Cồn cát, đất đai trong quỹ tích bão táp bỗng chốc dần dần rõ ràng hơn, đều đặn chầm chậm hơn…

Phù sa, tinh bụi cũng từ từ chậm lại…

Hàng vạn vong linh đang gào thét cuộn bên trong liền cũng như thước phim quay chậm…

Chậm lại…

Tiếp tục chậm lại…

Vô hạn chậm lại…

Đột nhiên, hết thảy trước mắt như là bất động, tử thần bão táp đáng sợ kia vốn cực nhanh thần tốc, đều ở trong tầm nhìn của Khufu trở nên vô cùng chậm chạp, mà bão táp màu nâu cuồn cuộn, càng tựa như một mảnh khí lưu ngổn ngang không thứ tự, dễ dàng có thể nhìn thấy từng hạt cát lơ lửng trên lưu không.

Đến cả đế vương vong linh liền nhất thời vẫn bị áp chế đôi chút chuyển động, không thể tồn tại một cái cảm giác thanh thoát theo ý bản thân.

“Thời gian thứ tự!!!”

Michael dĩ nhiên cũng nằm trong chưởng khống khu vực, hắn ngay lập tức ý thức được một cái chí cao ma pháp hỗn độn vừa được giáng lâm.

Nhưng cái này thực sự có gì đó quỷ dị, không giống lắm cấm chú hỗn độn hệ!!

Chuẩn tắc ma pháp, thế gian này không có ai hiểu rõ hơn Michael, hắn là cái truyền thuyết thiên thần cảnh giới, có thể dựa vào chưởng khống đối phương để truy xuất ngược lại lực lượng thao túng.

Mà ý niệm của Michael rất rõ ràng, thứ tự thời gian trước mắt, không phải đến từ tinh vũ bỉ ngạn trong hỗn độn hệ được nối lên. Thậm chí càng mang dày đặc khí tức không gian ma pháp bên trong, đan xen nhuần nhuyễn, tỉ lệ tuyệt đối có chủ đích.

“Có thể thoải mái thừa nhận mình sử dụng tà thuật được rồi, lại còn có thể hoang đường tái tạo cấm chú tối cường nhất khi mình chưa đạt đủ cấp bậc, dị đoan yêu pháp, bất quá ta không cảm thấy bất ngờ với thân phận của ngươi!?” Michael nhấn mạnh lời khẳng định so với việc tạo ra một câu nghi vấn, hắn không cần quay lại cũng đoán được bóng đen phía sau lưng đang hướng tới là ai.

“Ngươi có phải não tàn hay không? Ma pháp quy tắc chính thống được khai sinh dựa vào tinh tử nối mạch, ta không thuận theo bản nguyên của nó, ngươi làm sao có thể biết ta dùng loại gì cấp bậc?” Mạc Phàm lật lên khinh thường, thực sự không có cái kiên trì cùng Michael nói mấy lời không có chút ý nghĩa nào này.

Chính mình tu luyện là ma pháp nhân loại, từ ngày thức tỉnh liền có Tinh Trần, có Tinh Tử, linh hồn của mình liền bởi vì đủ loại ma pháp tinh hệ trưởng thành mà lớn mạnh.

Dị đoan tà thuật, làm sao còn phải tuân theo bản nguyên tinh tử, sức mạnh của bọn họ đều không bắt nguồn từ hệ thống pháp thuật này, làm sao Michael có thể trích xuất được cảnh giới mình hỗn độn hệ?

“Bản nguyên chính thống, ta chưa bao giờ rời bỏ, nhưng là thế gian lớn như vậy, thiên tài bạt ngàn, ma pháp tu luyện mỗi người học mỗi cách, cấm chú tái tạo, liền có quy định sẽ nhất định phải vẽ ra từ trong bỉ ngạn lực lượng sao?” Mạc Phàm tiếp tục một mặt đối chất với Michael.

Cái này hỗn độn lập trường thay đổi thứ tự chính là trọng lực, chính là phương vị, không gian, tái tạo chân chính một đường hầm ba chiều kết cấu.

Thời gian tuyến chính là chiều thứ tư, đại biểu đơn vị cuối cùng phụ thuộc lên quy chiếu không gian đường hầm.

Mạc Phàm nhưng là thiên tài giác ngộ, hắn dung hợp không gian với hỗn độn liền có thể mô phỏng lại quá trình đảo ngược đường hầm đó, thay đổi quy chiếu không - thời gian ở địa phương lên một địa phương khác.

Nói thí dụ không gian xung quanh ảnh hưởng bão táp Khufu tạo nên được Mạc Phàm thay đổi so với quy chiếu gốc ở nơi Sơn Phong Chi Thi đứng, liền thời gian vận tốc ở hai địa phương này nảy sinh khác biệt điều chỉnh.

Nhưng mấu chốt vấn đề, bên ngoài lãnh địa thiên không, đơn cử là đại địa quang minh lãnh thổ bên dưới, mọi thứ vẫn như cũ diễn ra, đều đặn, tuần hoàn.

Cho nên tới nói, cứ việc không có đạt đến cảnh giới cấm chú hỗn độn cùng không gian hệ, Mạc Phàm vẫn tùy ý tái tạo nên một cái chân thực hoàn mỹ thời gian chi biến, càng là tường tận hiểu rõ những gì mình đang làm hơn hết thảy cấm chú pháp sư trên thế giới này.

Michael biểu tình có chút vội vàng, hắn không còn nói gì nữa, vẫn đang cố gắng đạp đổ đi xiềng xích thời gian thứ tự mà Mạc Phàm tạo nên, ảnh hưởng thời gian quy chiếu lên người hắn, liền không chỉ chuyển động bản thân, lại như một người muốn vận hành ma pháp buộc phải thông qua mạch nối tinh tử, mà toàn bộ hệ thống tinh trần dĩ nhiên đã bị đè nén lên một thứ tự vô hạn chậm, khiến quá trình diễn ra lâu hơn rất nhiều, cho dù có là sí thiên sứ mười sáu cánh thần thông.



Cấm chú vận hành vốn là cùng cực khó khăn, không ít cấm chú pháp sư trên thế giới này dù cho có suốt đời của bọn họ tu luyện cũng chẳng thể tự mình độc lập triển khai, đặc biệt là hỗn độn hệ.

Tinh biến thời gian đòi hỏi gắt gao tinh thần cảnh giới, cảm nhận về không gian tuyến, đủ ý chí để vẽ ra cơ sở thứ tự cho riêng mình.

Sắc mặt Mạc Phàm nhưng phi thường khó coi, hiển nhiên loại này thay đổi thứ tự thời gian cũng không phải thuần túy năng lực, hắn chỉ đang thường thức mô phỏng theo tái tạo, đừng nói đến tối cường cảnh giới không bằng được, liền cũng khiến cho bản thân phải lao lực gấp mấy lần, làm cho thể xác và tinh thần bị xung kích đến muốn bục vỡ ra, lại thêm hồn ảnh Nhất Thu đang sắp tới giới hạn bào mòn, bất cứ lúc nào cũng có thể ngã vào thâm cốc.

Mạc Phàm mở ngón giữa và ngón cái lòng bàn tay phải rộng ra, không gian ở trung tâm hai ngón đột nhiên xuất hiện lít nha lít nhít tia điện màu đen đang hòa lẫn lan truyền.

Ánh mắt hắn tiếp tục đặt lên người Michael, dùng lời lẽ thẳng thắn nhất giao tiếp.

“Bây giờ mới là cấm thuật ta giành riêng cho ngươi, nếu căm thù hắc ám như vậy, hãy vui lòng cùng ta viếng thăm chân chính địa ngục vị diện một chuyến”.

“Tách~~~~~”

Hai ngón tay đã mở ra ban nãy quẹt lại với nhau tạo thành một cái hố xoáy cuồn cuộn.

Khối xoáy đem tia điện màu đen ban nãy không ngừng mở rộng, trong khoảnh khắc xé ra một cái “Hắc ám trường hà”, thôn phệ toàn bộ diện tích không gian đã niêm phong thứ tự của Mạc Phạm tạo ra trước đó

Loại sức mạnh này của Mạc Phàm rõ ràng đến từ cấm thuật mà Tô Lộc năm xưa đã dùng để biến Dubai thành vùng đất chết, hầu như không còn một bóng sinh vật tồn tại.

Tô Lộc là một trong tám hồn cách của Tà Thần, nên Mạc Phàm hiện tại tùy ý có thể thao túng loại bàng bạc lực lượng này.

Nước sông của hắc ám quỷ dị tới cực điểm, hoàn toàn không có bất kỳ chỗ trống để né tránh, chỉ có thể tùy ý để cho nước sông đen mực này không ngừng mà xung kích.

Trước đây bản thân Tô Lộc rõ ràng không thể điều khiển được sự giãn nở này, chính hắn cũng bị nuốt đi, nhưng là Mạc Phàm cảnh giới hắc ám ma pháp không cùng một khái niệm.

Hắc ám trường hà mà nói chính là hắn hoàn toàn điều khiển, tùy ý chưởng khống.

Vị diện u ám này, hắn muốn ai đi vào, liền người đó sẽ không có cơ hội tháo chạy!!!

Mạc Phàm vốn dĩ cũng không cần thiết cái hỗn độn chi biến ma pháp trước đó, một cái hắc ám trường hà này cũng đủ để kéo hết phá hoại của Khufu gây ra.

Chỉ nhưng chính hắn cũng tự mình muốn vào hắc ám chi địa này một lần nữa.

Mà Mạc Phàm rõ ràng, Saga đã từng nói với hắn, ở một cái vị diện thời gian là quân tốc trôi qua, vì lẽ đó thời gian trong một cái vị diện là cố định, tương đương với bất biến. Nếu muốn xuyên qua vị diện, trong vị diện kia, thời gian là lấy một loại tốc độ khác trôi qua, khẳng định sẽ có chênh lệch.

Nếu mình vào bên trong một thời gian, bên ngoài mọi chuyện có thể diễn ra theo chiều hướng như thế nào tranh đấu, hắn không khẳng định được…

Một năm, hai năm cũng có thể là nhiều năm trôi qua, Mục Ninh Tuyết, Diệp Tâm Hạ cũng như đám Triệu Mãn Duyên có bảo đảm còn sống sót hay không?

Chi bằng tự mình quyết định kết cục, tự mình là quy chiếu thời gian, tự mình phá bỏ quy tắc này.

Dựng lên một cái thứ tự thời gian chậm vô hạn ở không gian vết rách trên phản chiếu tòa thành, để cho thời gian chảy qua người mình, chấp nhận gồng gánh thêm bốn chiều không gian áp lực lên linh hồn, liền có thể mang đến một cơ hội viếng thăm cái kia bóng tối vị diện, bất quá có thể đảm bảo chính mình không phải đến lúc đi ra, thế giới đã mấy năm trôi trãi.





Dòng sông màu đen này cũng không phải là chất lỏng thực chất, càng không có bất kỳ lực phá hoại, nó chỉ là kéo mọi vật thể trên đường xâm lấn đi vào một cái thực tại khác.

Hàng ngàn, hàng vạn vong linh, đất đá, phù sa trong phạm vi thời gian thứ tự cũng vì vậy mà cũng không thể thoát, cảm giác như một đại không gian rộng lớn đột nhiên biến mất vậy. Liền cả khoảnh khắc cuốn qua thân Khufu, Michael vẫn không có ngoại lệ, lập tức rơi vào bên trong, dòng chảy xiết màu đen gắt gao ràng buộc hai đại biểu sức mạnh không gì sánh kịp này dĩ nhiên cũng không cách nào tránh thoát.

Đây căn bản không biết là ma pháp gì, hoàn toàn không có cách nào chống đỡ, một khi cuốn vào thì sẽ theo những kia dòng sông màu đen giội rửa đến, càng như là bị một dòng chảy xiết thần bí quái lạ nhảy vào một thế giới khác, có một cánh cửa đen thùi rồi lại bốc lên một ít huyết quang, đang mở ra chậm rãi hướng về mấy vạn người bên trong dòng chảy xiết hắc ám này!

Mà minh thần Khufu, tà thần Mạc Phàm hay Michael đại thiên sứ trưởng đều rất rõ ràng đại môn trước mắt…

Hắc ám vị diện!!!....

- ----------

- ----------

Sơn Phong Chi Thi trên mảnh vai, Cửu U Hậu vẫn đang đứng đó, nàng nhìn chằm chằm vào mảng đen tối mịt kia đang thôn phệ trước mắt, rồi dần dần đóng lại…

…Biến mất rồi…

Tâm trạng này của nàng mà nói, có đôi chút tự hào, có đôi chút phồng mũi.

Người học sinh của Cổ Lão Vương, đã thực sự trưởng thành rồi!!!

Nàng mang trên người cái kì vọng mà vô tình không kiểm soát được đã hứa với Mạc Phàm.





“Bát phương vong quân, càn quét!!!”