Chương 6.2
Edit: Con Cá Rô Đồng
Bác sĩ lặp đi lặp lại quá trình, kiểm tra lần lượt chỉ số cơ bắp. Cuối cùng, ông đặt tay ở ngực Hướng Vân. Alpha cơ ngực đầy đặn, thậm chí một tay không thể ôm toàn bộ. Khi thả lỏng trang thái, cơ bắp mềm mại, xoa trong tay cảm giác rất thích, so với Omega không phân cao thấp. Bác sĩ nhẹ nhàng bóp, ngón tay lún vào sâu bên trong làm ngực biến dạng, ngón trỏ trượt xuống vô tình cọ qua núʍ ѵú làm nó cứng run run.
Bác sĩ chuẩn bị tiếp tục đo, Lâm Mặc Văn mặt lạnh tanh nhìn hắn, cả người toả ra sát ý.
Hướng Vân cùng bác sĩ đều không thể hiểu nổi.
"Kiểm tra này kết thúc" Lâm Mặc Văn lạnh lùng mở miệng.
"Đến cái tiếp theo nhanh"
"Này……"Bác sĩ nhìn tờ ghi mới chỉ hoàn thành một nửa, cuối cùng quyết định, vị tiểu tướng quân này nói cái gì thì chính là cái đó. Alpha dùng lực nắm cổ tay ông quá lớn làm ông có ảo giác sắp bị bẻ gãy đến nơi.
Hướng Vân nghĩ nghĩ “Tên điên này có tật xấu gì thế?"
Ánh mắt nghi ngờ nhìn Lâm Mặc Văn, cậu mặc xong quần áo đi đến phòng khám tiếp theo. Hướng Vân không biết, nếu không phải Lâm Mặc Văn vừa rồi trước khi đến đây tiêm thuốc ức chế thì giờ đây trong phòng này đã tràn đầy Pheromone chiếm dục phẫn nộ của Alpha, nồng đến mức làm người ta thở không thông.
Hai người không có tiếp tục đến làm bài kiểm tra tiếp theo được. Nhân viên y tế cầm một báo cáo vội vã chạy tới, ghé vào tai Lâm Mặc Văn thì thầm gì đó.
Lâm Mặc Văn ngẩng đầu nhìn thoáng qua Hướng Vân, ra lệnh mấy cái bác sĩ vây quanh cậu, tức khắc đưa người nằm viện trị liệu.
Hướng Vân trước mắt thoạt nhìn rất bình thường.
Trong cơ thể cơ quan phân bố Pheromone lại hỏng mất. Máu kiểm tra xong không có đạt được thứ hạng như ngày trước, cơ thể xuất hiện sự khác thường cũng chỉ còn là vấn đề thời gian.
Lâm Mặc Văn tầm mắt lạnh băng dừng ở chỉ số cực kỳ chói mắt. Trong cơ thể Hướng Vân hàm lượng Pheromone Omega kí©ɧ ŧɧí©ɧ đã vượt quá 80000, so với Alpha bình thường chỉ số cao gấp 20 vạn lần!!! *
*Cái này là đại loại kiểu trong cơ thể mỗi người đều có Pheromone của cả Alpha lẫn Omega ấy. Ai có chỉ số bên nào cao hơn thì phân hoá thành loại đó.
Tuyệt đối là một chỉ số ép người đến chết.
“Vật mẫu thí nghiệm phân tích hoá học khi nào có thể xong?" Lâm Mặc Văn âm thanh lạnh nhạt, nghe không ra cảm xúc gì. Chỉ là ngón tay y lại phản bội chủ nhân, sắp vò mép giấy xét nghiệp nát bét.
“Phòng thí nghiệm đã nhanh chóng tiến hành phân giải với tốc độ nhanh nhất nhưng sợ rằng cũng phải một tuần sau mới có." Bác sĩ đáp.
“Không còn kịp rồi.” Lâm Mặc Văn một tay đem giấy xét nghiệm trả lại trước ngực bác sĩ, vừa đáp:
"Để ý em ấy, đừng để cho em ấyrời khỏi phòng bệnh."
Hướng Vân thật ra đã cảm nhận được thân thể dị thường. Từ khi trở lại tinh cầu trung tâm, hắn không ngửi được bất cứ Pheromone Alpha nào. Xung quanh không phải không có Alpha mà là do hắn không thể cảm nhận được. Hắn biết đây không phải một dấu hiệu tốt, không nghĩ chính mình lại vì một chất lỏng chưa biết tên mà chết.
Ba ngày sau, cơ hể Hướng Vân bắt đầu xuất hiện phản ứng bất thường.
Thường xuyên nôn mửa, choáng váng, đau bụng. Theo miêu tả, tầm nhìn cậu thường trở nên nhỏ hẹp, trước mắt như có đèn flash chớp loá, trong tai truyền đến nhiều âm thanh cao thấp ồn ào. Điều này đối với một Alpha cấp 3A như y là chưa từng xảy ra.
Bác sĩ đưa cho cậu nhìn tư liệu, cái này là Lâm Mặc Văn đưa đến. Lâm Mặc Văn đã dẫn dắt một đội quân vây hãm tinh cầu kia, đem toàn bộ tư liệu y học thu thập lại.
Chỉ thấy một chồng thật dày những báo cáo thực nghiệm. Hơn 300 Alpha bị đưa đi làm thí nghiệm, khi Pheromone bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ tăng cao làm cơ thể nhanh chóng tan rã. Mỗi một bức ảnh chụp đều là cảnh ghê rợn, thi thể không còn ra hình người.
Thí nghiệm trên cơ thể trung bình tồn tại không quá 18 ngày.
Ngày Lâm Mặc Văn trở về, Hướng Vân đi đứng đã mất cân đối, đi đường cũng không được bình thường, thậm chí nhiều lần trong WC đυ.ng vào cây cột.