Là Sầm Phong, Lapraua là khách sạn có công ty mẹ bên Úc, người Úc tới Bắc Kinh đa số đều ở nơi này, trước đó Sầm Phong có thu mua một phần cổ phiếu của Lapraua, cũng coi như là một trong số các cổ đông.
Bọn họ ở sảnh phía Nam nói chuyện, Sầm Phong vừa tiến vào cửa lớn đã chú ý tới, chẳng qua anh không quá để ý.
—— Trong yến tiệc hôm đó Sầm Phong không nghĩ tới Mạnh Thanh Hiến sẽ dẫn Mạnh Hạ theo, chỗ chống lưng của Mạnh Hạ là nhà họ Mạnh, là Mạnh Thanh Hiến, mục tiêu của anh vẫn luôn rất rõ ràng.
Đương nhiên, Sầm Phong vẫn có chút cảm giác, đó chính là……
Không thích ứng.
Cảm giác không thích ứng này nảy sinh từ nhận thức.
Khi nhìn thấy một người qua ảnh và câu chữ miêu tả, đa số mọi người sẽ dựa vào hiểu biết của mình tưởng tượng ra con người và tính cách đặc thù của người ấy.
Nhưng sau khi nhìn thấy người thật, phát hiện người này không giống với những gì mình nghĩ, bởi vì từ việc tiếp xúc trực tiếp với ánh mắt, thần thái của một người càng dễ nắm giữ được tính cách của người ấy hơn.
Đặc biệt là Sầm Phong vẫn luôn điều tra Mạnh Hạ, anh đương nhiên sẽ căn cứ vào những sự kiện đã có sẵn, hình thành một ấn tượng cố định về Mạnh Hạ, thế nên khi ấn tượng này bị đánh vỡ sẽ sinh ra cảm giác khó thích ứng.
—— Lúc trước chưa gặp Mạnh Hạ, anh có đọc qua một số sách phân tích tâm lý tội phạm, vẫn luôn cho rằng Mạnh Hạ tuổi còn nhỏ, chắc là có tính cách cố chấp âm trầm hơn chút.
Nhưng vào lần đầu tiên gặp cô ngoài đời thực, cảm giác Mạnh Hạ mang đến cho anh lại là đơn thuần.
Sự đơn thuần khi chỉ chuyên chú vào một việc.
Cho nên sau khi gặp được cô, Sầm Phong càng thêm tò mò với động cơ gϊếŧ người của cô.
*
Bốn người vừa ăn vừa nói chuyện đến 10 giờ tối, sau đó trao đổi số điện thoại, từ đây mới coi như thật sự quen biết.
Lúc rời đi, Mạnh Thời Nhiên lái xe đến cổng khách sạn, Mạnh Hạ mở cửa ngồi vào ghế lái phụ, Nhan Thành và Nhan Quân đều đứng ở cửa tiễn bọn họ, Nhan Thành còn cúi người chào tạm biệt cô.
“Hạ Hạ, tôi sẽ ở lại nước một thời gian dài, hai ngày tới sẽ gọi điện thoại cho em, chúng ta cùng nhau ra ngoài chơi nhé.”
Mạnh Hạ hiểu ý anh, anh muốn ở riêng với cô, nhưng hôm nay nhiều người, chỉ đành hẹn lần tới.
“Được.”
Mạnh Thời Nhiên đảo tay lái rời đi, xe vừa lái đến trước đài phun nước đã không nhịn được hỏi.
“Không nhìn ra em còn rất nổi tiếng đó, hai người quen nhau ở Úc à?”
Cô cúi đầu trả lời tin nhắn: “Ừm.”
"Thế mấy ngày nữa ra ngoài chơi dẫn anh đi được không?"
Mạnh Hạ buông di động liếc anh một cái: “Hình như người ta chỉ mời em thì phải.”
Mạnh Thời Nhiên bật cười, vươn tay xoa đầu cô.
Trở lại phòng khách sạn, Sầm Phong cởϊ áσ khoác tây trang, lới lỏng cà vạt, đi đến trước cửa sổ sát đất nhìn xuống, xe của Mạnh Thời Nhiên đã đi rồi.
Sầm Phong đi đến bàn làm việc bên kia, trên bàn đặt tư liệu về Mạnh Hạ, anh cầm lên xem, vẫn là bức ảnh cũ, vẫn là những con chữ đó, nhưng cảm giác đã không còn như trước.
—— Có đôi khi tất cả chỉ bắt đầu từ sự tò mò.
*
Nhan Thành nói mời là mời, không đến hai ngày đã gọi điện thoại cho Mạnh Hạ, mời cô đến trung tâm nghỉ dưỡng Sloto cùng chơi bowling.
Trung tâm nghỉ dưỡng Sloto có đầy đủ tiện nghi sang trọng, diện tích cũng lớn, nơi này có quán bowling lớn nhất, cũng nổi tiếng nhất Bắc Kinh, trang hoàng tinh xảo xa hoa.
............