Mạnh Thời Nhiên bơi về phía Mạnh Hạ, trên người chỉ có một chiếc quần bơi, anh nhảy lên bờ đứng ở trước mặt cô, toàn thân ướt sũng nhỏ nước, cơ ngực cơ bụng cùng cặp chân thon dài rắn chắc hoàn toàn bại lộ không sót một chút gì.
Mạnh Thời Nhiên giũ tóc hất nước, bọt nước vẩy đầy lên người Mạnh Hạ, cô vội lùi về sau một bước.
“Đừng quậy, em đói bụng, nhanh thay quần áo đi.”
Hai người đến Hòa Vân Các quen thuộc trước kia, ăn hoành thánh phỉ thúy, không biết vì sao, Mạnh Hạ cảm thấy hôm nay tâm trạng Mạnh Thời Nhiên khá tốt, từ lúc ăn cơm đến trên đường về nhà đều cười nói vui vẻ với cô.
*
Sau khi tiễn Mạnh Hạ về đến nhà, Mạnh Thời Nhiên xoay người rời đi, Mạnh Hạ tắm rửa xong trở lại phòng ngủ.
Cô ngồi ở trước bàn, lấy sợi dây chuyền Mạnh Thời Nhiên tặng hôm nay ra xem, cẩn thận quan sát một lúc thấy cũng không tệ liền đứng dậy đi đến bên kia, mở ngăn tủ dựa tường, tìm vị trí chuẩn bị cất nó vào trong.
—— Trong ngăn tủ này chuyên để những món đồ cô thiết kế từ nhỏ đến lớn, đa số đều là đồ khiến cô hài lòng, cùng với những món quà quan trọng.
Mạnh Hạ đặt dây chuyền vào một hộp ngăn, đột nhiên thấy trong ô vuông bên kia có bày một món đồ.
Đó là một hộp nhẫn, nhẫn thịnh hành cho các cặp đôi yêu nhau hồi cô học cấp ba, cô thiết kế một cặp, hiện tại nhẫn đã mất, nhưng hộp vẫn còn.
Cánh tay Mạnh Hạ nâng lên dừng lại ở đó rất lâu.
Sau đó cô đến phòng làm việc của Mạnh Thanh Hiến.
Anh không ở nhà, cô quét vân tay tiến vào, đi đến bên bàn làm việc, cúi đầu nhìn chiếc giá đựng bút máy màu đen trên bàn.
Đây là quà cô tặng Mạnh Thanh Hiến.
Đại khái là vào năm lớp 10, cô không cẩn thận làm hỏng giá bút của anh, sợ bị anh mắng nên vội nói, ‘Anh, anh yên tâm, em sẽ thiết kế cho anh một cái mới, chắc chắn còn đẹp hơn cả cái này’.
Vì để cô hết hy vọng, không phải anh đã sớm vứt đi rồi sao, sao đột nhiên lấy ra dùng.
Ngoài giá bút, trên bàn làm việc còn đặt một chồng văn kiện Mạnh Thanh Hiến chưa xem xong, có dự án hợp tác của tập đoàn công nghiệp quân sự khai thác mỏ và tập đoàn dầu mỏ MITUB của Úc, cũng có kế hoạch khai thác địa ốc bình thường khác.
—— Bởi vì liên quan đến bối cảnh nhà họ Mạnh nên hiện tại đa số sản nghiệp nhà bọn họ nằm trong thể chế, như quản lý công nghiệp quân sự, giao thông, vận chuyển, số ít là ngành sản xuất đại chúng như khai thác địa ốc.
Cô tùy tay cầm một tập văn kiện lật xem, bên trong cứ cách vài tờ lại có chữ ký của Mạnh Thanh Hiến, đầu bút lông thành thục có lực.
Văn kiện như dự án dầu mỏ tương đối quan trọng, cho nên Mạnh Thanh Hiến hoàn toàn ký tay, cũng có trang có chữ ký của Sầm Phong, tuy nhiên Mạnh Hạ không quen biết Sầm Phong nên không quá để ý, ngược lại tập tư liệu khai thác điền sản kia, đóng dấu ký tên lẫn lộn, cô xem qua loa, nhưng đến tờ cuối cùng lại dừng động tác.
Trang này là chữ ký chung cho tất cả, dưới chữ ký của Mạnh Thanh Hiến còn có mấy cái tên khác.
Trong đó có một cái tên khiến cô nhíu mày.
Tiết Quý.
Mạnh Hạ nhìn trong chốc lát lại lặng lẽ đặt văn kiện về chỗ cũ.
Sau đó xoay người thì thấy Mạnh Thanh Hiến đứng ngay ở cửa nhìn mình.
Mạnh Hạ ngẩn ra, anh về từ khi nào, không phải vẫn luôn rất bận sao?
.........