Lão Bà Ngọt Ngào Dính Người Của Hạ Tổng

Chương 13

Thư Trường Lỗi nghe xong liền trợn mắt, nhìn dáng vẻ Hạ Hướng Vũ che chở người như vậy liền biết anh không diễn, bất dắc dĩ buông tay, ""Đang tốt cậu nhắc đến hắn làm gì, cậu như vậy không được, anh dâu sống cùng cậu nhất định là rất khổ ha ha.""Cậu là Thư Trường Lỗi phải không? Có thể chụp ảnh cùng tôi không?""

""Aaaaaaaaa người thật so với trên TV còn đẹp hơn a!""

""Ơ, người bên cạnh này là ai ? Là Alpha sao? Hình như là tổng tài tập đòan Hạ thị a?""

""Uầy! Không phải chứ, tôi đã sớm nghe nói hai người bọn họ là một chỗ, vậy là thật ư? Khoái chít tôi rồi?""

""Oaaa, nhìn thật xứng đôi! Không ở lão tổng Hạ thị lại soái như vậy.""

Thư Trường Lỗi là con lai, vừa hát vừa đóng phim, cũng có chút danh tiếng, nhưng người này lúc nào ra cửa cũng không đeo khẩu trang, rất dễ làm người khác nhận ra mình.

""A? Không được, tội mặc kê. Tôi mặc kệ, tôi muốn chụp ảnh chung đã, còn muốn ký tên nữa.""

Thư Trường Lỗi cười lên cũng xuất hiện má lúm đồng tiền mờ mờ, quần áo mặc trên người toàn là những hàng hiệu mà Dịch Miểu không biết, y lại là một đại minh tinh, cả người đều tinh xảo, Dịch Miểu nhìn nhìn mình còn đang mặc áo lông vũ giữ ấm mà tiên sinh mặc cho, cùng với y...... chính là không so được.

""Được rồi được rồi, chúng ta cùng chụp, ai cũng có phần nha~~""

Thư Trường Lỗi bị người qua đường nhận ra, lục đυ.c cũng có những người trẻ tuổi khác lại đây chụp ảnh chung, y lại là một người thân thiện, ai đến cũng không cự tuyệt, cùng vợ chồng Hạ Hướng Vũ vẫy tay, ""Khi nào rảnh thì cùng nhau ăn cơm đi, tôi sẽ hỏi cậu kĩ hơn.""

Nói xong một câu liền xoay người đi, Dịch Miểu ngẩn người, cậu chưa có xâm nhập vào thế giời của Hạ Hướng Vũ cho nên không biết lão Bạch trong miệng anh là ai.

Ngay cả soái ca vừa rồi bị Hạ Hướng vũ dùng dăm ba câu đuổi đi cậu cũng chỉ thấy trên TV vài lần, cậu cũng không hề biết trong công ty Hạ Hướng Vũ còn có minh tinh.

""Nhìn cái gì vậy? Đi thôi.""

""Tiên sinh, công ty không phải là làm bất động sản sao? Sao lại.....còn có minh tinh vậy, trước đây không hề nghe anh nhắc tới."" Dịch Miểu không dám chất vấn, chỉ là đơn thuần tò mò, thanh âm nho nhỏ dò hỏi, ""Thoạt nhìn quan hệ với tiên sinh rất tốt nha.""

Hạ Hướng Vũ đem người đuổi đi vì Dịch Miểu đang mang thai, tính tình Thư Trường Lỗi lại quá tưng tửng, anh không muốn để người nào đến quấy rầy Dịch Miểu, rốt cuộc thì tiểu tiên sinh nhà mình đang mang thai, cả người đều quý giá a.

""Cậu ta là hàng xóm lúc nhỏ của tôi, bây giờ giúp tôi làm người phát ngôn, em biết cậu ta? Em cũng theo đuổi thân tượng sao, sao không thấy em nhắc qua gì?""

Dịch Miểu phình phình miệng, giống như con cá nóc nhỏ tức giận, rõ ràng chính mình có điểm sinh khí, cậu biết tiên sinh nhà mình không thích người nhiều chuyện, từ lúc kết hôn đến mang thai đều diễn ra nhanh chóng, mỗi bước đều rất lưu loát, đương nhiên, trừ bỏ đêm tân hôn ở trên giường kia, mỗi lần đều rất chậm.

Dịch Miểu nghĩ rằng hẳn là Hạ tiên sinh không thích cậu ghen tới ghen lui làm phiền anh, nhưng có người đẹp như vậy làm việc bên cạnh, cũng không nghe anh nói qua, cậu cảm thất có chút khổ sở a. Dịch Miểu đành thuận thế tiếp lời Hạ Hướng Vũ.

""Ân.....Rất thích......Còn đang nghĩ là muốn cùng y chụp ảnh và xin chữ ký...."" Dịch Miểu kéo kéo khóe miệng, muốn tỏ vẻ mình là một người ngoan ngoãn, rộng lượng, không suy nghĩ lung tung.

Hạ Hướng Vũ nhíu nhíu mày, anh biết ngay gặp Thư Trường Lỗi là không có chuyện gì tốt cả, không ngờ omega nhà mình lại thích kiểu như cậu ta.

""Bới vì cậu ta lớn lên đẹp sao, còm tôi thì xấu ư?""

""A? À không, rất...khá đẹp thôi.""

Dịch Miểu thở dài, vừa rồi cậu còn nghe thấy người qua đường nói tiên sinh cùng Thư Trường Lỗi là hàng xóm từ nhỏ, vậy mà cậu cái gì cũng không biết.

Hạ Hướng Vũ chậm rì rì từ kệ hàng bên cạnh lấy một gói khoai tây lát, anh còn nhớ trước đây mỗi lần đưa cơm hộp cho anh Dịch Miểu sẽ mua một gói khoai tây lát mang theo bên mình.