Bây giờ Hạ tiên sinh thoạt nhìn cũng không thích cậu.Mấp máy miệng, thở dài, ở nhà không một ai thích, bây giờ cũng cảm thấy tiên sinh không thích mình, trong lòng có điểm mất mát.
Ăn hai miếng đồ ăn, cảm thấy blueberry củ mài ăn thật ngon, ăn mấy miếng liền không thể quên được, lại nghĩ tiên sinh tương lai của mình lớn lên thật đẹp, cùng gương mặt cậu nghĩ thật giống.
Góc cạnh rõ ràng, mũi cao thẳng, môi mỏng, thanh âm lúc nói chuyện cũng thật dễ nghe, nhưng có chút lạnh lùng. Dịch Miểu nghĩ nếu cùng vị tiên sinh kia sống chung hẳn sẽ khác ha....
Hạ Hướng Vũ đúng thật là có một cuộc họp, nhưng nói gì thì nói cậu omega này cũng thực phù hợp với hình tượng trong lòng anh.
Khả khả ái ái.
Nghĩ lại thì để cậu ở lại hẳn không tốt lắm, liền gọi điện thoại đem hội nghị dời xuống buổi chiều, khoảng năm sáu phút sau, khi anh quay trở lại thì nhìn thấy một omega trong miệng đang nhét đầy blueberry củ mài.
""Anh...Anh như thế nào lại quay lại rồi.....ách.""
Nhìn cậu giống như một con hamster, Hạ Hướng Vũ suýt nữa bị chọc cười.
Quá khẩn trương nên Dịch Miểu sắp bị nghẹn tới nơi rồi.
""Ngày mai tôi có việc, có mang giấy tờ không? Hôm nay chúng ta đi làm thủ tục luôn.""
Hạ Hướng Vũ nhìn blueberry củ mài trên bàn đã bị ăn sạch, Dịch Miểu nhai nửa ngày vẫn chưa nuốt được, Hạ Hướng Vũ ho một cái, hướng lưng cậu vỗ vỗ.
Thật sự dọa chít Dịch Miểu. Trong nhà cậu còn một em trai là alpha cho nên cậu không được sủng, không ai nghĩ gì liền để cậu đi đổi tiền sau đó cứu lấy công ty. Vì vậy lúc ra khỏi nhà, ba đã đưa hết giấy tờ cho cậu.
""Không cần về nhà thu hành lí sao?""
""Em....Em không có đồ gì cần lấy cả.""
-----
Dọc theo đường đi Dịch Miểu không dám nói chuyện, cậu chỉ vừa với bước vào đời liền phải kết hôn, cậu không biết như thế thì có quá tùy tiện không, hơn nữa Hạ tiên sinh thoạt nhìn cũng không dễ ở chung.
""Vậy đi mua.""
Sau khi nói câu đấy xong, quãng đường còn lại cũng không thấy Hạ Hướng Vũ mở miệng nữa. Trong xe hương milan tỏa ra khắp nơi nên anh không muốn mở cửa sổ. Anh cảm thấy rất vừa lòng với omega nhỏ đáng yêu này.
Trưa hôm đấy hai người đi đăng kí rồi thành người một nhà, Dịch Miểu từ con trai cả của Dịch gia biến thành tiểu tiên sinh của Hạ gia.
Từ tiên sinh cũng không còn là gọi khách sáo nữa mà đã là một danh xưng. Một câu là Hạ tiên sinh khiến trong lòng Hạ Hướng Vũ càng thêm ngọt ngào.
Dịch Miểu thấy một tiếng tiên sinh có vẻ hơi xa lạ, nhưng Hạ tiên sinh bảo là anh là người tuân theo phép cũ, gọi tiên sinh thì nhất định phải là tiên sinh.
Có thể nói, ngoài hai người rathì không ai biết bọn cậu đã kết hôn cả. Khi màn đêm buông xuống, Dịch Miểu rất khẩn trương.
Đêm tân hôn, ban đầu vẫn là khách khách khí khí, lúc sau không biết làm sao mà Hạ tiên sinh lại đặc biết dùng lực cực mạnh làm cho Dich Miểu lớn đến thế còn khóc rất thảm, thở hổn hển, tuyến thể còn bị Hạ tiên sinh cắn đau, thâm hết cả một mảng. Hạ Hướng Vũ vốn nghĩ chỉ là cắn một cái là tốt, nhưng Dịch Miểu rất là thơm, làm anh không cưỡng lại được.
Dịch Miểu khẩn trương, toàn bộ trong phòng đều là hương milan. Hương milan là hương mà Hạ tiên sinh thích nhất, trong văn phòng anh còn nuôi vài chậu milan.
Cho nên đêm tân hôn, bụng nhỏ của Dịch Miểu bị rót đầy, khóc lóc mà đi vào giấc ngủ, Hạ tiên sinh thấy thế thì không hành cậu nữa, tắm rửa sạch sẽ cho cậu xong còn mình thì sang phòng cho khách ngủ.