Hạ Hướng Vũ về nhà trời đã tối muộn, lúc mở cửa, toàn bộ căn phòng được bao phủ bởi hương milan nhàn nhạt, hương hoa làm tâm tình người ta thoải mái từ phòng khách lan ra tới cửa.
Thơm quá.
Đèn trong nhà tắt hết, chỉ còn một ánh đèn nhỏ an tĩnh trong phòng khách, Hạ Hướng Vũ đem túi công văn đặt ở trên giá giày rồi đổi giày vào nhà. Dịch Miểu nằm ở trên sopha không đắp chăn, chỉ mặc một cái áo sơ mi lớn để lộ hai chiếc đùi trắng trẻo cùng những ngón chân xinh xắn.
" Ưʍ... Anh về rồi... "
Hạ Hướng Vũ đang đắp chăn thì cậu tỉnh, từ sau khi mang thai cậu thật sự rất dễ ngủ , duỗi duỗi tay chân, cánh tay có chút mỏi a.
"Như thế nào lại ngủ ngoài này? "Ngữ khí có chút trách cứ.
Sờ sờ trán thấy độ ấm vẫn bình thường, nhưng chân lại có chút lạnh, còn không chịu đi tất, đây chính là thói quen xấu của Dịch Miểu.
"Chờ anh về... Nhưng mệt quá nên... "
Dịch Miểu nhấp môi nhìn giống như thỏ con. Từ sau khi mang thai, cả người đều uể oải , phát ngốc một lúc liền mệt nhọc. Gót chân nhỏ bị Hạ Hướng Vũ cầm lấy xoa xoa.
"Lần sau không cần đợi nữa, về phòng đi."
Hạ Hướng Vũ rót một ly nước ấm, cởϊ áσ đem khi lạnh trên người lưu lại ở cửa, lại đi vào bếp pha một ly sữa ấm.
"Ân...Xin lỗi... "
"Sao hôm nay lại chờ tôi. "
Dịch Miểu lớn lên đáng yêu, là kiểu người chạm vào một chút là có thể mềm nhũn, nói chuyện nhỏ nhẹ, rất nghe lời Hạ tiên sinh, anh nói cái gì thì chính là như thế.
"Cảm giác như Tiểu Bảo đã lớn một chút nên muốn để anh sờ sờ... "
Mang thai được hơn 4 tháng, người vốn dĩ đã gầy, bụng nhỏ hơi phồng lên, thường xuyên mặc áo sơ mi nên nhìn đặc biệt ngoan ngoãn nhưng lại không đi tất, điểm này có chút không được.
Nghe Dịch Miểu nói chuyện , Hạ Hướng Vũ cởi tây trang rồi uống một hụm nước, yết hầu giật giật ừ một tiếng tỏ vẻ đã biết.
Sữa bò còn đang ở trong lò vi sóng, hai người không ai nói chuyện, lúc Hạ Hướng Vũ về nhà cũng đã gần nửa đêm, tuy không bảo Dịch Miểu phải hờ anh nhưng cậu vẫn ngồi đợi anh về nhà.
Dịch Miểu thở dài, vốn muốn để tiên sinh sờ sờ một chút nhưng nhìn ngài ấy thật lãnh đạm.
"Có chỗ nào không thỏa mái thì nói cho tôi."
"Vâng." Có một hút thất vọng a.
Nhìn thoáng qua đồng hồ cũng đã hơn 10 giờ, lấy cốc sữa bò trong lò vi sóng ra bảo cậu uống, thường ngày Dịch Miểu hay ngủ sớm, sau khi mang thai lại càng lười biếng, hơn nữa khi ở nhà cũng không ức chế tin tức tố.
Hướng milan nhàn nhạt, quá dễ ngửi.
"Đi ngủ đi."
Dịch Miểu há miệng định nói gì đó nhưng nhấp môi ba cái lại thôi, chân trần bước từng bươc vào phòng ngủ. Hạ Hướng Vũ thở dài, cùng đi vào phòng rồi lấy một đôi tất ra đi vào chân cho cậu.
"Lần sau ngủ cũng phải đi tất nhớ chưa".
"Ân.. "
Dịch Miểu giật giật đôi chân, đôi tất màu trắng được làm từ sợi bông trông rất ấm áp, lúc ngủ cậu không thích đi tất nhưng đây là do Hạ tiên sinh đeo cho.. ,để vậy đi...
"Em ngủ trước đi, tôi còn một cái hợp đồng cần xem."
Sau khi để lại một câu, Hạ Hướng Vũ ra khỏi phòng ngủ. Dịch Miểu thở dài, xoa xoa bụng nhỏ" Bảo Bảo, hình như baba con không thích ta."