Ở Truyện Ngôn Tình Trêu Chọc Nam Chính Thẳng Nam

Quyển 1 - Chương 4-2: Tiểu ngốc tử dùng chân câu dẫn nam chính

Hắn cọ cọ chân của tiểu ngốc tử, vải quần phồng lên dần bị tϊиɧ ɖϊ©h͙ tẩm ướt, có lẽ ngại quần vướng bận, không thoải mái. Nam nhân cau mày, thô bạo kéo quần xuống, côn ŧᏂịŧ thô to, tanh tưởi chớp mắt xuất hiện ra bên ngoài, trên lỗ tiểu còn rỉ ra những giọt tϊиɧ ɖϊ©h͙ đậm đặc.

Thật nóng..... Cả người Văn Ngọc Thư run lên, cậu cắn lên môi dưới, thở hổn hển lấy lại sức, không đánh thức nam nhân đang say ngủ.

Động tác của hắn ngày càng nhanh, lực đạo cũng ngày càng mạnh, thô bạo ép tiểu ngốc tử dùng chân giúp hắn thoải mái. Thật mềm..... Tương Hành không hổ danh là nam chính trong tiểu thuyết điền văn, vóc dáng cao ráo, cơ thể cường tráng. Một thân màu lúa mạch tràn ngập sức mạnh, mồ hôi chảy trên người làm tăng thêm vẻ nam tính. Côn ŧᏂịŧ dưới thân cũng thô to hơn người, lông mao dày đặc vừa nhìn đã biết tính dục mười phần, thắt lưng chó đực như một chiếc máy đóng cọc chạy bằng điện.

Văn Ngọc Thư bị hắn ôm chân cᏂị©Ꮒ trông có vẻ nhỏ hơn, thừa dịp nam chính ngủ say mà câu dẫn hắn cᏂị©Ꮒ chân của bản thân. Cậu nằm trong lòng hắn, bị cᏂị©Ꮒ từ phía sau, đùi bị cọ đỏ bừng, dươиɠ ѵậŧ sướиɠ đến nỗi chảy đầy nước, thút tha thút thít nói: "Hu hu hu.... Anh, thật nóng, chân đau quá."

Ngực của cậu bị bàn tay to của nam nhân nhào nặn đến sưng lên, đầu nhũ hồng hào dựng đứng lộ ra ngoài, hai chân vừa đau vừa nóng, một mảnh dính nhớp. Tương Hành cả ngày phải làm việc đã đủ mệt, tối đến còn phải chăm sóc cho tên ngốc, dường như hắn nghe thấy tiếng khóc, muốn mở mắt ra nhưng lại không cách nào nhấc lên nổi.

Nam nhân sắp bắn tinh muốn dừng cũng không thể nào dừng ngay được. Phát hiện người trong lòng lắc lắc mông muốn chạy, hắn theo bản năng xoay người lại đè cậu xuống dưới người, tiếp tục cày cấy. Côn ŧᏂịŧ dữ tợn bên dưới điên cuồng di chuyển, chà xát bắp đùi mềm mịn của tiểu ngốc tử. Côn ŧᏂịŧ của hắn hưng phấn như uống thuốc, càng ngày càng cứng, gân xanh bên trên nảy lên, giọng nói trầm khàn gầm lên: "Đừng nhúc nhích!"

" A ——! Hu hu hu, anh, đau quá. Đừng mà.... Chân của Ngọc Thư đau quá, hu hu hu....."

Giờ này, mọi người trong thôn đuề đã ngủ say, tiếng kêu khóc đáng thương cùng tiếng thở dốc từ trong nhà Tương Hành vang lên cũng không bị người nào phát hiện ra.

Nếu nhìn qua cửa sổ, có thể nhìn thấy, trên chiếc giường đất quen thuộc ở nông thôn, nam nhân được nhiều cô thôn nữ nhớ thương lúc này lại cởi nửa quần, cơ thể cường tráng căng chặt đang đè lên tên ngốc có vợ nuôi từ bé nổi tiếng trong thôn. Quần áo trên người cậu trở nên vô cùng lộn xộn, giữa hai chân là côn ŧᏂịŧ dữ tợn, xấu xí của nam nhân, cánh mông bị đâm chọc không ngừng run rẩy. Rõ ràng là một thanh niên lại bị một nam nhân đè cᏂị©Ꮒ, dươиɠ ѵậŧ ngây ngô giữa hai chân lắc trái lắc phải chảy tϊиɧ ɖϊ©h͙ ra, làm ướt cả chăn.

Có lẽ tiếng khóc của cậu đã đánh thức Tương Hành hoặc là do ý niệm muốn bắn làm hắn thức giấc, hắn rốt cuộc cũng thoát khỏi mơ hồ, hung ác gầm nhẹ bắn tinh. Tiểu ngốc tử bị cᏂị©Ꮒ đến phát khóc bỗng thấy nam nhân người đầy mồ hôi lại nằm trên người cậu bất động, tinh hoàn đặt sát bên đùi cậu kịch liệt co rúm, côn ŧᏂịŧ run run, bắn tinh đầy hai chân cậu.

Tϊиɧ ɖϊ©h͙ không ngừng chảy ra, mùi vị tanh tưởi nháy mắt tràn ngập trong không khí, kɧoáı ©ảʍ từ xương cụt lan đến toàn thân, bắn tinh mang đến sảng khoái tột cùng, giúp nam nhân xua tan đi mỏi mệt..... Thật sướиɠ.

Tương Hành thở hổn hển một lúc, mí mắt giật giật, qua vài giây mới khôi phục lại thanh minh, thân thể vừa thả lỏng của hắn đột nhiên cứng đờ, không thể tin vào mắt mình, cứng ngắc di chuyển cơ thể.

Thanh niên mềm oặt nằm trên chiếu cũ, quần không biết đã đá đi đâu, áo bị kéo đến trước ngực, lộ ra cặp mông căng tròn trắng nõn. Một cây côn ŧᏂịŧ dữ tợn, tím hồng nằm giữa hai chân của cậu, khi kéo ra làm tϊиɧ ɖϊ©h͙ chảy khắp nơi.

Tiểu ngốc tử giật giật cơ thể, xoay người qua, trên l*иg ngực toàn là dấu vết bị hắn xoa nắn thô bạo, đầu nhũ phấn hồng dựng đứng, mắt cá chân dính đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.c, hai bên bắp đùi ướt sũng, đỏ bừng, tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.c chảy theo khe hở, đi qua những nếp uốn hồng hào bị ẩn giấu giữa hai cánh mông. Dươиɠ ѵậŧ nhỏ xinh đằng trước yếu đuối dính đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙.

Cả người cậu toát ra mùi hương dâʍ đãиɠ khuôn mặt nhỏ nhắn phiếm hồng, bị khi dễ cũng không biết, đôi mắt đen ướt sũng, đuôi mắt ửng hồng, ủy khuất oán trách: "Cây gậy của anh.... Thật lớn, làm người ta đau quá đi."

Sợi dây lý trí trong đầu hắn đứt mất.