Chương 1: Thế thân
“Ngoan, lại mở chân ra một chút!” Hề Kính Văn vừa nói vừa cầm một chiếc gối đầu để ở dưới eo Lâm Bích Ngô.
Lúc này trên người Lâm Bích Ngô không một mảnh vải, một đôi nhũ tuyết sung mãn trước ngực khẽ lay động, dập dờn tạo nên một đợt sóng ngực.
Hai điểm đỏ trên đầṳ ѵú đỏ ửng giống như đóa hoa điểm xuyết trên gấm, nhìn mà trong đầu Hề Kính Văn một lòng hướng đến, có chút xúc động muốn cúi người hôn lên bầu ngực lay động kia.
Thế nhưng tiểu huyệt chặt hẹp nhiều nước của cô kẹp chặt côn ŧᏂịŧ của anh ta, khiến cho tìиɧ ɖu͙© trong người muốn ngừng lại không ngừng được, trong lòng anh ta dâng lên một ngọn lửa khiến cho lúc này đây anh ta hận không thể gắt gao cắn chặt núʍ ѵú nhỏ xinh kia, sau đó lại liếʍ mấy lần lên nhũ thịt mềm mại.
Thế nhưng anh ta vẫn nhịn xuống, mặc dù Lâm Bích Ngô kiều mị lại xinh đẹp động lòng người, thế nhưng cô không phải cô ấy, không phải là bóng hình xinh đẹp khiến cho anh ta mất hồn, không phải là cái tên khiến anh ta khắc cốt ghi tâm.
Sau đó anh ta đưa mắt từ trên ngực cô di chuyển đến cần cổ mảnh khảnh, lại nhìn gương mặt nhỏ nhắn ửng đỏ của cô, trái tim Hề Kính Văn giống như bị người ta siết chặt.
Đôi mắt sương mù mông lung của thiếu nữ mờ mịt xen lẫn với luống cuống nhìn mình, nhưng lại giống như không tìm được tiêu cự.
Nhu nhược đáng thương như thế, lại vô tội mê người, vào lúc này đây, Hề Kính Văn cảm thấy bản thân mình là một người xấu xa không ai bì nổi.
Bởi vì tư dục của bản thân mà cầm tù thiếu nữ đơn thuần vô tri trong lâu đài của mình, không ngừng làm ra chuyện tội ác tày trời không thể tha thứ với cô.
Không phải nói đến chuyện thao cô, dù sao bọn họ cũng là vợ chồng hợp pháp, thao cô là chuyện rất hiển nhiên, điều khiến anh ta bất an chính là, hiện tại anh ta coi Lâm Bích Ngô là thế thân, là thế thân cho Bạch Gia Lộ.
Mà điều khiến anh ta càng thêm bất an chính là, thời gian ở bên Lâm Bích Ngô càng lâu, bóng dáng đã từng vô cùng rõ ràng trong đầu lại càng ngày càng trở nên mơ hồ, giống như một bức ảnh chụp hoen ố phai màu, rất nhiều rất nhiều lần anh ta cố gắng nhớ lại gương mặt của Bạch Gia Lộ, đột nhiên trong đầu anh ta lại hiện lên nụ cười của Lâm Bích Ngô.
Diện mạo bề ngoài của Lâm Bích Ngô và Bạch Gia Lộ rất giống nhau, nhưng tính cách, khí chất lại khác biệt quá nhiều.