Có Bệnh

Chương 43

“Các anh có phương án giải quyết không?”

“Có.” Kiều Ngộ An nhìn Thời Niên khẽ mỉm cười: “Thuốc an thần, hoặc cưỡng chế thôi miên, tiến hành can thiệp tâm lý.”

“Trước kia đã làm?”

“Ừm.” Kiều Ngộ An đáp: “Hiệu quả không tốt lắm, lời khuyên của bác sĩ là tạm thời dừng lại, nhưng tình hình hiện tại chỉ đành phải làm như vậy.”

Thời Niên tựa như không có câu hỏi gì nữa, lại im lặng, Kiều Ngộ An nhìn Thời Niên, do dự một chút rồi vẫn quyết định lên tiếng, anh biết rất không nên cũng không thích hợp, dù sao Thời Niên cũng vì Khương Tiểu Mễ mà bị thương một lần, về tình về lý đều không thể làm vậy tiếp được, nhưng Kiều Ngộ An thực sự không thể tìm ra giải pháp nào phù hợp hơn cách này.

Nhưng anh còn chưa mở miệng nói, Thời Niên đã cắt ngang anh trước một bước, nói:

“Để cô bé lại đây đi.”

Kiều Ngộ An sửng sốt.

Lúc Thời Niên gọi tên của anh, chủ động hỏi về Khương Tiểu Mễ, Kiều Ngộ An quả thật có đoán trước Thời Niên sẽ nói như vậy, nhưng đoán trước là một chuyện, Thời Niên có nói đồng ý hay không lại là chuyện khác.

Không ai hơn Kiều Ngộ An biết Thời Niên thu mình, tính cách không muốn tiếp xúc với người khác như thế nào, dù ngày nào anh cũng đến đây ở cạnh Thời Niên đôi lát, dù đến hiện tại Thời Niên đã không bài xích anh nữa, nhưng Kiều Ngộ An biết rất rõ Thời Niên không tin tưởng anh.

Hay đúng hơn, hắn không tin bất cứ kẻ nào.

Một người như vậy chịu chấp nhận một người khác đối với hắn là người nguy hiểm vào nhà là một chuyện chẳng dễ dàng gì.

Nhưng Thời Niên đồng ý, trước khi Kiều Ngộ An bàn bạc với hắn, hắn đã đồng ý trước.

“Thời Niên.…” Kiều Ngộ An muốn nói gì đó, nhưng sau khi gọi tên hắn, Kiều Ngộ An mới phát hiện mình cũng không biết nên nói gì, im lặng một lúc, chỉ nói: “Cảm ơn cậu.”

Thời Niên không nói không có gì, cũng không nói thêm gì khác, khẽ đáp rồi đứng dậy đi lên lầu, lại bị Kiều Ngộ An gọi lại:

“Tôi giúp cậu xem vết thương nhé.”

Thời Niên nhìn chằm chằm anh vài giây: “Cho nên, tôi không cho cô bé đến đây thì anh sẽ không xem?”

Kiều Ngộ An ngớ ra tầm một phút mới phản ứng được lời này chính là Thời Niên nói.

Xét từ vẻ mặt của Thời Niên, dường như hắn cũng không cảm thấy lời này có vấn đề gì, thậm chí còn là điệu bộ hỏi nghiêm túc, nhưng Kiều Ngộ An lại có thể cảm giác được rõ ràng tim mình đập có chút nhanh hơn, thậm chí anh còn có một loại cảm giác bị trêu chọc khó hiểu.