“Chồng ơi, anh về chưa? Giúp em mang xà phòng mới mua vào, lúc nãy khi pha nước em quên cầm vào rồi.”
Hôm nay nhà máy trả lương, được nghỉ sớm, Phó Kiến Đào vui vẻ cầm tiền lương quay trở về khu nhà tập thể. Khi tới nhà tập thể mới phát hiện cửa không khóa, nhìn thấy quần áo cùng giày dép vứt bừa bãi trên sàn nhà, trong nhà vệ sinh có tiếng nước chảy, người đàn ông liền đoán xem có phải vợ mình đang tắm rửa bên trong không, vì thế liền vui vẻ đi vòng qua giường của em vợ và em rể, vén một bên rèn lên, cởϊ áσ khoác ra. Lúc này mới nghe được giọng nói thanh thúy vang lên, nhìn hộp xà phòng trên bàn bên cạnh, hóa ra là vợ quên lấy xà phòng tắm, người đàn ông vội vàng đi tới, mở hộp lấy ra một cục xà phòng thoang thoảng hương hoa nhài rồi cầm nó đi tới phòng tắm.
Người đàn ông đang cầm xà phòng bước vào tên là Phó Kiến Đào và vợ là Cao Tiểu Lăng đều là người cùng quê, tuy hiện tại họ đang làm việc ở thành phố nhưng thói quen sinh hoạt của họ vẫn giống như khi còn ở quê, tuy rằng vợ của anh ta xuất thân từ nông thôn nhưng dáng vẻ lại vô cùng xinh đẹp, nhất là bầu ngực đầy đặn. Ban đêm một bên rèm trong khu nhà tập thể, cô không mặc áo ngực lắc lư trước mặt anh ta, quả thực đã đem linh hồn của anh ta câu đi mất rồi! Cho nên lúc này nghe thấy vợ mình nói muốn dùng xà phòng, người đàn ông vội vàng chạy tới kéo rèm phòng tắm lên.
Tuy rằng đã là cuối tháng tám nhưng ở Hán Đông vẫn là mùa hè, vẫn vô cùng oi bức. Nhà máy tiêu thụ điện năng eo hẹp, mặt trời lặn muộn, công tắc khu nhà tập thể trong nhà máy thường mở một lần vào giờ nghỉ trưa buổi trưa, đến bảy giờ tối mới mở một lần. Nhìn đồng hồ treo tường lúc này mới hơn 5 giờ, đương nhiên là sẽ không có điện, em vợ cùng em rể ở chung khu nhà tập thể với bọn họ vẫn chưa về, điều này khiến người đàn ông càng thêm hưng phấn.
Sau khi bước vào phòng tắm, dưới ánh đèn mờ ảo, người đàn ông cường tráng và tuấn tú nhìn thấy tấm lưng trần trắng nõn cùng cặp mông săn chắc và đầy đặn của vợ mình, Phó Kiến Đào cảm thấy hô hấp của mình bắt đầu trở nên dồn dập, đôi mắt sáng ngời không kìm được mà nhìn chằm chằm vào mông vợ mình, chậm rãi đứng ở phía sau đưa bánh xà phòng qua. Nhưng khi đưa tay ra, người đàn ông nhịn được mà đặt tay lên tấm lưng trắng trần của vợ.
“Ông xã, hôm nay anh đến sớm thật đấy, không phải nói đi chợ mua thêm đồ ăn sao?” Đứng trước vòi nước, Cao Tiểu Lăng không ngừng xoa mái tóc dài ướt sũng ở một bên vai, Cao Tiểu Lăng không nhịn được mà tò mò hỏi. Cô cũng không quay đầu lại nhìn người đàn ông phía sau, chỉ nhận lấy xà phòng từ tay người đàn ông, cầm trong lòng bàn tay xoa lên ngực, động tác chậm rãi tạo ra rất nhiều bọt xà phòng, tuy Cao Tiểu Lăng và em gái đều từ quê lên nhưng rất sạch sẽ, lúc này tay người đàn ông chạm vào lưng mình, cô không nhịn được khẽ lẩm bẩm một câu, sau đó cười nói: “A Minh, anh mau giúp em kỳ lưng đi.” Nói xong cô liền đem bánh xà phòng đưa cho người đàn ông đang đứng ở phía sau.
Ban đầu Phó Kiến Đào cho rằng vợ mình, Cao Tiểu Lăng đang tắm, nhưng bây giờ anh ta lại gần, nghe thấy được giọng nói của đối phương, cô ấy còn gọi mình là A Minh. Lúc này anh ta mới phát hiện ra đối phương là em vợ của mình, Cao Tiểu Bình, nghĩ như vậy, rồi lại nghĩ tới dáng vẻ của người phụ nữ trước mặt, quả thật khiến người đàn ông vô cùng hoảng sợ, trái tim đập loạn xạ. Anh ta đang nghĩ không biết mình có nên lặng lẽ lui ra ngoài hay không, nhưng lại không ngờ tới cô gái kia lại nhỏ giọng nói một câu: “Anh mau lên, nếu như để chị gái về nhìn thấy được thì không tốt lắm đâu, mau giúp em kỳ lưng đi.”