Thấu Cốt Hương

Chương 32

Gõ xong dòng đó, Hạ Tri không có tiền đồ đỏ mặt, mấy chữ này, quả thực không khác gì đang tỏ tình.

Bên kia rất lâu sau vẫn không thấy trả lời lại.

Tan học.

Hạ Tri thấp thỏm bất an, cậu có chút ảo não nghĩ, mình như vậy quá kích động, lỡ người ta không có ý đó thì sao? Chẳng phải là cậu tự mình đa tình à……

Cậu đúng là bị cái tên biếи ŧɦái Hạ Lan Sinh kia ép cho nóng nảy…… theo đuổi con gái cũng không phải theo đuổi như vậy……

Đương lúc Hạ Tri ảo não, bả vai bỗng nhiên bị vỗ một cái, dọa cậu suýt nữa ném điện thoại đi, quay đầu lại thì thấy.

Thiếu nữ với nụ cười sáng lạn.

Ánh mặt trời xuyên qua cửa sổ chiếu vào, hôm nay thiếu nữ mặc chiếc váy màu vàng nhạt, tóc bện xương cá đang thịnh hành, đuôi tóc quấn thành bánh quai chèo, càng làm nổi bật làn da trắng nõn.

Một đôi giày nhạt màu ôm lấy đôi chân trắng nõn.

Cả người lấp lánh tựa như ánh sáng trên thế gian đều hội tụ trên người cô.

Cố Tuyết Thuần cười cong mắt, gương mặt phiếm hồng, khóe môi không giấu được nụ cười: “Ve con, cậu muốn theo đuổi tôi hả…… tôi khó theo đuổi lắm đó.”

Hạ Tri ngơ ngẩn nhìn cô, trong nháy mắt đó cậu nhớ tới một bộ điện ảnh mình từng xem trước kia, Đại Ngư (cá lớn), bơi lội giữa biển lớn mênh mông ——

Nơi này không không có biển hoa lãng mạn.

Nhưng Hạ Tri lại có được sự hoảng hốt rung động của nam chính.

Ý nghĩ muốn lợi dụng cô trước đó lóe lên trong cảm giác rung động gần như khiến cậu hổ thẹn tự ti, cậu cúi đầu, cảm thấy mình thật ti tiện, “Tôi …… tôi không theo đuổi nữa.”

…… Cố Tuyết Thuần có gì sai đâu, cậu dựa vào đâu mà chuyện mình không giải quyết được lại kéo Cố Tuyết Thuần xuống nước?

Cậu thật sự thích Cố Tuyết Thuần sao…… Thích người ta mà lại có ý định lừa người ta ư?

Trước kia mỗi lúc cha cậu hút thuốc hay nói với cậu, đàn ông con trai đầu đội trời chân đạp đất, chuyện đáng khinh nhất đời chính là, một cưỡиɠ ɠiαи, hai lừa dối.

—— Đặc biệt là đối với phụ nữ.

Cố Tuyết Thuần là một cô gái tốt, cậu không xứng.

“Không theo đuổi cũng được, dẫu sao tôi cũng khó theo đuổi.” Cố Tuyết Thuần ngồi vào bên cạnh cậu, đuôi lông mày đượm ý cười, “Chi bằng để tôi theo đuổi cậu.”

Hạ Tri sửng sốt.

Cố Tuyết Thuần chống cằm, cười nhe răng nanh: “Dẫu sao, nhìn cậu cũng dễ theo đuổi.”

“À, tôi chủ động theo đuổi cậu, cậu sẽ làm khó tôi chứ?” Cố Tuyết Thuần nhăn mũi, dáng vẻ chần chừ.

“…… Không…… không đâu.” Hai má Hạ Tri nóng ran, cậu nhỏ giọng nói: “Không đâu.”

“Vậy thì vui quá.” Cố Tuyết Thuần mở sách giáo khoa, “Hôm nay lúc đi học tôi có cảm giác sẽ có chuyện tốt xảy ra, cho nên đã mặc bộ váy mình thích nhất.”

“Thật may.”

Cố Tuyết Thuần nhẹ giọng nói: “Vô cùng xứng đôi với vẻ đẹp trai của cậu hôm nay.”

Hạ Tri ngơ ngẩn nhìn cô, gần như tước vũ khí đầu hàng trong nháy mắt, cậu nói: “Vậy cậu làm……” Bạn gái tôi đi.

Nói được nửa chừng Hạ Tri bỗng ngậm miệng, cậu nghĩ tới Hạ Lan Sinh, tay nắm chặt thành quyền, khớp xương trắng bệch.

Cậu có thể lợi dụng Cố Tuyết Thuần chơi trò ái muội với cậu, bởi vì như vậy cậu có thể lừa mình nói đây là theo nhu cầu.

Nhưng câu không có cách nào lợi dụng……

Trái tim chân thành của Cố Tuyết Thuần.

Hạ Tri hốt hoảng đứng dậy, “Tôi…… tôi có việc, đi về trước đây.”

Cố Tuyết Thuần nhìn Hạ Tri chạy như ma đuổi, vội vàng đứng lên muốn đuổi theo, đúng lúc này di động lại đổ chuông.

“Alo…… anh?”

........