Thấu Cốt Hương

Chương 6

Thơm quá, thơm quá……

Hạ Lan Sinh thần chí không rõ, chỉ biết giữ chặt thiếu niên trong lòng, như đang canh trừng cho giấc mộng say lòng người.

Bàn tay anh ta chậm rãi đi xuống, tìm kiếm lần mò đến hạ thân thiếu niên……

Hạ Tri giật mình, chửi thề một câu.

Lông tóc cậu dựng đứng, bàn tay giãy giụa sờ loạn, thình lình sờ đến cây cọ bồn vệ sinh.

“Anh hít quá liều đến hỏng não luôn à? Sờ đi đâu đấy!!”

Nói xong Hạ Tri với cây cọ đập vào gáy Hạ Lan Sinh một cái, dùng hết sức bình sinh mà đập —— “Vậy để tôi giúp anh tỉnh táo lại!!”

……

Sau khi đập cho Hạ Lan Sinh hôn mê, Hạ Tri chạy nhanh đi tắm rửa, thay áo ngủ, cuối cùng lại lao lực khốn khổ kéo Hạ Lan Sinh ra ngoài.

Hạ Lan Sinh thân cao gần 1m9, nặng muốn chết, Hạ Tri kéo mỗi va ly hành lý đã đủ mệt, giờ kéo anh ta phải nói là mất sức chín trâu hai hổ.

Cậu ném người lên sàn nhà, ngồi vật trên giường thở dốc, nghỉ ngơi một hồi mới đứng dậy lại không nhịn được đạp đối phương một cái, kết quả không biết đối phương ăn cái gì lớn lên, cả người cứng như đá, Hạ Tri đá một cái mà ngón chân phát đau.

Cậu suýt xoa một tiếng, che chân ngồi xổm, quan sát gương mặt Hạ Lan Sinh ở cự ly gần.

Hạ Lan Sinh có một gương mặt rất điển trai, đường nét rõ ràng, mày rậm, đuôi mắt hơi vểnh lên, lúc nhìn người sẽ khiến người ta có cảm giác hơi xấc xược, lực khỏe như vâm, qua trận giằng co trong nhà tắm vừa rồi là biết cơ thể đối phương rất cường tráng, nhưng bởi vì dáng người cao gầy, cho nên loại cường tráng này ẩn giấu sau lớp quần áo hàng hiệu, bình thường thoạt nhìn chỉ thấy anh ta cà lơ cà phất.

Cậu duỗi tay, sờ bụng đối phương, quả nhiên sờ được đống cơ bụng rắn chắc.

Hạ Tri sờ của người ta rồi lại sờ của mình, cậu cũng có cơ bụng, sáu múi, nhưng so ra thì có chút nhỏ hơn đối phương, hơn nữa gần đây không biết tại sao, cơ bắp dần teo lại.

“Chậc.” Hạ Tri lẩm bẩm: “Nhìn không giống kẻ nghiện .”

Nhưng mà, thứ nhất, Hạ Lan Sinh là con cái nhà giàu, có tiền vốn để gây án, thứ hai, Hạ Tri cũng từng nghe đồn vị bạn cùng phòng này không quá đơn giản—— ví dụ như thường xuyên ra vào những nơi không đứng đắn như các câu lạc bộ đêm hay quán bar gì đó, bên cạnh là một đống fanboy fangirl, vấy bẩn không tha ai, càng có khả năng gây án.

Anh ta hút chích ở nơi khác cũng thôi, lại dám về phòng ngủ để lên cơn nghiện, thật quá đáng!

Tóm lại, thà rằng gϊếŧ sai một ngàn cũng không thể bỏ sót một kẻ!

Hạ Tri thay một bộ quần áo khác, áo hoodie đen, quần đùi rộng thùng thình cùng giày thể thao, sau đó lấy di động, gọi 110.

“A lô, chú cảnh sát ạ? Cháu muốn tố cáo, có người hút thuốc phiện.”



Hạ Lan Sinh đau đầu như búa bổ, từ từ tỉnh lại, chỉ nghe thấy bên tai là tiếng còi cảnh sát hú inh ỏi.

Hạ Lan Sinh: “???”

……

Hạ Lan Sinh thề, đời này anh ta chưa từng mất mặt như vậy bao giờ.

Lúc bị cảnh sát kéo đi kiểm tra nướ© ŧıểυ, sắc mặt Hạ Lan Sinh đổi màu như tắc kè hoa: “Tôi không nghiện hút!!”

Cảnh sát cười khẩy một tiếng, “Có nghiện hay không do cậu quyết định hả?”

Hạ Lan Sinh tức giận muốn bùng nổ: “Ai nói tôi nghiện hút??! Ai tố cáo?”

Cảnh sát không để ý tới anh ta, chỉ đưa cho anh ta một ly nước, “Uống đi.”

Hạ Lan Sinh: “……”

Anh ta uống nước xong, vỗ cái đầu đau nhức, nhắm mắt suy nghĩ một hồi, rất nhanh đã nghĩ ra đầu sỏ gây tội là ai.

.............