Toàn Chức Cao Thủ

Chương 34

Chương 34: Đánh mạnh bạo hơn đi
Một, hai, ba…

Mặt Diệp Tu không còn bộ dạng chán chường thiếu sinh khí của ngày thường nữa, hai mắt không chớp, nét mặt chuyên chú cực độ, tay phải vững vàng, đem móng tay của Ám Dạ Miêu Yêu bỏ vào từng cái từng cái một, không chênh cũng không lệch đặt xong tám cái móng, Diệp Tu mới thở phào nhẹ nhõm. Tay phải cử động, nhấp chuột xoay tròn bức ảnh cấu tạo của Ô Thiên Cơ, từng chút rồi từng chút, rút tám cái nan dùng để chống ô ra khỏi trục nối, tiếp đấy gỡ luôn trục nối xuống.

Trục nối có tạo hình tinh xảo, nhưng Diệp Tu sau khi lấy nó ra liền rất nhanh vứt vào một cái khung cạnh đấy, trong một ô khác song song với nó, chứa viên đá mắt mèo Ám Dạ thu được từ chỗ của Ám Dạ Miêu Yêu. Nhấp chọn mục “Phục Chế” gần đấy, thanh tiến trình hiện ra, đá mắt mèo bắt đầu được xoay tròn đánh bóng không ngừng. Sau khi thanh tiến trình tải hết, viên đá đã có hình dạng giống y trục nối được tháo xuống từ Ô Thiên Cơ.

Trục nối cũ được Diệp Tu bỏ vào kho vật liệu của hệ thống chỉnh sửa trang bị, còn trục nối được phục chế từ đá mắt mèo thì được gắn làm đỉnh của Ô Thiên Cơ. Tám cái nan lại lần lượt được cắm vào mỗi lỗ, phát ra những tiếng “cạch” nho nhỏ. Sau khi cắm xong tám cái nan ô, bức vẽ cấu tạo đã được khôi phục nguyên trạng, Diệp Tu tỉ mỉ kiểm tra lại một lần, cuối cùng cũng thở phào một hơi.

Nhìn bức vẽ cấu tạo trong hệ thống chỉnh sửa, Diệp Tu đốt một điếu thuốc, ngẩn ngơ nhìn đến thất thần.

Trang bị tự chế, tinh hoa nằm ở phần chỉnh sửa bức vẽ cấu tạo cùng với sự nghiên cứu những vật liệu cần thiết. Ở phương diện nghiên cứu Ô Thiên Cơ đa phần đã hoàn thành, phần nào chưa hoàn thiện cũng đã sớm có ý tưởng thực hiện rồi, trước mắt phần không biết chỉ là việc sau khi thắng lên cấp 50, vì dù sao lúc đang nghiên cứu chế tạo ra Ô Thiên Cơ thì Vinh Quang chỉ có 50 cấp.

Diệp Tu đưa tay chọn “Xác nhận” trong hệ thống chỉnh sửa trang bị, thanh tiến trình lại hiện ra, trên màn hình là hình ảnh hoạt họa của bức vẽ cấu tạo Ô Thiên Cơ đang chuyển động, thanh tiến trình chạy hết cây, hình ảnh dừng lại, một vài chỗ nhỏ nhỏ cần sửa đã thay đổi. Là đỉnh của khung đỡ tán ô và tám cái móng Ám Dạ Miêu Yêu nằm chìa ra ở phần rìa mặt dù.

Diệp Tu đóng lại khung hệ thống chỉnh sửa, trở về trò chơi, nhìn vào trong túi của Quân Mạc Tiếu, thuộc tính của Ô Thiên Cơ vẫn chưa có cải biến gì. Di chuột nhấp vào, Quân Mạc Tiếu đã rung ô trong tay, bề mặt tán ô úp lại biến thành hình thái chiến mâu. Mũi nhọn chiến mâu, tám cái móng Ám Dạ Miêu Yêu được khảm vào nan ô vừa nhọn vừa bén lại vừa cong,hiện lên ánh sáng sắc lạnh, lợi hại vô cùng. Nhìn lại thuộc tính Ô Thiên Cơ lần nữa, rõ ràng đã thay đổi.

Ô Thiên Cơ (hình thái chiến mâu), cấp 15.

Trọng lượng 2.3 ki-lô-gam, tốc độ công kích 5.

Công kích vật lý 290; công kích pháp thuật 220.

So với hình thái ô, công kích pháp thuật không tăng bao nhiêu, nhưng công kích vật lý đột ngột tăng 110 điểm. So sánh với chiến mâu màu trắng, lục, lam, tím, cam cùng cấp, hơn những 25 đến 5 cấp.

Vũ khí của Quân Mạc Tiếu đột nhiên hiện ra, làm bốn người Lam Hà đang vây xem bị giật cả mình. Sau đó nhìn xem thanh chiến mâu trong tay người này, là cao thủ tinh anh thế mà cũng chẳng nhận ra được.

“Người anh em đã quay lại?” Lam Hà vừa đi tới tiếp lời vừa ném một lời mời tổ đổi sang.

“Ừ.” Diệp Tu lên tiếng trả lời rồi tiến vào đội ngũ.

“Trước tiên hãy tham gia vào công hội của tụi tui đi? Như vậy lúc phá kỷ lục phó bản mới hiện tên công hội tụi tui.” Lam Hà vừa nói vừa ném thêm một lời mời. Từ cấp 20 rời khỏi thôn tân thủ mới có thể xây dựng công hội, Lam Khê Các bọn họ tự nhiên đã sớm có chuẩn bị, ra khỏi thôn liền thành lập Lam Khê Các.

“Rõ rồi.” Diệp Tu sau khi xác nhận, trở thành một thành viên của Lam Khê Các, nếu thành viên trong một đội năm người đều cùng một công hội, khi hoàn thành các trò như khiêu chiến kỷ lục sẽ hiện thêm tên công hội vào.

“Vậy giờ chúng ta bắt đầu ha?”

“Chờ chút…” Diệp Tu lên tiếng, hắn đã quan sát qua trang bị bốn người này, từ đó cũng đoán được nghề nghiệp của họ.

Lam Hà, nghề kiếm sĩ hệ Kiếm Sĩ, vũ khí tím Viêm Nhật cấp 20, thuộc dòng kiếm quang trong hệ đao kiếm.

Hệ Châu, nghề mục sư thuộc hệ Thánh Ngôn, vũ khí tím Thánh Quang Thập Tự giá cấp 20.

Đăng Hoa Dạ, nghề thánh kỵ sĩ thuộc hệ Thánh Ngôn, vũ khí tím Chính Nghĩa Thủ hộ cấp 20, thuộc dòng rìu chiến trong hệ Thánh Ngôn.

Lôi Minh Điện Quang, nghề pháp sư nguyên tố thuộc hệ Pháp Sư, vũ khí tím Pháp Trượng Đồng Đỏ cấp 20.

Ngoại trừ vũ khí, trang bị và đồ trang sức trên người bốn người đều chủ yếu là đồ lam, rất ít đồ tím, rất phù hợp với sự lựa chọn nghề của họ. Khu 10 mới mở cửa một ngày đêm, trang bị trên người cũng đã đến trình độ như vậy, hiển nhiên cũng không phải vì năng lực bốn người họ rất mạnh, mà còn dựa vào sức mạnh của toàn công hội đã ưu tiên trang bị cho.

“Lại có chuyện gì à?” Đăng Hoa Dạ không nhịn được.

“Nếu muốn phá kỷ lục, tui kiến nghị phải chỉnh lại sự phối hợp chức nghiệp một chút.”Diệp Tu nói.

“Chỉnh thế nào?” Lam Hà hỏi.

“Không cần mục sư!”Diệp Tu nói thẳng thừng.

“…” Mục sư Hệ Châu còn chưa mở miệng, thì Đăng Hoa Dạ đã trực tiếp lên tiếng: “Không cần mục sư? Mày đùa à.”

“Bỏ đi mục sư, thêm một nghề chuyên công kích thì sẽ gia tăng tốc độ.” Diệp Tu từ tốn nói.

“Người anh em, chủ ý này của ông hình như có chỗ không đáng tin nhỉ?” Lam Hà cũng tương đối kiên nhẫn tiếp lời.

“Áp lực có hơi lớn, nhưng mọi người đều là cao thủ, chuyên tâm chú ý chạy và né tránh một chút, có thể không cần đến trị liệu.” Diệp Tu nói.

“Mọi người vốn không cần trị liệu, trị liệu là dành cho MT.”

“Ừ, bởi nên… Ý của tui là MT cũng không cần, sát thương của thánh kỵ sĩ cũng không được mạnh lắm, đổi người đánh mạnh bạo hơn đi!”

“Vờ lờ!!!” Đăng Hoa Dạ vừa mới lên mặt bệnh vực cho kẻ yếu, không ngờ trong chớp mắt mình cũng bị chê yếu, “Không cần MT? Chỉ trong lúc diệt tiểu quái mọi người mới dựa vào kỹ thuật thôi, nhưng lúc diệt BOSS phải làm thế nào? Ai không chế điểm thù hận, mày sao?”

“Ừ.” Diệp Tu nói.

“Mày có ý gì hả!” Đăng Hoa Dạ cực kỳ giận dữ.

“Thì tui đến khống chế điểm thù hận.”Diệp Tu nói.

“…” Một đội người không còn chỗ để nói nữa rồi, Diệp Tu đang ở ngay trong đội lúc này, hơn nữa còn ở trong công hội bọn họ, bốn người cũng không thể kiếm được chỗ nào để xầm xì nữa. Lam Hà cau mày nói: “Ý của ông,một đội 5 người toàn là dân DPS?”

“Đúng vậy, một đội như thế mới phá bản nhanh nhất.”Diệp Tu nói.

“Ông tưởng đây là phó bản ở thôn tân thủ à?” Đăng Hoa Dạ kêu lên.

“Dù là phó bản gì đi nữa, cả đám cùng mạnh bạo đương nhiên sẽ nhanh nhất rồi.”Diệp Tu nói.

“Lời này không sai, nhưng vấn đề là, cả đám có thể còn sống khi đánh xong bản không kìa!” Lam Hà nói.

“Đương nhiên có thể, nhưng tui mong tui sẽ là người chỉ huy.”Diệp Tu nói.

“…” Lam Hà cũng trúng đạn rồi, đá xong hai người ra khỏi đội, tên này còn giành quyền chỉ huy của cậu.

“Được!” Đăng Hoa Dạ đột ngột hét to một tiếng: “Tao ngược lại muốn xem mày có bản lĩnh gì, Hệ Châu, thoát khỏi đội gọi người tới đi.” Nói xong Đăng Hoa Dạ đã thoát khỏi đội ngũ, Hệ Châu còn đang mơ hồ do dự, Lôi Minh Điện Quang đã nói với theo Đăng Hoa Dạ: “Này này, thì ra ông rời khỏi đội để khỏi phải chết mất kinh nghiệm chứ gì!”

“Ở lại mạnh giỏi!” Đăng Hoa Dạ vừa khinh bỉ Lôi Minh Điện Quang, vừa giục Hệ Châu: “Hệ Châu thoát ra ngoài mau, tui gọi người rồi.”