Ngày hôm sau.
Ôn Lung bò dậy từ trong ổ chăn.
Nhiệt độ cơ thể của cô hơi cao, lúc thức dậy thì đầu cũng rất nặng.
“Hắt xì!”
Cô xoa xoa chóp mũi.
Quả nhiên là bị cảm rồi……
Cầm lấy điện thoại lên nhìn thời gian: Tám giờ mười lăm.
Mười giờ cô còn có một tiết học nữa.
Cô chậm rì rì đứng dậy, tìm mấy loại thuốc trị cảm trong ngăn tủ trên đầu giường.
Có lẽ là thân thể này một năm nay không có mấy ngày là không bị bệnh, cho nên trong ngăn tủ có đầy đủ các loại thuốc.
Ôn Lung nhìn thoáng qua, âm thầm líu lưỡi.
Nguyên chủ có thể sống được đến bây giờ cũng không dễ dàng gì.
Cô đại khái có thể đoán được hệ thống đã dùng điều kiện gì để cho nguyên chủ đồng ý nhường thân thể này lại cho cô.
Trong cốt truyện, nguyên chủ chỉ mới hai mươi bảy tuổi đã qua đời vì bị bệnh, hơn nữa khi đó, Phó Hằng đã kết hôn cùng với nữ chủ Tô Lạc.
Có thể tưởng tượng được nguyên chủ lúc đó tất nhiên là đã nản lòng thoái chí.
Hệ thống chắc là đã lợi dụng điểm này, hứa hẹn ở thế giới khác sẽ cho cô ấy một thân thể khỏe mạnh, một cuộc sống mới.
Điều kiện trao đổi là nguyên chủ đem quyền sử dụng thân thể này giao cho nó.
Ôn Lung rót một ly nước, uống mấy viên thuốc kia vào.
Mặc kệ là bên nào,thì đây cũng đều là một cuộc mua bán có lời.
Nói đến đây, mấu chốt làm cho Tô Lạc xé rách bộ mặt giả dối của Úc Lê, cũng có liên quan tới cái chết của nguyên chủ.
Lúc khối thân thể này hai mươi bảy tuổi, đúng là thời điểm nam nữ chủ kết hôn.
Nguyên chủ bởi vì không chịu nổi đả kích, tình trạng thân thể ngày càng kém. Cuối cùng, vào một đêm nào đó lúc cô ấy đang chờ xe thì bỗng nhiên phát bệnh rồi chết ở trên đường cái.
Sau đó, cảnh sát từ trong camera giám sát phát hiện ra một chiếc xe đi ngang qua hiện trường, đó là xe của Úc Lê.
Chiếc xe kia ngừng ở bên cạnh nguyên chủ mấy phút.
Sau khi Úc Lê phát hiện có người té xỉu ở ven đường thì xuống xe nhìn thoáng qua.
Nhưng mà hắn lại không bế nguyên chủ lên xe rồi đưa đi bệnh viện, mà là quay đầu lái xe rời đi.
Sau khi cha mẹ của nguyên chủ biết được tin tức này, liền đem nguyên nhân cái chết của cô ấy đẩy cho Úc Lê, cho rằng là do hắn không kịp thời đưa nguyên chủ tới bệnh viện cho nên cô ấy mới tử vong.
【 Ta đã quay ngược lại thời gian nhìn thoáng qua.Lúc Úc Lê xuống xe xem xét tình huống thì nguyên chủ đã sớm không còn dấu hiệu của sự sống rồi. 】
【 Nhưng mà dù có nói như thế nào, người đã từng là vị hôn thê của mình chết ở trên đường,mà đương sự lại không có động tác nào cả, cũng khó trách sẽ bị người khác lên án. 】
Ôn Lung nhướng mày.
Nói cô là ác ma có đạo đức thấp kém cũng được, cô không cảm thấy hành động của Úc Lê có chỗ nào là tội ác tày trời cả.
Cùng lắm thì xem như là máu lạnh mà thôi.
Hệ thống do dự một lát, mặc dù nó không muốn thừa nhận, nhưng mà đúng là có một số chuyện nó không hiểu lắm.
Nó lúng túng hỏi: 【 Vậy thì từ phản ứng của Úc Lê đối với nguyên chủ, có thể kết luận hắn không thích cô ấy sao? 】
Ôn Lung gật đầu.
Cho dù có là biếи ŧɦái, thì cũng sẽ không thờ ơ nhìn người mình thích chết ở ven đường được.
【 Vậy thì vì sao hắn lại đồng ý để cho nguyên chủ theo đuổi chứ, hơn nữa còn đính hôn với cô ấy nữa? 】
Ôn Lung vừa đi vào phòng tắm tắm rửa, vừa trả lời nó: Hắn cần một người vợ để duy trì hình tượng hoàn mỹ mà mình đã xây dựng bấy lâu nay. Cách giáo dục của cha Úc và mẹ Úc đối với Úc Lê theo chủ nghĩa hoàn mỹ một cách khắc nghiệt, sẽ không cho phép hắn chọn một người không xứng đôi làm vợ, mà Ôn gia và Úc gia cũng xem như môn đăng hộ đối.
【…… Nhưng mà hắn có rất nhiều sự lựa chọn mà, vì sao cứ cố tình lại là nguyên chủ chứ? 】
Ôn Lung cười một cái, nói: Nếu như phải nói,thì đó là bởi vì hắn biết nguyên chủ đoản mệnh.
【?? 】
Cái này lại là vì sao chứ?
Ôn Lung lại không nói tiếp nữa.
Cô ngước mắt lên, nhìn vào tấm gương trong phòng tắm.
Người trong gương nhìn có chút sinh khí hơn so với trước đây. Bởi vì đang sốt,nên sắc mặt không còn tái nhợt như trước nữa,mà ngược lại mang theo một ít đỏ ửng bất thường.
Đôi con ngươi ngân ngấn nước,làm cho người khác nhìn vào có mấy phần thương hại.
Hai mươi bảy tuổi……
Thân thể này bây giờ đã hai mươi hai tuổi rồi, chỉ còn thời gian năm năm để làm nhiệm vụ.
Ôn Lung lần đầu tiên có loại cảm giác không xác định.
Nhiệm vụ thứ nhất mà hệ thống đưa ra thật ra rất đơn giản, chỉ cần vỏ bọc bên ngoài của vai ác không bị Tô Lạc phát hiện, thì sẽ không có vấn đề gì nữa.
Nhưng mà muốn cô yêu hắn……
Ôn Lung nhíu mày.
Học chắc là cũng không khó lắm nhỉ?
*