【 Một nhiệm vụ khác còn lại, là cô phải yêu hắn. 】
Ôn Lung nhảy dựng lên, hỏi: Tại sao?
【 Sau khi hệ thống phân tích, cách giáo dục của gia đình Úc Lê xuất hiện vấn đề, dẫn tới việc hắn khuyết thiếu cảm xúc của một người bình thường. 】
【 Cho nên, một nhiệm vụ khác để cứu vớt vai ác, chính là làm cho hắn cảm nhận được cảm giác được yêu. 】
Ôn Lung:…… Hệ thống tiên sinh.
【 Sao vậy? 】
Lại muốn nói cách tính của nó có vấn đề sao?
Ôn Lung: Ta muốn nói, ngươi có thể đã chọn sai thân thể nương nhờ rồi.
【? 】
Ôn Lung: Muốn để cho hắn cảm nhận được yêu, thì ta đi làm mẹ của vai ác có thể sẽ thuận lợi hơn rất nhiều.
【……】
Hình như cũng có lý.
Ôn Lung đau đầu xoa chân mày, sau đó hỏi tiếp: Như vậy tiêu chuẩn để hoàn thành nhiệm vụ thứ hai là gì?
Hệ thống trầm mặc vài giây, mới nói: 【 Ta không có dụng cụ kiểm tra đo lường cảm xúc của con người. 】
Ôn Lung kinh ngạc nói: Cho nên chính là không có tiêu chuẩn gì sao?
【 Cũng không phải, ta đã thu thập rất nhiều dữ liệu về cảm xúc “yêu” trên nhiều diễn đàn và các trang web hẹn hò trên Internet. Trong các nhiệm vụ sau này, ta sẽ sử dụng số liệu này để tiến hành đối chiếu với hành động của cô, nếu như độ trùng khớp cao, thì nhiệm vụ thứ hai sẽ tính là hoàn thành. 】
Một lát sau, mẹ của cô Lâm Anh đã tìm bác sĩ tới đẩy cửa mà vào.
Sau khi làm xong các bước kiểm tra cơ bản, xác định tình trạng cơ thể của Ôn Lung trước mắt đã bình phục lại, bác sĩ mới dặn dò vài câu rồi rời đi.
“Lung Lung, bây giờ con cảm thấy thế nào rồi? Có khó chịu không……”
“Con đột nhiên ngất xỉu, thật sự làm cho mẹ rất sợ hãi.”
“Con không sao, không có chỗ nào không thoải mái cả.” Ôn Lung duy trì thiết lập.
Lại nói tiếp, thân thể này của nguyên chủ thật ra cũng không phải là người bình thường.
Bề ngoài thoạt nhìn ôn nhu dịu dàng, EQ cũng rất cao,nhưng mà trên thực tế bên trong lại là người có trái tim đen tối.
Thân thể này thích nam chủ Phó Hằng Vũ đã nhiều năm, luôn lợi dụng cơ thể bệnh tật ốm yếu này của mình để đổi lấy sự đồng tình của nam chủ,hầu hết những hiểu lầm khúc chiết giữa nam nữ chủ trên cơ bản đều là bút tích do cô ấy làm ra.
Cô ấy tình cờ nghe trộm được đoạn đối thoại của Phó Hằng Vũ và Tô Lạc, biết được Tô Lạc đã có người trong lòng.
Trong lòng cô ấy biết mình không có được lòng yêu thích của nam chủ, và cũng là bởi vì ghen ghét nữ chủ,cho nên liền theo đuổi người trong lòng nữ chủ là Úc Lê.
Mà Úc Lê không biết vì sao lại thật sự đồng ý để cho cô ấy theo đuổi, thậm chí không lâu sau đó hai người liền định ra hôn ước.
Mục đích nguyên chủ làm ra tất cả những chuyện này, đều là vì kí©ɧ ŧɧí©ɧ nữ chủ, làm cho cô ta cảm nhận được nỗi thống khổ yêu mà không có được giống như mình vậy.
Ôn Lung nghĩ tới đây, suýt chút nữa cười ra tiếng.
Logic của nguyên chủ thật sự rất thú vị.
“Con nhóc này, lúc nào cũng nói như vậy để dỗ cho chúng ta vui vẻ……” Lâm Anh vừa nói, nước mắt liền tuôn rơi.
Lung Lung nhà bà là một đứa trẻ ngoan, vì sao ông trời lại không có mắt như vậy chứ, cho nó một cơ thể nát bét như vậy.
“Mẹ, đừng lo lắng cho con nữa, thật sự không có việc gì đâu.” Ôn Lung nói, liền chống cánh tay đứng dậy.
Cô cười, nhẹ nhàng nói: “Ngày mai con còn có môn phải học nữa, giáo viên này điểm danh rất nghiêm khắc. Con không muốn học kỳ cuối cùng của đại học mà phải rớt môn đâu.”
Lâm Anh bị ngữ khí nhẹ nhàng của cô dỗ cho vui vẻ.
Bà lau nước mắt, “Được được, chờ lát nữa kiểm tra xong, thì sẽ đưa con quay lại trường học.”
Cốc cốc.
Ôn Lung nghiêng đầu nhìn sang.
Ai sẽ tới đây vào thời điểm này vậy?
“Bác gái, cháu đến thăm Lung Lung.”
Giọng nói ngoài cửa ôn nhuận như ngọc, mang theo ý quan tâm rất rõ ràng.
“Úc Lê tới rồi.” Trên mặt của Lâm Anh cuối cùng cũng nở nụ cười, “Vị hôn phu của con tới đây thăm con đấy.”
Hai má của Ôn Lung đúng lúc hiện lên một rặng mây đỏ ửng, nhỏ giọng oán giận một câu: “Mẹ……”
Lâm Anh phụt cười một tiếng, “Còn thẹn thùng sao.”
“Mẹ ra ngoài trước đây, hai người các con cứ trò chuyện với nhau đi.”
Ôn Lung đỏ mặt,nhưng mà trong đầu thì lại đang suy nghĩ một cách rất bình tĩnh.
Úc Lê tới đây vào lúc này, không biết còn thật sự cho rằng hắn đối với mình đã rễ tình đâm sâu rồi chứ.
“Lung Lung?”
Nam nhân bước vào có dáng người cao thẳng như cây tùng, tướng mạo khôi ngô tuấn tú, đặc biệt là một đôi mắt đào hoa thâm thuý như mực kia, lúc nhìn về phía người khác thì giống như ẩn chứa tình ý nồng đậm vậy.