“A... A… Ba... Thiến Khê... rất nhớ người……”
Hứa Thiến Khê không nhịn được nữa, đem ngón tay cắm vào hoa huyệt, hai chân bởi vì cắm vào mà gắt gao kẹp chặt, trong đầu chỉ toàn là hình bóng của Người khi ở giữa hai chân cô.
“A…” Hứa Thiến Khê nhẹ nhàng gọi, giọng run run, cô xoay người kẹp lấy dưới thân chăn, ngón tay hơi hơi thọc vào rút ra, một chút thêm một chút tự an ủi chính mình.
Tay cô thon dài, nhưng lại chẳng to như ba.
Cắm một ngón, lại càng khiến cô khao khát thêm nữa.
Hứa Thiến Khê lại thêm một ngón tay, âʍ ɦộ chỉ biết liều mạng mυ'ŧ vào.
Hứa Thiến Khê nằm trên giường, thọc vào rút ra trong chốc lát, cảm thấy không đủ chút nào, cô đem dưới thân chăn cuốn lên tới, mông vểnh lên, tay vòng ra đằng sau mà cắm vào trong người, tưởng tưởng đó là dươиɠ ѵậŧ của ba.
Cô tách đùi ra, thân thể vội đến chẳng kịp. Một ngón, hai ngón, cuối cùng là ba ngón tay đều vào hết, đem hoa huyệt lấp đầy, mật nước nhỏ xuống chăn óng ánh.
Hứa Thiến Khê nào để ý, miệng cô gọi ba không ngừng, tưởng tượng ba đang ở đây mà xem cô thủ da^ʍ, thân thể vặn vẹo, liên tục nói:
“Ba làm Thiến Khê dễ chịu quá… A... Thiến Khê rất nhớ ba...”
Cho dù đã cho ba ngón tay tiến vào, nhưng so với lúc baba dùng tay tiến vào thì vẫn còn kém xa lắm. Hứa Thiến Khê khó nhịn mà lắc nhẹ mông nhỏ, ngón tay đã mỏi nhừ mà vẫn chưa muốn dừng lại.
Tự an ủi một hồi, Hứa Thiến Khê đột nhiên nghĩ đến trước kia khi ba tắm cho cô, từng dùng vòi hoa sen xịt thẳng vào âʍ ɦộ, vừa mát vừa sướиɠ tê người.
Cô khó lòng dằn nổi mà vội vọt vào phòng tắm, bắt lấy vòi hoa sen vặn đến nút lớn nhất, hướng tới bên dưới. Dòng nước chạm vào da thịt như bàn tay người trưởng thành, vuốt ve từ trên xuống dưới một mạch.
Mỗi khi vòi xịt chạm đến đầu đỉnh, Hứa Thiến Khê lại run run đứng không vững, cổ họng không kìm được phát ra tiếng rêи ɾỉ. Cô vô lực mà quỳ trên mặt đất, đem vòi hoa sen kẹp ở giữa hai chân.
Thật thoải mái, nhưng chỉ gãi ngứa được một lúc.
Hứa Thiến Khê dùng ngón tay đem âʍ ɦộ bẻ ra, làm dòng nước được mở đường đi vào, lực đạo vừa phải, liếʍ mυ'ŧ lấy da thịt đỏ au.
“A...” Hứa Thiến Khê sướиɠ đến ngâm nga một tiếng, cô đem vòi hoa sen càng tiến gần lên hoa huyệt, làm dòng nước chảy mạnh hơn, cuối cùng thì cũng bớt đi một chút ngứa ngáy.
Cô một tay cầm vòi hoa sen, một tay khát vọng yêu thương nơi đầṳ ѵú. Hai nhũ hoa căng cứng, dựng ngược lên mời mọc. Lúc sau, Hứa Thiến Khê tự véo nhũ hoa của mình, một tay sờ bên dưới, tự mình an ủi.