Ám Hỏa

Chương 11: Điện thoại...

Nhan Thiến liền bị dọa cho giật bắn mình, thân thể trong nháy mắt liền cứng đờ, một chút cử động nhỏ cũng không dám làm, im lặng chờ đợi câu nói kế tiếp của ba ba, nhưng mà chờ gần nửa ngày trời rồi, vẫn không nghe thấy ba cô mở miệng nói tiếp.

Gió lạnh không ngừng thổi vào bên trong chỗ hai người bọn họ đang ngồi trú mưa, cùng với tiếng thét gào của gió lớn, hình như còn có tiếng hít thở của ba ba, có chút trầm thấp nặng nề.

Cơ thể cứng đờ của Nhan Thiến lúc này mới chậm rãi từ từ thả lỏng ra, bỗng nhiên, cô cảm nhận được một thứ gì đó dán vào ngay dưới mông của cô, có hơi cứng nhưng mà cũng có chút hơi mềm.

Phản ứng đầu tiên của cô là nghĩ đến: Cô ngồi lên điện thoại của ba ba sao?

Vừa định di chuyển mông rời khỏi đó, lại đột nhiên phản ứng lại, thứ này hình như không phải là điện thoại, mà hình như là … là cái đó của đàn ông …

Nhan Thiến dùng sức nuốt một nước miếng xuống, cơ thể giống như bị sấm sét đánh thẳng vào, trong nháy mắt hồn phách dường như bay đi tán loạn khắp nơi.

Thật ra thì, lý do mà lúc nãy ba ba đột nhiên lại kêu cô đừng nhúc nhích, là bởi vì cái này sao, bởi vì cô muốn đổi sang tư thế khác, mông của cô cọ lên đùi của ông vài cái, lại vô tình cọ lên chỗ đó của ba ba sao?

Nhan Thiến thật sự không còn dám tiếp tục suy nghĩ thêm nữa.

Lúc nãy lực chú ý của cô chỉ đặt vào trên núʍ ѵú của mình, cái này liền tốt hơn, lúc này lực chú ý của cô đều chuyển xuống dưới mông, theo hô hấp dần dần trở nên thô nặng hơn của ba ba, cái đồ vật ở bên dưới kia, cũng từ từ trở nên to hơn …

Cơ thể của Nhan Thiến cứ như bị thiêu đốt, không chỉ có gương mặt và cẩn cổ của cô nóng lên, mà nơi bên dưới mông của cô chạm vào cái đó của ba ba, cũng giống như bị đốt lên một ngọn lửa, nóng rát thiêu cháy, mà ngọn lửa này, hình như cũng dần dần thiêu đốt đến hạ thân bên dưới của cô.

Cô không dám ngẩng đầu lên nhìn ba ba, không biết phản ứng lúc này của ông là gì.

Thời gian giống như cũng trở nên yên lặng, hai ba con bọn họ cũng không có người nào mở miệng trước, bầu không khí nặng nề xấu hổ bao phủ hết toàn bộ xung quanh hai người bọn họ.

Đột nhiên, lúc này tiếng chuông điện thoại của ba ba lại vang lên, ngay khi âm thanh này phát ra, không khí ái muội xung quanh hai người ngay lập tức tan biến, suy nghĩ của hai người cũng dần trở nên tỉnh táo lại.

Điện thoại ở trong túi quần của ba ba, Nhan Thiến phản ứng rất nhanh, ở thời điểm ba ba buông cô ra cầm lấy điện thoại, cô liền nhanh chóng đứng dậy, giống như là để cho ba ba có thể thuận tiện hơn để lấy điện thoại trong túi quần ra, mà thật ra chính là muốn nhân cơ hội này để có thể rời khỏi cái tư thế quá mức xấu hổ này.

Nhưng mà do lúc nãy cô ngồi xổm quá lâu, sau đó cũng duy trì một tư thế mà ngồi trên đùi của ba ba, hai cái đùi đã sớm tê mỏi, còn dùng nhiều sức để đứng dậy ngay lập tức, cho nên còn chưa kịp đứng vững được, cô đã ngã ngồi lại ngay chỗ vừa đứng lên.