"Là chú nấu cháo sao? Tôi gầy chỗ nào, vóc dáng của tôi đẹp như thế này mà." Lạc Ly nghe được là cha của Chu Ngâm nấu cháo thì cảm thấu Chu Dực thực sự quá thân thiện, Chu Ngâm vậy mà lại nói cô gầy, thật là không biết thưởng thức!
"Nếu Ly Nhi mập thêm chút nữa thì thể lực sẽ tốt hơn, tôi thích Ly Nhi mập chút hơn." Chu Ngâm mặt dày tưởng tượng lại những hình ảnh thao huyệt vừa rồi, càng cảm thấy dục hỏa đốt người.
"Hừ, anh thật biếи ŧɦái, Ly Nhi muốn ăn trước." Lạc Ly nhìn dáng vẻ của Chu Ngâm cũng biết cậu đang nghĩ cái gì nên không để ý đến cậu nữa, chuẩn bị xuống giường ăn chút cháo, nhưng lại không nhớ ra là mình không mặc quần áo, để cơ thể trần trụi ăn cháo.
"Ly Nhi là đang câu dẫn tôi sao? Bằng không để tôi thao em trước rồi ăn sau có được không, hay là Ly Nhi vừa ăn cháo vừa cho ca ca cắm vào có được không?" Chu Ngâm vừa cởϊ qυầи áo, vừa sốt ruột muốn nhào tới.
"Ưm…không muốn, Ly Nhi đang rất đói, muốn ăn cháo." Mặc dù Lạc Ly cũng rất muốn làm nhưng cô cảm thấy đói hơn, không muốn vừa ăn vừa bị thao nên Lạc Ly tránh né Chu Ngâm lúc nào cũng muốn như hổ đói kia rồi ngồi lên cái băng ghế ăn cháo, ăn cháo làm toàn thân cũng ấm áp, cháo nấu rất đặc, ăn vào cũng rất ngon.
"Được rồi, em phải ăn nhanh lên một chút, tôi đã cứng lắm rồi, tiểu Ngâm Ngâm đang rất muốn em." Chu Ngâm nhìn xuống bên dưới của mình rồi nhìn về phía cơ thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ của Lạc Ly, sau đó nhanh chóng dùng tay vuốt ve côn ŧᏂịŧ của mình.
"Ưʍ...Ly Nhi thật là giỏi, chặt như vậy, hút côn ŧᏂịŧ của tôi thật thoải mái...a...Ly Nhi giỏi quá, thật thoải mái...a...tôi muốn thao em không xuống giường được, thao đến khi em không chịu được nữa...a..." Chu Ngâm không chờ được lâu như vậy nên liền tự tưởng tượng bản thân đang thao tiểu huyệt của Lạc Ly mà thủ da^ʍ.
Lạc Ly vừa ăn cháo vừa nhìn Chu Ngâm tự thủ da^ʍ, tiểu huyệt đang cố giữ chặt nước bên trong, tiếng va chạm vang lớn, nếu như không phải vì cách âm chỉ sợ là đã truyền ra cả ngoài cửa.
Lạc Ly vừa nghĩ tới cha của Chu Ngâm, cảm thấy nếu như mình mở cửa phòng ra, phỏng chừng sẽ thấy hắn đang nghe lén, cũng có thể là nhìn lén luôn, nghĩ đến đây, Lạc Ly liền lập tức len lén mở khóa cửa một cách nhẹ nhàng, cách vách chính là phòng của Chu Dực, Lạc Ly cũng không tin là hắn sẽ không nhìn trộm, để cho hắn nhìn thấy mà không ăn được.
"Anh nằm để cho Ly Nhi tới phục vụ đi." Lạc Ly vừa đi vừa lắc lư cơ thể, tiểu huyệt phấn nộn theo động tác lắc nhẹ giữa hai chân, nước rơi xuống trên mặt đất, mặt đất đều là dâʍ ŧᏂủy̠ của Lạc Ly.
"Ly Nhi mau tới, tôi sắp không chịu được nữa rồi." Chu Ngâm thèm khát đung đưa côn ŧᏂịŧ dưới thân, vô cùng dâʍ đãиɠ.
"Mau bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ cho tôi, ngực của Ly Nhi còn chưa đủ lớn, muốn anh dùng tϊиɧ ɖϊ©h͙ giúp tôi xoa bóp..." Lạc Ly từng nghe qua ngực càng xoa sẽ càng lớn, mặc dù ngực của cô đã lớn lắm rồi nhưng Lạc Ly cảm thấy còn chưa đủ, muốn lớn hơn nữa, như vậy mới có thể hấp dẫn càng nhiều người hơn tới để thao cô, cô rất thích đàn ông đến thao cô, nghĩ đến cuộc sống hưởng thụ sau này, cô càng cảm thấy kí©ɧ ŧɧí©ɧ.
"Ly Nhi nhanh lên một chút, côn ŧᏂịŧ của tôi nghẹn đến đỏ lên rồi." Chu Ngâm thấy Ly Nhi muốn cậu giúp xoa ngực, còn phải dùng tϊиɧ ɖϊ©h͙ của cậu để xoa nắn thì cảm thấy rất kí©ɧ ŧɧí©ɧ.
"Anh nằm trước đi, Ly Nhi tới đây." Sau khi Lạc Ly để Chu Ngâm nằm xuống, liền đặc biệt dâʍ đãиɠ leo lên người của Chu Ngâm, sau đó cúi người xuống bắt đầu dùng đầu lưỡi liếʍ qυყ đầυ của Chu Ngâm, hồng hồng, rất đáng yêu, sau đó mới bắt đầu liếʍ mυ'ŧ côn ŧᏂịŧ của Chu Ngâm, quả thực là quá dài, Lạc Ly không thể làm gì khác là điều động cả hai tay, vừa liếʍ côn ŧᏂịŧ, liều mạnh hút niệu đạo, vừa hai tay nhanh chóng lên xuống.