Lúc Lạc Ly uống nước, Chu Dực cuối cùng cũng hình thấy dáng vẻ toàn thân của Lạc Ly. Khuôn mặt nhỏ có chút bụ bẫm, trông rất ngây thơ nhưng trước ngực lại treo hai bầu lớn, áo như muốn bung ra, hạ thể như ẩn như hiện, tiểu huyệt phấn nộn, có thể nhìn thấy bên dưới không có lông mao, cặp mông tròn trĩnh, hai chân thẳng tắp, bắp chân không lớn không nhỏ, cả người không có chỗ nào xấu, đôi mắt tròn vo, lông mi dài, làn da không chút tì vết khiến cho Chu Dực cảm thấy đây là người phụ nữ hoàn mỹ nhất mà hắn từng gặp, khóe miệng cong lên như lúc nào cũng thiếu vắng cái hôn, mũi không ngừng hít khí vào, mái tóc dài xuôi xuống khiến người khác muốn sờ vào.
"A…ai vậy...ưʍ...cứu mạng…" Lạc Ly vừa mới uống nước xong đang chuẩn bị trở về ngủ thì vừa bước ra một bước liền thấy có bóng người đứng cách đó không xa, không ngờ bàn chân lại trượt xuống té ngã, cả người đều rơi xuống đất, bắp đùi lộ ra, nút áo trước ngực cũng ngẫu nhiên mà bật ra, hai bầu ngực lớn nhảy ra khỏi áo sơ mi, áo bị vén lên lộ ra hạ thể, hai múi thịt bao lấy tiểu huyệt gặp khí lạnh liền co rút lại, thật giống như đang mời người cắm vào.
Mà Chu Dực đã sớm bị cảnh đẹp trước mắt làm cho rung động, mới vừa rồi nhìn lén không thấy rõ hạ thân của Lạc Ly mà bây giờ mới chân chính được nhìn thấy rõ, cho tới bây giờ hắn chưa nhìn thấy tiểu huyệt nào đẹp như vậy, một cọng lông trên tiểu huyệt cũng không có.
"A…đau quá, anh là ai! Huhu…đau chết tôi mất." Lạc Ly vừa rêи ɾỉ vừa suy nghĩ xem đây rốt cuộc là ai! Không phải là anh của học trưởng đấy chứ? Thật là xui xẻo mà.
"Tiểu yêu tinh, lại dám câu dẫn tôi, vừa mới cùng Chu Ngâm làm xong, bây giờ lại tới câu dẫn tôi." Chu Dực ôm lấy Lạc Ly, ngón tay cắm vào trong tiểu huyệt mà hắn mong nhớ rồi dồn lực cắm mạnh.
"A…thật nhanh...người ta...người ta không phải là tiểu yêu tinh..." Lạc Ly bị hơi thở của người đàn ông bao bọc, cả người đều căng cứng, cho đến bây giờ Lạc Ly chưa bao giờ cảm nhận được sự nam tính đến như vậy.
"Cháu chính là yêu tinh…đem hồn phách của tôi hút đi rồi." Chu Dực cảm thấy tiểu huyệt đã có thể chứa được côn ŧᏂịŧ của mình nên lập tức đem cả người của Lạc Ly treo lên, ôm lấy eo cô rồi cắm côn ŧᏂịŧ vào trong tiểu huyệt của Lạc Ly.
Chu Dực cắm một cái đã cảm nhận được, toàn bộ côn ŧᏂịŧ đều bị thịt non bên trong hút chặt, mỗi lần cắm rút đều vô cùng khó khăn, thịt non hút chặt khiến dây thần kinh đều căng chặt, kịch liệt cắm rút, cơ bắp toàn thân của Chu Dực thoải mái như muốn nhảy nhót, hắn chưa bao giờ thao qua tiểu huyệt nào thoải mái như vậy, chỉ sợ đã thao qua thì sẽ không muốn thao tiểu huyệt nào khác nữa, không thể rời bỏ được tiểu huyệt cực phẩm này.
"Ưʍ...a...chú thật là giỏi...mau cắm vào trong…a...Ly Nhi...Ly Nhi...rất thoải mái." Lạc Ly đã không còn biết mình nói gì, chỉ biết là rất thoải mái, cô lúc này đây giống như một yêu tinh phải dựa vào việc hút tϊиɧ ɖϊ©h͙ của đàn ông vậy, chỉ cần côn ŧᏂịŧ vừa to vừa dài cắm vào là cao trào thay nhau nổi lên.
"Chúng ta trở về phòng từ từ chơi, ngoan, bảo bối." Mặc dù Chu Dực cũng muốn ở trong phòng bếp làm cho Lạc Ly không động nổi nhưng hắn vẫn có chút sợ con trai biết bọn họ cùng thao một người phụ nữ cho nên vẫn nên trở về phòng rồi từ từ chơi.
Chu Dực không đợi Lạc Ly đáp ứng đã vừa cắm vừa trở về phòng, lúc đi lên cầu thang còn cố ý đem Lạc Ly mạnh mẽ lên xuống, tựa như cảm giác tự nhiên rơi xuống, đem côn ŧᏂịŧ cắm vào sâu hơn, cắm Lạc Ly đến không ngừng rên lên.