Cùng Hệ Thống Xuyên Không Trở Về Quá Khứ

Chương 8: Tự dưng tôi trở thành một người cha 1/2

Khụ....rất xin lỗi. Cảm thấy bản thân rất có lỗi nhưng không biết nên nói sao ༎ຶ‿༎ຶ

"Daddy không thương Cindy, con chết cho daddy xem;;-;;"

- Không không không Cindy, anh chưa muốn tự sát!!!_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-_-

ting....Ting...TING....

Harry lờ mờ ngồi dậy, mò trên đầu giường lấy điện thoại và đũa phép.

Được...5 giờ...Victor dám lấy điện thoại của y cài báo thức!!!

...Hay là ngủ tiếp? mà như thế thì phong thái quý tộc để đâu?! Y day trán, một mạch đi vào nhà tắm vệ sinh cá nhân. Nhưng bản thân không thể đánh thức người khác dậy chung đúng không.

Khoảng một lúc sau, Harry đã hoàn thành xong việc của bản thân, y diện lên một bộ áo chùng đen ôm lấy cơ thể nhỏ gầy. Mái tóc dài được búi gọn lên, tay chỉnh lại cặp kính. Một cậu Malfoy danh danh đỉnh đỉnh xuất hiện sau lưng, dọa y hết cả hồn.

- Harry, cậu quá lâu....

- Ách! Mình tưởng cậu chưa dậy nên còn tính qua kêu Victor nữa....

- Con nhỏ máu bùn đó kêu làm g-

- Hử? Con nhỏ máu bùn nào?

Rồi luôn, vừa nhắc Tào Tháo thì Tào Tháo tới, thiếu nữ tóc trắng dí đũa phép vào gáy Draco cười cười. Gã ta cũng chẳng sợ ai, quay lại hất đũa phép của Victor ra. Harry chống cằm nhìn, kiếp trước y là kẻ thù của Draco....vậy kiếp này là Victor nhỉ?

- Cậu Malfoy, ta không biết....cậu có quyền chống lại thủ tịch năm đấy?

Bloody hell, mới mấy hôm mà đã dùng giọng điệu y chang người yêu rồi, nuốt nước bọt nhau nhiều quá cũng có tác dụng phụ....ghi nhớ ghi nhớ, mãi không quên!

- Được rồi được rồi, hai người đừng làm lớn chuyện nữa, bồ đến đây có gì sao Victor?

- Hehe! Quà của bồ đó! Còn gì ngoài một cặp kính mới!

- Đồ máu bùn nói bé thôi

Harry nhìn nhìn cặp kính kia, rất đẹp! Gọng tròn làm bằng bạc, còn được điêu khắc tinh xảo. Tự hỏi bản thân rằng thứ kia đáng giá bao nhiêu, nhưng y vẫn cười nhẹ nhận lấy cặp kính kèm một lời cảm ơn đến cô nàng. Bàn tay thon gọn tháo cái kính mắt cũ xuống, nhẹ nhàng mang cặp kính kia lên....nhưng nó chẳng có gì hết! Victor dường như nhìn ra ý của y, lập tức đuổi cổ Draco ra ngoài trong tiếng chửi rủa của gã.

- Cậu chỉ cần ấn cái nút bên phải....bên phải nhé! Là sẽ xài được, vậy giờ tôi đi kiếm nàng thơ của mình đây!

Trước khi ra khỏi phòng còn không quên đập một cú thật mạnh vào vai Harry. Y ôm bả vai mình, khóc không ra nước mắt. Bản thân nhanh chóng chỉnh chu lại một lúc liền đi ra khỏi phòng.

Mọi chuyện sẽ không có gì nếu ở gần cửa đá là một thân hình nhỏ nhắn ướt như chuột lột, còn các học trưởng thì đều làm ngơ như chẳng có gì. Harry nhanh chóng chạy qua đỡ cô nàng kia lên, thật không may....cô nàng kia có một mái tóc trắng kèm với một cặp mắt đỏ ngầu. Vậy là công sức khuyên nhủ khô nước miếng của y ngày hôm qua tan thành mây khói~

Victor không quan tâm đến Harry, tay đẩy y sang một bên, bản thân chỉ làm một bùa khô ráo cho áo chùng còn mái tóc ướt nhèm thì không đυ.ng vào. Là y nghĩ nhiều rồi sao? Tất nhiên, đúng là Harry nghĩ nhiều thật!

Ngay giữa đại sảnh đường, có một cặp đôi đang khiến cả Hogwarts bị tiểu đường. Tất nhiên còn ai ngoài cặp Slytherin x Gryffindor kia! Harry đi sau lưng Draco, mắt nhìn một màn mà tức lộn gan lộn ruột. Hóa ra không chịu dùng bùa làm khô lên tóc là vì muốn để cho người yêu lau. Harry chửi thề 7749 câu trong lòng, ngay lúc đang chỉnh lại kính thì Draco cầm tay y kéo về phía dãy bàn ăn. Tay gã lạnh thật.....

- Harry! Đừng quan tâm đến con nhóc máu bùn kia nữa, mau ăn bữa sáng. Tí nữa là tiết của chủ nhiệm Snape, cậu phải cẩn thận!

- À....ừ....

Harry gật đầu lấy lệ, tay ấn vào công tắc bên tráicủa gọng kính, hình như có gì đó hơi sai rồi? Bất chợt, một cây ghim nhọn đâm thẳng vào đầu Harry, y ôm đầu một lúc thì cảm giác đau đớn cũng biến mất theo. Trong cái rủi lại lòi ra cái xui, cặp kính mắt bắt đầu chạy qua từng dòng chữ, nội dung đại loại thế này

"Ya!!! Chào daddy, con xin giới thiệu con làC.143Y, nhưng....hãy gọi con là Cindy!"

Rồi luôn! Victor dặn dò ấn bên phải, nhưng y lại ấn nhầm bên. Harry lấy tay đỡ trán, Draco bên cạnh đang ăn táo cũng không biết gì mà đến vỗ vái tỏ vẻ an ủi y. Tay xoa xoa mái tóc đen nhánh, khóc không ra nước mắt! Cặp kính kia cũng không để yên cho nó

Daddy đã được kết nối chung với Cindy, nên nếu daddy muốn gì, suy nghĩ gì thì Cindy đều sẽ biết, thậm chí nếu Cindy gặp chuyện gì thì daddy cũng sẽ bị y hệt!

Ý là nếu cặp kính này có chuyện gì thì y cũng bị y hệt? Đừng đùa chứ!! Vậy là nó nứt một miếng thì y đứt cánh tay hay gì!? Trong lòng âm thầm chửi thề 7749 lần thủ phạm. Nhưng mà là do Harry ấn sai, không thể đổ lỗi được

- Oaaaa! Daddy không thương Cindy, con chết cho người xem! ;;-;

Harry hoảng hồn hất Draco bên cạnh sang một bên, la lên trong vô thức

- Không không không Cindy, anh không muốn tự sát! Nên d-

Cả đại sảnh đường đổ dồn ánh mắt về phía Harry với ánh mắt khó hiểu, Ali thì cười hì hì vẫy tay với y rồi kéo tai Victor ra ngoài đại sảnh. Nhục chết mất! Vậy mà lại hét toáng lên giữa đại sảnh đường. Ánh mắt long lanh nhìn sang Draco, nhưng chỉ nhận lại một cái nhìn tỏ vẻ gã không quen Harry.

Không khí gượng gạo cũng kết thúc sau bữa sáng, Harry đứng dậy đi theo học sinh đến với tiết học đáng sợ nhất trong tuần_nơi mà các tiền bối đã truyền đạt kinh nghiệm "chiến đấu" và "sinh tồn" cả một buổi hôm qua. Tất nhiên....còn gì ngoài tiết học của vị chủ nhiệm thân yêu, người dùng cả kiếp trước bảo hộ y_ Tiết độc dược do chính Xà vương Severus Snape đảm nhiệm.

Và cũng đương nhiên, cặp uyên ương kia vì một lý do nào đó luôn xuất hiện sớm nhất trong các tiết học. Harry chỉnh lại gọng kính, mấy dòng chữ cổ vũ không ngừng chạy qua khoe mẽ về chức năng của bản thân nó. Draco ngồi bên còn tưởng Harry lo lắng nên vỗ vai trấn an

- Đừng lo, cha đỡ đầu sẽ không làm khó cậu.....

Khi nhóm học sinh nhà sư tử tiến vào đủ, cánh cửa ra vào ngay lập tức bị một lực đạo mạnh mẽ hất ra. Giáo sư Snape nhanh chóng đi vào, tà áo đen uốn lượn trong không khí. Cũng giống các thầy cô khác, bắt đầu buổi học bằng cuộc điểm danh. Và cũng như thầy Flitwick, ông dừng lại ở cái tên Harry Potter.

- À, phải rồi. Harry Potter. Một tên tuổi lừng lẫy mới của chúng ta.

Người kia cất giọng điệu trầm thấp, nhưng cả căn phòng có thể nghe rõ mồn một từng lời. Cindy liên tục hiện lên dòng chứ ";;-;" chạy kín mít. Căn phòng yên tĩnh tiếp tục vang lên âm điệu nhẹ nhàng tựa như lông vũ. Harry nhớ rõ từng lời kia, ấn tượng khắc sâu

- Chúng bây tới đây để học một bộ môn khoa học tinh tế và một nghệ thuật chính xác là chế tạo độc dược. Vì trong lãnh vực này không cần phải vun vẫy đũa phép nhiều cho lắm, nên thường chúng bây không tin rằng đây cũng là một loại hình pháp thuật. Ta không trông mong gì chúng bây thực sự hiểu được cái đẹp của những cái vạc sủi tăm nhè nhẹ, toả làng hương thoang thoảng; cũn chẳng mong gì chúng bây hiểu được cái sức mạnh tinh vi của những chất lỏng lan trong mạch máu người, làm mê hoặc đầu óc người ta, làm các giác quan bị mắc bẫy… Nhưng ta có thể dạy cho chúng bây cách đóng chai danh vọng, chế biến vinh quang, thậm chí cầm chân thần chết.....

Harry có xúc động muốn đứng lên hỏi, sao thầy lúc đó không cầm chân cái chết của mình!?

-_-_-_-_-