Cha Dượng

Chương 7: Đã quên

Chương 7: Đã quên ôm chú một cái sao

Trương Trường Quân vươn đầu lưỡi bắt đầu liêm hôn đường cong vai cổ duyên dáng của thiếu nữ, tốc độ di chuyển phía dưới càng nhanh hơn, thiếu nữ như có rung động ừm ư một tiếng, tiếng rêи ɾỉ yêu kiều này khiến Trương Trường Quân không nhịn được tinh quan mở rộng, sảng khoái đến bắn ra.

Trương Trường Quân thật sự không ngờ tới mình mấy chục tuổi còn giống như một tên nhóc, bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ lập tức bắn ra.

Hắn ôm cơ thể mềm mại trong lòng càng chặt hơn, tay nắm lấy bộ ngực mềm mại của thiếu nữ xoa bóp, trong lòng tràn ngập cảm giác yêu say đắm khó có thể miêu tả.

Đợi ổn định lại, tay chân của Trương Trường Quân nhẹ nhàng xuống giường, nhìn trên nhũ thịt lộ ra bên ngoài của thiếu nữ đều là nước bọt sáng bóng của mình, núʍ ѵú càng bị mình ăn đỏ tươi đáng yêu, không nhịn được cúi đầu ăn bên ngực khác của con gái riêng.

Giải quyết xong hậu quả, hắn mặc váy ngủ vào cho Tô Nhụy, đắp chăn lên ra khỏi phòng.

Ngày hôm sau Tô Nhụy tỉnh lại cúi đầu nhìn quần áo trên người mình, tay nhẹ nhàng chạm vào ngực, trong lòng có chút nghi ngờ, ngực có chút đau, sắp tới kinh nguyệt sao?

Tô Nhụy không hoang mang quá lâu, không nghĩ ra vấn đề thì đừng nghĩ, cô không phải là người theo đuổi nguyên nhân, có khả năng là vì sắp tới tháng nên ngực trướng đau.

Thay quần áo xong ra khỏi phòng thì phát hiện Trương Trường Quân đang chuẩn bị bữa sáng ở bếp, Tô Nhụy ngoan ngoãn nói chào buổi sáng với Trương Trường Quân, giúp bưng bữa sáng ra.

Hai người vừa nói chuyện vừa ăn bữa sáng, Tô Nhụy khoác cặp sách chuẩn bị ra cửa đi học.

“Cục cưng Nhụy Nhụy, có phải cháu đã quên gì hay không.”

Tay Tô Nhụy đặt lên tay nắm cửa chuẩn bị ra cửa, phía sau truyền tới giọng của Trương Trường Quân, còn chưa kịp xoay người đặt câu hỏi, đã bị người ta ôm lấy từ phía sau.

“Đã quên ôm chú một cái sao?”

Đầu Trương Trường Quân dựa sát vào, lỗ tai của Tô Nhụy đều có thể cảm nhận được hơi thở nóng bỏng của hắn, cơ thể không nhịn được hơi run rẩy.

Trương Trường Quân là cố ý, tay từ phía sau vươn tới vòng quanh cơ thể thiếu nữ, cánh tay giống như vô tình mà đè nặng bộ ngực của Tô Nhụy.

“Trên đường cẩn thận.”

Tô Nhụy cảm nhận được giọng nói nam tính bên tai, cánh tay của Trương Trường Quân cố ý vô tình nhẹ nhàng cọ ngực cô, trong lòng cô có chút không được tự nhiên, mạo muội mở miệng ngăn lại có khả năng khiến hai người rơi vào xấu hổ.