Omega Kiều Mềm Sinh Tồn Ở Mạt Thế

Chương 18: Lạc Dĩ Tạ đấu với Thẩm Duật

Tay đấm bốc Thẩm mang mặt nạ che nửa khuôn mặt, căn bản không thể nhìn thấy vẻ mặt của người đó, nhưng từ nửa phần mặt dưới có thể thấy người đó không hề hứng thú lắm, giống hệt như người đó đã nắm chắc phần thắng rồi.

Điều này làm cho Hạ Yểu có chút hiếu kỳ, nhưng cậu vẫn còn chưa xem đủ, liền bị Lạc Dĩ Tạ ôm lên hướng về phía căn phòng trên lầu, cậu bị hắn ôm lên nhưng khuôn mặt vẫn hướng về sàn đấu, cậu bất giác cảm nhận được hình như tay đấm bốc Thẩm kia đang nhìn về phía mình, hơn nữa trong ánh mắt kia rất lạnh lùng và đầy nghi hoặc.

Nghi hoặc gì vậy? Chưa đợi Hạ Yểu nhận thức được tình hình, Lạc Dĩ Tạ đã dùng tay ấn đầu cậu vào ngực hắn, lại còn vỗ lên mông cậu một cái nữa chứ, "Đừng nhìn lung tung."

"Dạ."

Tay đấm bốc Thẩm ở trên sàn đấu vẫn lạnh lùng nhìn về phía Hạ Yểu, đôi mắt dưới lớp mặt nạ đầy nghi hoặc như đang suy tư gì đó, gã lưu loát nhảy khỏi sàn đấu, chuẩn bị đi lên lầu, nhưng chưa đi được hai bước liền bị người khác cản lại.

Người ngăn gã lại là một tay đấm bốc khác: "Người anh em, nơi này được bao trọn rồi, chúng ta không thể đi vào."

"Bao trọn?" Ánh mắt Tɧẩʍ ɖυật lóe lên một cái, gã lần nữa nhìn về phía thiếu niên xinh đẹp kia, mím chặt môi, sau đó hướng về phòng nghỉ, "Tạm biệt."

"Được, hẹn mai gặp."

Hạ Yểu bị ôm lên lầu, hắn mang cậu đến một căn phòng, trong phòng có một cửa sổ quan sát rất lớn, từ trên này nhìn xuống sẽ có thể quan sát sàn đấu rất rõ, cái này làm cho Hạ Yểu quên đi ánh mắt nghi hoặc của người đàn ông lúc nãy.

Cậu nhìn bên trái rồi ngó bên phải một cái, sau đó nghiêng đầu nhìn về phía Lạc Dĩ Tạ, "Em ở chỗ này xem anh thi đấu sao?"

"Ừ." Lạc Dĩ Tạ chậm rãi gật đầu một cái, ôm cậu vào trong lòng, hai tay cũng thuận thế mà luốn vào trong quần áo Hạ Yểu, chạm lên chiếc bụng ấm áp của cậu một cái, rồi hướng lên phía trên, xoa xoa nắn nắn đầu vũ đã sưng đỏ của cậu.

"A..." Đầu nhũ bị bóp khiến Hạ Yểu cảm thấy sung sướиɠ, cơ thể bất giác ngã về phía sau, đầu nhũ cũng theo đó mà xa tầm tay hắn hơn, khiến cho động tác bóp nắn của người đàn ông càng trở nên thô bạo hơn.

Cho đến khi hai đầu nhũ đã sưng to thêm một vòng, thì người đàn ông mới tiếc nuối mà thả chúng ra, hắn hôn lên gương mặt của Hạ Yểu, "Không được nhìn người đàn ông khác, nếu không anh sẽ ghen đó."

"...Biết rồi."

"Vậy anh sẽ đi xuống bên dưới nhé? Em ngoan ngoãn ở đây chờ anh quay lại."

"Vâng, anh cố gắng lên nha."

Chờ lúc Lạc Dĩ Tạ rời đi, cả người Hạ Yểu vô lực mà ngã xuống ghế, khuôn mặt trắng nõn đã đỏ ửng lên, đôi mắt mèo xinh đẹp ngập tràn sự ngây thơ cùng du͙© vọиɠ, cậu cảm thấy bản thân mình lại thèm khát hắn rồi.

Cậu thích cái cảm giác cơ thể mình được lấp đầy.

Nhưng mà anh còn phải thi đấu, Hạ Yểu chỉ đành mím môi, hướng mắt về sàn đấu bên dưới, lúc cậu cúi đầu xuống quan sát, là lúc Lạc Dĩ Tạ đã đi lên sàn đấu, ánh mắt hắn đang hướng về cậu mà quan sát.

Điều này làm cho Hạ Yểu cảm thấy thân thể mình đang nóng lên, bên dưới dường như đã trở nên ướŧ áŧ, cái này làm cho cậu xấu hổ đến mức cụp mắt xuống.

Mà tay đấm mới cũng đã lên sàn rồi, ánh đèn sáng rực chiếu lên khuôn mặt của Lạc Dĩ Tạ, hắn ra sân cũng mang mặt nạ che nửa mặt, khuôn mặt tuấn mỹ bị che đi bởi chiếc mặt nạ xấu xí, khiến ngủ quan của người đàn ông càng trở nên tinh tế hơn, cả người hắn lên toát lên khí chất không thể diễn tả bằng lời.

Lạc Dĩ Tạ đang mặc chiếc quần đùi, thân hình thẳng tắp, nữa người đều phủ đầy cơ bắp, thân hình hoàn mỹ cùng tuyến nhân ngư săn chắc kéo dài xuống dưới, ẩn sau chiếc quần đùi màu đen.

Bởi vì đây chỉ là giải đấu tình cờ, Lạc Dĩ Tạ cũng chỉ hất tóc về phía sau, lộ ra vầng trán tinh tế, con ngươi khi nhìn về phía Hạ Yểu rất ôn nhu, nhưng bây giờ đã trở nên cực kỳ lạnh lùng, đôi mắt cùng chân mày để tỏa ra một luồng khí ác ma.

Đối thử của hắn là nhà vô địch Jony, khiến người xem không khỏi reo hò, mà Hạ Yểu ngồi trên lầu quan sát hoàn toàn không hiểu, chẳng qua là bị vóc dáng của LẠc Dĩ Tạ làm cho đỏ mặt.

Một cảm giác khó chịu đột nhiên ngập tràn trí óc cậu, Hạ Yểu ngây ngốc không biết đó là gì, cậu chẳng qua chỉ đáng thương mà mấp máy môi, nhỏ giọng an ủi bản thân, bảo bản thân phải chuyên tâm xem thi đấu.