Thiên Thanh cùng ba đứa cùng phòng nhốn nháo . Cả bốn đứa tự nhiên ngủ như chết , nhìn lên đồng hồ còn 5 phút nữa nhập học . Tính để đồ bừa bộn nhưng Thụy Du nhíu mày khó chịu , Thụy Du kêu mọi người đi trước , tưởng Thùy Du ở lại lấy đồ gì ai ngờ bất chấp trễ giờ vẫn ở lại dọn dẹp bãi chiến trường . Đúng là bệnh sạch sẽ thiệt mà . Ba đứa kia dĩ nhiên sẽ chẳng có chuyện gì , chủ nhiệm của tụi nó vốn là một cô giáo còn bên đây , lão già chết tiệt rất khó tính , sai một li thôi ăn bài phạt rồi . Cũng phải cảm ơn thầy , nhờ đó cô tiến bộ trong thể lực rất nhiều .
- Vâng , đã như dự đoán . Lão già tống cổ tôi ra khỏi lớp , bắt trồng cây chuối-Than thở cũng chả ích gì , mệnh lệnh của ông ấy không cãi được , cãi còn phạt nặng hơn.
Nhờ có thầy Đông An dường như Thiên Thanh dần khá hơn trước , sự lười cũng được xua đi . Học tập thì tất nhiên không có tiến bộ gì cả , Thiên Thanh vẫn còn lười . Mặt dù tỉnh táo trong lớp nhưng khi tiếp thu bài tập vẫn không hiểu , thường thường cô sẽ giả vờ làm xong rồi đi qua Thiên Hoa ăn trộm cuốn bài tập xong len lẻn chạy về phòng mình . Thiên Hoa cũng khá quen , lúc đầu còn la mắng nhưng cô vẫn không nghe lọt lỗ tai , dạo này thể lực của cô cũng tốt dần lên . Thân với thầy Đông An hơn , cô cảm thấy ông ấy cũng không đáng ghét như vậy . Cũng như bao người xoay quanh cuộc đời cô , đều mong muốn cô tốt hơn . Tuy rằng thời gian luyện tập ít , cô cũng khá hơn . Cô từng ao ước mình sẽ được vô quân đội , được làm người giúp ít và thống lĩnh cả một binh đoàn , lúc đó thật oai hùng . Bảo vệ nhiều người , bây giờ cô vẫn là một bông hoa chưa nảy mầm , đầy yếu ớt . Một ngày nào đó , bông hoa sẽ nảy chồi , dần to lớn lên biến thành một bông hoa không bao giờ phai màu giữa thế gian này . Cô tin rằng một ngày nào đó , mình dần trở thành người được mọi người công nhận.
- Một số người đã nói tôi là một người hoàn toàn vô dụng . Tôi sẽ chứng minh điều đó hoàn toàn sai trái- Tự nhủ với bản thân.
Ngày hành hạ cuối cùng cũng kết thúc , dạo này người cô cũng bắt đầu có cơ bụng , cơ tay , cơ đùi . Chắc do thầy Đông An đã huấn luyện cho cô . Cô vẫn cảm thấy luồng sức mạnh của mình ngày một rõ nhưng không biết nó thuộc sức mạnh gì . Cô chỉ mới biết mình có năng lực băng với hỏa cũng không biết rèn luyện làm sao . Sắp đến học viện sẽ được nghỉ 8 tuần để bồi dưỡng sức khỏe cho học sinh , lúc đó thầy Đông An sẽ luyện tập cho cô , biết rõ năng lực của mình hơn . Cũng sắp đến kỳ kiểm tra mới rồi , tất cả mọi người sẽ tham gia kì thi về năng lực , có cả về lý thuyết , 8 tuần ôn tập sẽ làm họ có tinh thần hơn.
.....................
- Tao nghe nói hôm nay mày bị phạt đúng không ?- Phương Chi chỉ vào cô , cười lớn tiếng.
- Con mẹ mày , cười cái gì ? Mày vui lắm à ? Thật xui xẻo cho tao , trúng phải ông chủ nhiệm ác ma , còn tụi mày có bị phạt không ?
- Tất nhiên là không , chủ nhiệm của tao rất dễ thương , lại còn xinh đẹp . Haiz , đứa lười biếng như mày được thầy Đông An dạy thì nên mừng rỡ - Thụy Du hùa với Phương Chi.
- Này , Diễm Thư , tao chắc chắn không có như vậy đúng không ? Mày nói một lời công bằng xem nào- Ánh mắt cầu xin Diễm Thư.
- Đúng vậy , mày không lười biếng , mày là vua của lười biếng luôn- Diễm Thư cũng chọc cô
- Lười biếng là mẹ của mọi tật xấu , bởi vì là mẹ , cho nên ta phải cần tôn trọng - Nói xong , ba đứa kia ngơ ngơ luôn.
- Dạo này có tin tức rất nổi đó , tụi mày nghe chưa ?- Phương Chi nhiều chuyện kể.
- Chưa - Cả cô cùng hai đứa còn lại đồng thanh.
- Vua của vương quốc vừa ra lệnh sẽ thành lập một đội quân , có tên là Lục Quân Hoàng Gia . Lục Quân hoàng gia tượng trưng cho sáu người được xem là giỏi nhất vương quốc trong quân đội hoàng gia . Sáu người đó sẽ dẫn đầu mỗi đội , mỗi người đó sẽ mang hệ khác nhau để có sự cân bằng về đội hình , chia ra làm sáu đội . Số thành viên sẽ tiếp tục tăng nếu có thêm nhân tài . Năm nay , rất khác so với năm trước , tệ nạn được xảy ra rất nhiều , nhiều tổ chức ngầm được lập ra nên mọi người đều phải chú ý , cướp bóc , gϊếŧ người , tất cả vụ án này đều xảy ra . Những người đến từ học viện , nông thôn , tộc , làng , thị trấn , thành phố sẽ được tuyển dụng vào Lục Quân Hoàng Gia , phục vụ cho vương quốc . Những gương mặt đạt được thành tích tốt , đứng đầu học viện sẽ được tham gia để rèn luyện kĩ năng chiến đấu để trở thành một kỵ sĩ cho vương quốc . Lá cờ của Lục Quân Hoàng Gia có hình sói , hổ , bò tót , với cây , mỗi vật đều tượng trưng cho một ý nghĩ khác nhau. Vì vậy , chúng ta sẽ có cuộc thi đấu tại học viện quyết định chọn những người ưu tú vào Lục Quân Hoàng Gia - Cả ba người kia bất ngờ.
- Tao cũng muốn tham gia , tao muốn cống hiến cho vương quốc , tao muốn người dân phải thoát khỏi những thế lực đen tối- Cô nói với ánh mắt thể hiện sự quyết tâm.
- Tụi tao cũng vậy , mặc dù chúng ta không giỏi nhưng hãy cố gắng cùng nhau vào Lục Quân Hoàng Gia nhé !- Thụy Du nhìn sang hai đứa kia , hai đứa kia cũng gật đầu.
- Vậy chúng ta lập ra một lời hứa nhé !- Cô ra ý kiến
- Lời hứa gì ?- Phương Chi thắc mắc.
- Hứa rằng bốn đứa mình đều sẽ có mặt vào Lục Quân Hoàng Gia.
- Được thôi !- Cả đám nhìn nhau xong đặt tay lên xem như một lời hứa.
.......................Up thế này đã thỏa mãn chưa ? =)))