1 tháng sau
Mặc dù nói cố gắng nhưng Thiên Thanh vẫn không thể học được gì . Lên lớp cô thường xuyên không nghe giảng bài , ngủ trong lớp hoặc ăn vụn cùng hai mỹ nhân ngồi bên cạnh . Những điều trong đầu của Thiên Thanh :
- Ơ tại sao mình có thể cứu được vương quốc nhỉ ? Trong khi đó chả biết một chút gì về sức mạnh của bản thân hay cách dùng vũ khí . Haizz , vô dụng thật mà thôi trót rồi nên cứ đánh một giấc ngồi học cũng chẳng hiểu cái gì đâu. - Nói rồi cô gục đầu xuống bàn ngủ một giấc say sưa , Đan Quỳnh với Thiên Hoa cũng chỉ biết nhìn thôi cũng không làm được gì , Đan Quỳnh với Thiên Hoa quyết định bàn kế hoạch để cô trở nên siêng năng mạnh hơn :
- Theo tôi nghĩ thì chúng ta nên giúp Thanh Thanh trở nên mạnh hơn , siêng năng hơn , chứ cái tên lười biếng này suốt ngày cứ ngủ hoặc làm trò mèo thôi- Nói rồi Đan Quỳnh chọt chọt vào má của cô khiến cô khẽ nhíu mày của mình.
- Tôi cũng nghĩ như cô vậy , tên ngốc này ngày càng lười biếng hơn lúc trước rồi !! Ngày này đến ngày kia đều như vậy cả không thay đổi được cái gì thiệt tức chết đi được ! - Thiên Hoa cốc vào đầu , một cú như trời giáng cô đau nên liền tỉnh dậy ngồi dậy xoa đầu của mình.Đan Quỳnh cười lớn khiến cho cô khá quê độ vì hai người này lúc nào cũng ăn hϊếp cô . Giờ ra chơi đến cả ba đến căn tin để ăn mà hôm nay cũng là ngày thông báo top 20 của học viện . Cả ba ra xem bảng thông báo hiện lên TV như thế này :
Khương Bửu Toại - Top 1
Chu Thiên Hoa - Top 2
Lục Đức Ân - Top 3
Trần Uyển Khanh - Top 4
Từ Mạnh Quân - Top 5
Chương Tuệ Nhi - Top 6
Lục Đan Quỳnh - Top 7
Châu Hải Phương - Top 8
Dương Thiên Quân - Top 9
Phó Tuyết Vy - Top 10
Lưu Diên Vỹ - Top 11
Vương Khải Tâm - Top 12
Đào An Nhiên - Top 13
Vu Bách Chiến - Top 14
Vi Diễm Thư - Top 15
Tống Đinh Hương - Top 16
Diêu Chí Hiếu - Top 17
Hạ Linh San - Top 18
Wow , năm nay bảng xếp hạng thay đổi rồi chỉ có top 18 thôi không còn top 20 nữa rồi ! Đúng là càng ngày càng gay gắt- Một học sinh trong đám đông nói.
- Đúng như dự đoán , anh Bửu Toại thật ngầu , lúc nào cũng đứng nhất ! - Học sinh A.
- Hội trưởng thật oai , năm nay được lên đến tận hạng 6- Học sinh B.
- Có những người mới nữa kìa- Học sinh C.
- Này em giỏi quá đi mất còn đứng cả top 2 đấy Hoa nhi ! Tôi cảm thấy rất từ hào đấy !- Cười rạng rỡ ôm chặt Thiên Hoa rồi kề mũi mình vào mũi Thiên Hoa.
- Cậu cũng giỏi lắm tiểu Quỳnh ! - Nói rồi quay sang xoa đầu Đan Quỳnh.
...............
Căn tin học viện.
Cả ba vừa lấy phần ăn sau đó ngồi xuống . Từ xa , có cô gái đi đến chỗ ba người không ai khác ngoài Trần Uyển Khanh . Đan Quỳnh với Thiên Hoa nhìn cô gái đó với ánh mắt khó hiểu có một chút cảnh giác vì cảm giác cô gái này cũng sẽ là tình địch của mình . Bước đến chào Thiên Thanh cô nói :
- Mình có thể ngồi chung với các cậu được không ? Nếu các cậu không thích thì mình có thể đi ra chỗ khác - Uyển Khanh dùng giọng nói dịu dàng với cặp mắt long lanh nhìn như van xin nên Thiên Thanh cũng đáp lại :
- Cậu cứ việc tự nhiên bàn mình cũng còn nhiều chỗ trống . À mà , vết thương của cậu có ổn không ? Có cần mình giúp đỡ gì không ? - Thiên Thanh cười , Uyển Khanh nhớ lại liền đỏ mặt vì hành động quan tâm của Thiên Thanh lúc đấy :
- Nhờ cậu chăm sóc nên vết thương của mình ổn rồi ! - Uyển Khanh ngại ngùng cười che miệng.
- Cậu ổn là tốt rồi ! - Đan Quỳnh với Thiên Hoa không hiểu hai người này đang nói về cái gì . Đan Quỳnh với Thiên Hoa có chút bực tức khi hai người kia nói chuyện với nhau , Thiên Thanh không thèm màng đến có người yêu và bạn của mình ở đây . Thiên Hoa tức giận đạp thẳng vào chân của Thiên Thanh , thậm chí còn chà mạnh vào chân Thiên Thanh , Thiên Thanh đau đớn trong im lặng , la lên sẽ ăn đập với Thiên Hoa . Cô nghĩ là Thiên Hoa ghen nên vậy.
Sau khi cô kể cho hai người kia chuyện gặp mặt với Uyển Khanh thì cuối cùng họ cũng hiểu hai người đang nói về vấn đề gì , cả ba người bắt đầu nói chuyện với nhau thì có vẻ hợp gu với nhau nên ba người cứ nói chuyện suốt nên cô cũng ngồi nhìn , quả thật cô có phúc khi vay quanh mình đều là ba nữ thần của học viện . Một chút vui vẻ , một chút hạnh phúc , ngoài Thiên Hoa thì lần đầu tiên cô thấy Đan Quỳnh cũng có bạn do Đan Quỳnh không thích tiếp xúc người khác nhưng bây giờ cô thấy Đan Quỳnh dường như đã khá hơn lúc trước không còn như lúc trước không có bạn bè trông rất cô đơn , cô cũng vui vẻ ngồi ngắm nhìn những nữ thần nói chuyện với nhau . Tiếng reng chuông báo hiệu cho giờ chơi đã kết thúc chuẩn bị bắt đầu một tiết học khác , mọi người nhanh chóng về lớp , cô quay sang ba người kia :
- Tôi có chút đồ cần phải mua , các cậu cứ về lớp trước.- Cô chạy đi một mạch.
Thiên Thanh đến máy bán nước tự động để mua hộp sữa yêu thích của mình . Hộp sữa yêu thích của cô còn đúng một hộp , sau khi bỏ tiền vào máy và nhấn chọn hộp sữa yêu thích cuối cùng đã rớt xuống chỗ đựng nước . Cô lấy lên cùng lúc đó có một cô gái với mái tóc màu trắng bước đến chỗ máy bán nước tự động đứng cạnh cô , sau đó cô gái đó bỏ tiền vào máy nhấn chọn hộp sữa giống cô nhưng máy đã trả tiền lại cô cũng đoán được hộp sữa cô mua là cuối cùng mất rồi . Cô gái kia ủ rũ xụ mặt xuống trông buồn bã , cô đưa hộp sữa trước mặt cô gái :
- Này cầm đi , tôi cũng không cần uống lắm , cho cô đấy !! Đừng có buồn bã như vậy !- Cô nói rồi cầm tay của người đối diện sau đó vùi hộp sữa vào tay cô gái đó.
- Cảm ơn , để tôi trả tiền lại. - Cô gái đó đưa tiền nhưng cô lắc đầu :
- Không cần đâu , hộp sữa không có nhiêu tiền cả cầm đi - Cô gái kia dường như hơi xúc động vì lòng tốt của Thiên Thanh.
- Này tôi có thể biết tên cậu được không ? - Cô gái kia hỏi.
- Dương Thiên Thanh , vậy nhé bây giờ tôi phải về lớp rồi . Tạm biệt ! - Nói rồi cô quay lưng đi.
.....................