Nội dung trứng màu:
-----------
Cam Vân không chết, Mai Tình kịp thời cứu hắn.
Nhưng vì để hắn không còn thống khổ, Mai Tình tự làm chủ xóa đi ký ức của hắn.
Ba nam nhân đứng trước bờ vực sinh ly tử biệt mới hiểu rõ mong muốn trong lòng mình, liền tuyên bố với bên ngoài là cha con Cam thị đã mất.
Chờ đến khi Cam Vân tỉnh lại, hắn đã không còn nhớ bất kỳ thứ gì.
Hắn mở to đôi mắt mờ mịt nhìn ba nam nhân trước mặt.
Bọn họ nói cho hắn rằng hắn là thê tử của bọn họ, ít ngày nữa sẽ cử hành hôn lễ.
Các nam nhân đối xử rất tốt với Cam Vân, mọi chuyện đều theo ý hắn, cho nên Cam Vân tin.
Không lâu sau, các nam nhân thật sự cử hành hôn lễ cho bốn người bọn họ —— trước sự khó hiểu cùng kinh ngạc của dân chúng thiên hạ.
Nhưng không ai dám nói gì, người Lâm phủ cho dù hành thích vua cũng không phải là chuyện kinh thế hãi tục.
Ngày tổ chức hôn lễ, trên mặt Cam Vân đã được dưỡng ra chút thịt, bình thường hắn mặc y phục màu xanh lá đã rất đẹp, màu đỏ lại càng thêm đẹp mắt.
Khi đi qua Xuân Lương Lâu, hắn bỗng nhiên dừng bước.
Trong tiếng cẩn thận thúc giục của hạ nhân, Cam Vân mới hồi phục tinh thần, hắn nhìn Xuân Lương Lâu, nơi này vừa quen thuộc lại xa lạ, giống như... trước kia hắn đã từng tới?
Hôn lễ sắp bắt đầu, Cam Vân không tiếp tục suy nghĩ, nhìn các nam nhân từ xa hướng về phía hắn đi tới, trong lòng chỉ còn lại cảm xúc vui mừng.
---------------------------------------------------------------------------------------
Phiên ngoại hai ( kết cục có kẻ ngoại lai xâm lấn thế giới, mộng trung kính hoa thủy nguyệt )
Bọn họ đã ở bên nhau rất lâu, cho dù Cam Vân tự nguyện cũng được, không muốn cũng không sao, dù sao cũng không quan trọng.
Bây giờ Lâm Trạm là gia chủ Lâm gia, Cam Khuynh Từ cũng đã trưởng thành, trổ mã càng thêm duyên dáng yêu kiều, trở thành tài nữ giai nhân khuynh quốc khuynh thành.
Lâm Trạch Giai được bổ nhiệm trở thành đại tướng quân, mới rời đi không lâu, nói muốn đi đánh một trận nhỏ, trước Tết sẽ trở về.
Trước khi đi, Lâm Trạch Giai hôn môi Cam Vân đem người đánh thức, Cam Vân thuận theo tiếp nhận, còn chủ động vòng lấy cổ Lâm Trạch Giai đưa môi lên, dặn dò hắn nhớ bình an trở về.
Mặc kệ lúc trước như thế nào, ít nhất bây giờ Cam Vân đã không còn bài xích ba người họ nữa.
Sau một lần đem Cam Vân làm tới cao trào, Lâm Trạm thỏa mãn ôm người đi vào giấc ngủ.
Hắn mơ một giấc mơ rất kỳ quái, trong mộng, hắn biến thành một linh hồn lơ lửng đi vào một Lâm phủ khác.
Hắn đi theo bên người Cam Vân, nhìn thấy khi bọn họ mới tiến vào Lâm phủ, Cam Khuynh Từ bị Phương Tùng Lam độc chết.
Không giống với thế giới của hắn, bởi vì Cam Khuynh Từ đã mất nên Lâm phủ muốn Cam Vân tự mình rời đi.
Nam nhân không tin Cam Khuynh Từ tự nhiên chết, hắn kiên trì muốn nhập phủ, khi hắn vào ở trong Lâm phủ, hầu như bị toàn bộ người trong Lâm phủ khinh thường.
Tất cả mọi người cho rằng hắn vì vinh hoa phú quý của Lâm phủ nên mới kiên trì muốn đi vào.
Lâm Trạm bồi ở bên người Cam Vân, lại không thể nói chuyện với bất kỳ ai, hắn chỉ có thể ở bên cạnh Cam Vân nhìn hắn lần lượt bị đả kích, lần lượt bị người khinh nhục nhục mạ……
Cho dù biết đây không phải là Cam Vân của hắn, Lâm Trạm vẫn khó có thể chịu đựng, hận không thể tiến lên xé xác những người đó.
Hắn nhìn Cam Vân rốt cuộc tìm được chứng cứ, đi vào Đinh Tuyền Lâu tìm "hắn" của thế giới này.
Thị vệ Đinh Tuyền Lâu không cho Cam Vân vào, mà mỗi lần Lâm Trạm trở lại Đinh Tuyền Lâu đều trực tiếp ngồi xe ngựa đi vào.
Cam Vân vẫn luôn cố chấp thủ ở cửa, lúc này, Lâm Trạm phát hiện bản thân có thể rời khỏi Cam Vân.
Hắn ngựa quen đường cũ bay tới thư phòng, quả nhiên thấy "hắn" ở thế giới này đang ngồi ngay ngắn trước án thư.
Lâm Trạm có dự cảm, nếu hắn không làm gì đó, Lâm Trạm thế giới này sẽ bỏ lỡ Cam Vân, mà nữ nhân quái dị kia: Phương Tùng Lam, nàng sẽ xuống tay với Cam Vân.
Lâm Trạm đứng ở bên cạnh “Lâm Trạm”, khi bàn tay trong suốt của hắn xuyên qua “Lâm Trạm” —— “Lâm Trạm” nhạy bén ngẩng đầu lên.
“Đi tìm Cam Vân.” Lâm Trạm ở bên tai “Lâm Trạm”, như niệm chú liêm tục lặp lại, “Đi tìm Cam Vân, nếu không ngươi sẽ hối hận… Đi tìm Cam Vân…”
Theo từng câu hắn lặp đi lặp lại, Lâm Trạm cảm nhận được thế giới này dần dần sụp đổ, ngay sau đó, thế giới trước mặt hắn bị chia thành hai cái.
Một cái là Cam Vân vẫn đứng chờ ở trước cửa Đinh Tuyền Lâu, nhưng trước sau vẫn không đợi được “hắn”: Một cái là “hắn” luôn do dự nhưng vẫn đi ra gặp Cam Vân.
Một cái là “hắn” yêu nữ nhân Phương Tùng Lam kia, không chỉ có “hắn”, còn có Lâm Trạch Giai và Lâm Hàn Tùng; một cái là “hắn” giúp Cam Vân điều tra Phương Tùng Lam, thu được chứng cứ.
Một cái là Phương Tùng Lam phát hiện hành tung của Cam Vân, bảo “hắn” cho người hạ độc độc chết Cam Vân, “hắn” làm theo; một cái là Phương Tùng Lam muốn gϊếŧ Cam Vân, “hắn” che ở trước mặt y……
Cuối cùng, một cái là Cam Vân đau khổ chết ở trong phòng chứa củi kia; một cái là Phương Tùng Lam ác giả ác báo, “hắn” và Lâm Trạch Giai, Lâm Hàn Tùng đều thích Cam Vân.
Sau đó, cái này cảnh trong mơ dần dần tản ra, giống như tinh quang.
Lâm Trạm tỉnh, giấc mộng hoàng lương, khiến hắn hoảng hốt hồi lâu.
Lâm Trạm không biết là, hai người còn lại cũng mơ thấy một giấc mơ giống hệt hắn, kết cục trong mộng giống nhau, chẳng qua chỉ thay đổi vai chính.
___________________________
Trội ôi cuối cùng cũng xong thế giới này rồi hê hê, chuẩn bị sang thế giới 3 nào gẹt gô..........
Mong mọi người đề cử tiếp thêm động lực cho Quỳnh ạ. Mình sẽ nhanh chóng ra chương để phục vụ độc giả nha iu iu.