Hạng Duy trong lòng nhảy lên một cổ mừng thầm cùng ác ý bí ẩn, khi Cam Vân dắt hắn đi vào, liền đem người đè ở trên tường, chóp mũi đối chóp mũi.
Hắn không lập tức hôn xuống, còn có chút do dự.
Cam Vân lại quen thuộc mà ngẩng đầu lên, phát hiện nam nhân cùng chính mình chóp mũi đối chóp mũi, cười khẽ.
Hắn sờ soạng ôm lấy mặt nam nhân: “Thần Tị, anh còn nhớ rõ không…… Chúng ta lần đầu tiên hôn môi, em cũng bị anh đè ở trên tường.”
Khi Cam Vân vừa dứt lời, nam nhân liền vội vàng mãnh liệt hôn lên mặt Cam Vân như mưa rền gió dữ, sau đó mới thăm tiến vào trong miệng của hắn.
Tạ Thần Tị hôn môi trừ lần đầu tiên rất cường thế, thì sau khi bọn họ xác nhận quan hệ, liền chưa từng thô bạo hôn Cam Vân như vậy.
Trong nhất thời ôn lại lần đầu tiên không quá như ý đó, Cam Vân tuy rằng kinh ngạc, nhưng cũng dịu ngoan tiếp nhận nụ hôn này, thậm chí chủ động vươn ra đầu lưỡi đón ý cùng nam nhân.
Hạng Duy động tác hơi dừng lại, ngay sau đó càng thêm cường liệt hôn sâu, hút đi tất cả nước bọt trong khoang miệng Cam Vân.
Cam Vân cơ thể mềm xuống, sau khi kết thúc phải dựa vào đôi tay đang đỡ eo mình của Hạng Duy để chống đỡ.
Hai người dính nhớp một hồi, lúc này Hạng Duy trực tiếp ôm Cam Vân nằm trên sô pha.
Cam Vân sờ mặt Hạng Duy: “Đi tắm rửa đi, trong tủ lạnh có canh giải rượu.”
Hạng Duy lúc này mới đứng dậy, nhìn bài trí xung quanh.
Cam Vân đến nhà Tạ Thần Tị mới mấy tháng, nơi này đã hoàn toàn thay đổi.
Chỉ cần là nơi bén nhọn đều được bọc bằng da mềm, trên mặt đất cũng trải thảm lông,
Hạng Duy tới rất nhiều lần, nên rất nhanh liền tìm thấy phòng ngủ của tạ Thần Tị.
Nhưng khi hắn đi vào, trong phòng đều toát lên khí vị hai người, cùng sinh hoạt, làm việc, nghỉ ngơi. Trên giường lớn đặt hai cái gối đầu, quần áo trong tủ cũng đều là đồ đôi, trong nhà vệ sinh, cũng được đặt hai đôi dép lê cùng hai cái bàn chải.
Hạng Duy từ trong tủ quần áo lấy ra áo ngủ của Tạ Thần Tị, tự nhiên đi vào trong nhà tắm thoải mái tắm rửa.
Giống như đời này chưa từng được tắm thoải mái như vậy.
Chờ đến khi hắn ra ngoài, Cam Vân đang ngồi ở đầu giường, mang tai nghe lẳng lặng nghe gì đó.
Hạng Duy cố tình đè thấp giọng, ngồi xuống bên người Cam Vân: “Đang làm gì?”
“Đang nghe tiểu thuyết.” Cam Vân đem một bên tai nghe lấy ra, sờ tay Hạng Duy, sau đó đem tai nghe đặt ở trên tay hắn.
Hạng Duy cầm lấy để lên tai, thanh âm đọc rõ ràng vang lên bên tai.
Hạng Duy biết tính tình của anh em tốt của mình, bởi vậy hắn tuy rằng lần đầu tiên bắt chước, vẫn có bảy tám phần giống.
Nghe được một lúc, Cam Vân đem tiểu thuyết tắt đi, hướng Hạng Duy nói: “Thần Tị, chúng ta ngày mai đi ra ngoài một chút được không? Anh đã đồng ý với em rồi.”
“Được.” Hạng Duy nhìn đôi môi gần trong gang tấc, tiến lại gần hôn một cái, “Nhưng mấy ngày này chúng ta không thể đi ra ngoài, gần đây anh xảy ra chút chuyện trong nhà.”
Cam Vân nghĩ gì đó, gật gật đầu.
Hắn không muốn biết nhà Tạ Thần Tị rốt cuộc xảy ra chuyện gì.
Hắn cùng Tạ Thần Tị nửa tháng trước xác định quan hệ, cho nên hắn đối với chuyện trong nhà Tạ Thần Tị cũng không biết, chỉ biết nhà Tạ Thần Tị rất có tiền, thậm chí còn giàu đến mức thái quá.
Hắn cùng Tạ Thần Tị ở bên nhau, kỳ thật cũng là bị động tiếp thu.
Tủ lạnh có để đồ ăn mới, chỉ cần hâm nóng là có thể ăn, Hạng Duy là từ nhỏ đã phản nghịch, đừng nói là hâm lại đồ ăn, để hắn tự tay nấu cũng được.
Bởi vậy cũng không có trở ngại gì.
Sau khi hai người hưởng thụ bữa tối mỹ vị, Hạng Duy đem chén đũa thu dọn để trong phòng bếp, ôm lấy Cam Vân trở lại phòng ngủ.
Hoàn cảnh thực xa lạ, nhưng mà đối Hạng Duy mà nói, lại quen thuộc như vậy.
Cam Vân có chút kỳ quái hôm nay Tạ Thần Tị sao lại dính người như vậy, trừ lúc ăn cơm liền vẫn luôn ôm hắn, làm hắn cảm thấy có phải hay không hôm nay Tạ Thần Tị xảy ra chuyện ở bên ngoài, vì thế khi buổi tối đi ngủ, Cam Vân chủ động chui vào trong ngực nam nhân.
“Thần Tị, có phải hôm nay xảy ra chuyện gì không?” Cam Vân đem đầu vùi trong ngực Hạng Duy, “Anh hôm nay sao lại dính người như vậy?”
Nhuyễn ngọc trong ngực, lại nhịn xuống liền không phải là nam nhân.
Hạng Duy ôm lấy Cam Vân: “Không có việc gì…… A Vân, nhắm mắt.”
Cho dù Cam Vân nhìn không thấy, hắn mở mắt vẫn sẽ khiến cho Hạng Duy cảm thấy tội lỗi.
Cam Vân thực ngoan nhắm hai mắt lại.
Cường thế hôn từ trán xuống đến ngực, Cam Vân bị hôn đến mơ màng, bỗng nhiên liền phát hiện một bàn tay to sờ xuống mông mình, hung hăng nhéo một cái.
“Ngô!” Trong mắt Cam Vân tràn ra nước mắt, cơ thể hắn có rất nhiều nơi mẫn cảm, đυ.ng phải liền sẽ khiến hắn động tình.
Ngay cả Hạng Duy cũng không nghĩ đến, chỉ nhéo mông thôi mà Cam Vân sẽ có phản ứng lớn như vậy, nhưng hắn không dừng lại động tác, ngược lại nắn bóp càng thêm hăng say.
Cam Vân cả người đều phát run, hắn vươn tay lên che miệng, ngăn lại những tiếng rêи ɾỉ sắc tình không kìm nén được, dươиɠ ѵậŧ của hắn cũng chậm rãi ngẩng đầu, phun ra tuyến dịch lên quần áo ngủ.
“Thần, Thần Tị, ân a……”
Hạng Duy vén lên áo ngủ Cam Vân, cúi đầu mυ'ŧ vào đầṳ ѵú mềm mại, Cam Vân khó chịu túm lấy tóc Hạng Duy, như đón ý mà ưỡn ngực lên, để tiện cho Hạng Duy dâʍ ɭσạи.
Mông thịt hắn mềm như bông, giống như có thể véo ra nước, còn có đôi đầṳ ѵú đáng yêu, chỉ cần nhẹ nhàng kí©ɧ ŧɧí©ɧ đã đứng thẳng, cắn một chút đã hồng lên, phấn nộn đến mức tản ra mùi vị da^ʍ mĩ.
Hạng Duy buông đầṳ ѵú của Cam Vân ra, cặρ √υ' đã cứng đờ dựng đứng, bên trên dính nước dưới ánh đèn trông như được bọc bởi một lớp pha lê, hắn nhìn lên trên, nhìn thấy khuôn mặt Cam Vân vì động tình mà ửng hồng.
Tao như vậy, trời sinh nên làm vợ của người khác!
Hạng Duy thấp giọng cười một tiếng, trong ánh mắt đã đỏ đậm một mảnh, ngón tay hắn kẹp đầṳ ѵú Cam Vân, hung hăng véo, vừa lòng nghe Cam Vân rêи ɾỉ hỏng mất.
“Liễu Yểu có thể thỏa mãn em như vậy không?” Hạng Duy không chỉ nhéo đầṳ ѵú, mà đem toàn bộ nhũ thịt đều nắm trong tay, hết véo lại xoa, đem bộ ngực chơi đến vừa hồng vừa sưng mới vừa lòng buông tay.
Hắn ác ý hỏi, càng làm Cam Vân run rẩy.
Bộ ngực non nớt bị ác ý xoa bóp thành màu đỏ tươi, đáng thương hề hề theo hô hấp lúc lên lúc xuống.
Hạng Duy thương tiếc dùng đầu lưỡi liếʍ láp thịt non, an ủi một chút.
Trước ngực vừa đau lại sướиɠ, trong đầu Cam Vân đã thành hồ nhão, hạ thân cương cứng khiến quần bị ướŧ áŧ trở nên sẫm màu.
Hạng Duy không thể tiếp tục kiềm chế, đem quần ngủ Cam Vân cởi ra.
Hắn từ trong tủ đầu giường tìm thấy nhuận hoạt tề cùng áo mưa.
“Thần Tị……”
Cam Vân có chút sợ hãi, hắn không nhìn thấy gì cả, cũng không biết nam nhân tiếp theo sẽ có động tác gì, hắn không biết giữa nam nhân nên làʍ t̠ìиɦ như thế nào.
“Đừng sợ……” Hạng Duy lại gần hôn môi trấn an Cam Vân, “ A Vân, sẽ rất thoải mái.”
Sẽ… Thoải mái sao?
Cam Vân bất an nắm lấy khăn trải giường, có chút làm nũng nói: “Nhưng mà ngực em rất đau.”
“Thần Tị, không cần niết ngực em được không?”
Hạng Duy cười khẽ hôn đầṳ ѵú Cam Vân, thấp giọng đồng ý.