Thôn Phệ Cổ Đế

Chương 9: Ta Thỏa Mãn Yêu Cầu Của Ngươi (3)

"Cút ngay!"

Tô Thần sao có thể không nhận ra những người này chứ, đều là đệ tử của các đại gia tộc trong Bàn U Thành, đã từng làm chó sau lưng hắn, bây giờ nghe được mình bị phế Huyết Luân thì nhảy ra sủa bậy.

"Ồ? Tô đại thiên tài ngay cả Huyết Luân cũng bị người ta phế đi rồi, thế mà còn dám càn rỡ như thế, có tin lão tử dùng một cước dẫm chết ngươi tại đây không, Tô gia của ngươi sẽ không đứng ra đâu."

"Quỳ xuống sủa hai tiếng, chỉ cần ngươi khiến cho chúng ta vui vẻ thì ngươi sẽ an toàn, nếu không, ngươi chờ về nhà với cái đầu heo đi."

Thấy ánh mắt lạnh lẽo của Tô Thần, mấy chục người này căn bản không sợ gì, Huyết Luân bị phế thì có thể có thực lực gì chứ? Nhục nhã người từng là thiên tài này thật là cảm giác đã quá pepsi ơi.

"Tô đại thiên tài, lẽ nào ngươi không phục? Tốt, lão tử đứng ở tại đây, ngươi có bản lĩnh thì đánh ta đi nè."

Một người trong đó trực tiếp đi tới trước mặt Tô Thần, cầm nắm tay của Tô Thần ấn vào mặt mình, không ngừng kêu la, hắn đoán đối phương không dám, cho nên mới không kiêng nể gì như thế.

Những người vây xem ở xung quanh thổn thức không thôi.

Không ai ngờ rằng.

Tô Thần của Tô gia đã từng là đệ nhất thiên tài của Bàn U Thành sẽ lưu lạc đến mức này, bị người làm nhục cũng không dám lên tiếng.

Đây chính là thực tế tàn khốc.

"Ta thỏa mãn yêu cầu của ngươi."

Oong!

Từ trong cơ thể Tô Thần phát ra tiếng kiếm rít, trên đỉnh đầu đột nhiên ngưng tụ ra Kiếm Huyết Luân, dọa đám người ở xung quanh giật mình. Không đợi đám người phản ứng lại, Tô Thần đã thi triển kiếm quyết dung nhập vào trong Kiếm Huyết Luân.

Kiếm khí bá đạo rập rạp tán ra, trực tiếp đâm xuyên qua thân thể mấy chục người, máu tươi nhuộm đỏ mặt đất, mùi máu tanh gay mũi nói cho mọi người biết, một màn phát sinh ở trước mặt đều là thật.

Gϊếŧ chết mấy chục người ồn ào chỉ bằng một kiếm, hành động này bá đạo đến nhường nào!

Không chút nương tay.

Sống lâu trong thực tế tàn khốc, Tô Thần đã dần hiểu ra một đạo lý, đó là bất cứ lúc nào cũng không nên nhân từ và thương hại với kẻ địch.

Thiên Phạt Sâm Lâm nằm ở hướng đông bắc của Bàn U Thành, muốn chạy tới Đông Hoang Học Viện trong thời gian ngắn nhất, lộ trình nhanh nhất là xuyên qua Thiên Phạt Sâm Lâm.

Nơi này là thế giới của yêu thú, còn có tin đồn rằng chỗ sâu nhất trong rừng rậm có yêu thú Ngưng Thần cảnh.

Khu rừng rậm rạp che khuất bầu trời.

Hoàng hôn buông xuống, bao phủ từng đại thụ cao vυ't tầng mây.

Sự hoang vắng bao trùm nguyên khu rừng khiến người cảm thấy rất khó chịu.

Khi Tô Thần chạy tới Thiên Phạt Sâm Lâm thì trời đã tối hẳn, bầu trời âm u đè nén khiến người khó thở.

Thiên Phạt Sâm Lâm dưới màn đêm đều có dã thú gào thét ở khắp nơi, thường xuyên truyền đến tiếng kêu thảm thiết, chắc là lại có võ giả bị yêu thú nuốt chửng.

Vì rèn luyện, hoặc vì săn thú buôn bán, rất nhiều võ giả đều sẽ lựa chọn đi vào khu rừng này.

Tô Thần nhìn khu rừng đen kịt ở trước mặt, ánh mắt vô cùng lạnh lẽo. Mấy ngày trước, hắn đã bị Tô Hạo phế bỏ Huyết Luân tại nơi này.

Hắn muốn từ nơi này bước ra bước đầu tiên.

Tô Thần mới vừa bước vào rừng thì lập tức nghe thấy dao động cường đại, xem ra có điều khác thường.

Hắn không chút chần chừ nhanh chóng bay thẳng đến phương hướng phát ra dao động.

Một con gấu màu đen cao hơn bốn mét đang điên cuồng chém gϊếŧ với một vị nam tử.

"Thế mà đều là Hư Đan cảnh."

Mắt Tô Thần thoáng chốc sáng lên, hắn không có ra tay, cũng không chọn rời đi, chuyện hắn cần làm hiện giờ là bàng quan nhìn, đến khi một người một gấu lưỡng bại câu thương thì chính mình đứng ra thu dọn tàn cục.

Hắn đã bắt đầu tu luyện Hỗn Độn Thôn Phệ Quyết, chỗ bá đạo nhất của môn võ học hỗn độn này chính là có thể thôn phệ bất kỳ sức mạnh nào cho mình sử dụng, đồng thời sẽ không có bất kỳ cắn trả và di chứng nào.

Ầm ầm bùm!

Cuộc chiến sinh tử giữa một người một gấu không ngừng thăng cấp, mặt đất bởi vì không chịu nổi khí tức bá đạo bao trùm nên bắt đầu xuất hiện vết nứt lan tràn bốn phía, như một tấm mạng nhện khổng lồ.

Máu tươi nhiễm đỏ mặt đất, thực lực của một người một gấu không chênh lệch nhiều, vẫn luôn liều mạng tranh đấu, chỉ có thể rơi vào thế lưỡng bại câu thương, tuy hai bên biết rõ kết quả nhưng không ai dám ngừng tay trước.

Bùm!

Dưới va chạm mạnh nhất, thân thể của một người một gấu ngã mạnh xuống đất, thậm chí có thể nghe thấy tiếng xương vỡ trong màn đêm tĩnh lặng.

Tô Thần vẻ mặt vui vẻ, không chút do dự và chần chừ, bước ra một bước dài.

Khoảng cách gần với Hắc Hùng.

Dịch : vietanh1766

( liệt dương thiếu gia )