Thập Niên 70: Xuyên Qua Làm Học Bá

Chương 4: Tiểu Bá Vương Thôn Đầu(1)

“Ân!” Tô Noãn Noãn gật đầu, trong đầu còn chưa tiêu hóa hết thảy tin tức về thế giới này.

Thôn trưởng đi rồi, rất nhiều thôn dân cũng đi theo cùng nhau chạy nhanh đi làm việc.

Thời buổi này, sinh hoạt từng nhà rất căng thẳng, chỉ có liều mạng nỗ lực làm việc, mới kiếm đủ cơm ăn no.

Đây cũng là nguyên khiến tất cả mọi người trọng nam khinh nữ.

Ở nông thôn, đặc biệt là thời buổi này, nam hài tử trưởng thành sức lao động lớn, đánh được nhiều công điểm, còn có thể nối dõi tông đường trong nhà.

Mà nữ hài tử sức lao động yếu không nói, trưởng thành còn sẽ gả đi ra ngoài. Tương đương nuôi giùm con người khác mười mấy hai mươi năm.

Cho nên, ở niên đại này, tại vùng nông thôn, đặc biệt là như gia đình Tô gia, cháu trai chính là bảo bối cục cưng, cháu trai chính là mệnh căn tử, tám chín tuổi không cần làm việc, cả ngày chơi đùa.

Mà nữ cháu gái trong nhà này, trừ bỏ làm việc, còn không được ăn ngon uống tốt, càng không chiếm được bất luận cái gì tốt đẹp.

Tô Noãn Noãn đang tiêu hóa xong ký ức nguyên chủ sở hữu, thình lình, liền nghe được âm thanh lão thái thái quát lớn: “Nếu không có việc gì, liền đi cắt cỏ heo đem về nhà đi. Cả ngày ham ăn biếng làm, bên sông vớt cá còn có thể rớt xuống, còn không cảm thấy mất mặt.

Còn có, lão đại, hai người các ngươi cũng chạy nhanh xuống đất làm việc đi, lại chậm một chút liền không có công điểm.”

“Mẹ, ta nghĩ trước nên đem Noãn Noãn trở về, mới vừa rồi còn rơi xuống nước, thân thể hư nhược.” Tôn Nhu nói xong, cũng không đợi lão thái thái đồng ý, liền xoay người, đối Tô Noãn Noãn nói: “Noãn Noãn, tới, mẹ cõng con.”

“Ai nha, đại tẩu, này Đại Nha không phải không có việc gì sao, nào còn cõng. Đại Nha cánh tay thô, chân đầy thịt, ngươi nơi nào có thể cõng được.” Người phụ nữ đứng ở bên cạnh, thân hình cường tráng, đôi mắt nhỏ hướng tới Tôn Nhu nói.

Tô Noãn Noãn quay đầu nhìn nữ nhân này, trong đầu suy nghĩ có quan hệ với người này. Nhị thẩm, Lý Chiêu Đệ, vì ở Tô gia sinh hai hai trai hai giái, địa vị rất cao. Được lão thái thái sủng ái, rất chanh chua, chỉ giỏi về châm ngòi thị phi.

Ngươi mới cánh tay thô chân thô, ngươi mới người đầy thịt!

“Chiêu Đệ, này ngươi liền không hiểu. Phụ nữ khi làm mẹ thì sẽ trở nên mạnh mẽ, Noãn Noãn là con gái của ta, bao lớn đều không quan trọng trọng, ta đều có thể cõng được.” Tô Noãn Noãn vừa muốn mắng trở về, liền nghe lão mẹ nói chuyện.

Tôn Nhu nói xong, trực tiếp bắt lấy đôi tay của con gái, dùng một chút lực, quả thực dễ dàng đem Tô Noãn Noãn cõng ở trên lưng.

Tô Noãn Noãn lúc này thật đúng là toàn thân bủn rủn vô lực, ghé mình trên lưng gầy yếu của Tôn Nhu. Tuy rằng trong lòng cũng có chút không đành lòng. Nhưng là, cô biết, lúc này cô chẳng những phải nghe lời mẹ, còn phải giúp mẹ cô.

“Nhị thẩm, ta thật sự thật là khó chịu, cả người vừa lạnh vừa đau. Dù sao Nhị tỷ là còn cắt cỏ heo, thuận tiện bảo nàng tỷ ấy giúp ta nhiều cắt một phen đi. Ta tin tưởng tỷ tỷ sẽ không giúp Noãn Noãn, đúng hay không ạ?”

Tô Noãn Noãn nhìn về phía Tô Nhụy Nhụy bên cạnh đứng vẫn luôn không hé răng nói. Tô Nhụy Nhụy so với cô thì lớn hơn nửa tuổi.

Trong trí nhớ, là Tô Nhụy Nhụy kêu cô lại đây. Nói đến bên này trong sông vớt cá nhỏ buổi tối ăn. Kết quả, gặp phải Đỗ Đại Dũng, ở trong thôn này nổi danh là tiểu bá vương, chuyên môn yêu thích khi dễ người, đặc biệt là các bé gái nhỏ tuổi.

Đời trước Tô Noãn Noãn tham ăn, tính tình quật cường, túi lưới đánh cá bị Đỗ Đại Dũng đoạt đi. Cô liền tiến lên đi đoạt lại, kết quả, đã bị Đỗ Đại Dũng đẩy một phen……