Minh Hôn---Chồng Tôi Không Phải Người

Chương 23 Nấu Ăn


Nghe tiếng hét thất thanh của ả, cả hai cùng nhìn về hướng phòng, Lisa thì ngơ ngác, còn cô thích thú nhìn bà chị nhà mình giải thích

"Nơi giúp việc ở được xây riêng biệt trong biệt thự, ko quá cầu kì cũng ko được sạch sẽ ai muốn ở lại để dễ làm việc thì phải dọn dẹp, lâu lâu có vài con chuột là chuyện thường thôi chị"

"Ừm nhưng mà trong biệt thự mà có chột như vậy, lỡ nó chạy lại lung tung trong nhà thì sao, em vốn ghét dơ bẩn còn gì, nó chạy lung tung phá phách sao em chịu nổi"

"Chị khéo lo, nhà em có quản gia cùng mấy người giúp việc, họ phụ trách dọn dẹp nhà cửa đương nhiên sẽ ko để chuột chạy loạn"*cười nói*

Cả hai đang nói chuyện, ả ta chạy thẳng ra ngoài đầu tóc bù xù gương mặt hoảng sợ nói

"Đây mà gọi là biệt thự sao, tôi chưa thấy biệt thự nào mà có chuột cả....còn nữa phòng óc gì mà xấu thế chỉ có mỗi chiếc giường, và toilet nhỏ, thua nhà tôi nữa"*tức giận hét lên*

"Nhà cô?? Chẳng phải nhà ck cô à, à mà tôi quên cô dùng thủ đoạn để lừa lão ta mà nói nhà cô cũng đúng"*Lisa mỉa mai*

"Hơ.....còn ai như cô hả Tiêu Bin đường đường là Tiêu nhị tiểu thư con út Tiêu gia vậy mà sống dơ để nhà mình có chuột"*nói ko lại Lisa quay qua nói với cô*

"Cô đi theo tôi"*quay đi, đi đến phòng của quản gia*(quản gia là do Seokjin cùng Namjoon điều qua, bà cũng làm việc cho Tiêu gia mấy chục năm rồi, khi Tiêu Bin ra ở riêng vì lo cho cô nên đưa nhờ bà qua chăm sóc mặc dù nhà cô có nhiều giúp việc)

"Dẫn tôi qua đây làm gì??"*khó hiểu*

"Cô thử quan sát thêm phòng này vs phòng cô khác nhau ko?"*thản nhiên*

"Phòng này to hơn, rất đẹp hơn phòng bên kia nhiều..."*ngó quanh lẩm bẩm*

"Hiểu chưa??"*Khoanh tay dựa cửa nói*

"Hiểu gì??"*ngơ ngác*

"Cô ở đây, thì phải tuân theo tôi, tôi muốn cô ở đâu thì sẽ ở đó. Chỗ ở của cô là chỗ dành cho người giúp việc, và đương nhiên khi tôi ko có nhà quản gia sẽ là người sắp xếp, bà ấy tôi còn nể mấy phần, cô liệu hồn đó bà ấy dữ lắm"(lí do cô nói vậy là vì bà được sự phó thác của Tiêu lão gia cùng Tiêu phu nhân và tính tình có chút dữ, điều này khiến Tiêu Chiến cùng Tiêu Bin mỗi lần làm sai là sợ chối chết, phải nói bà là quản gia quyền lực của nhà họ Tiêu)

"Haizz nhắc đến bà ấy chi cho chị sợ lây vậy, bà ấy cực kì dữ....còn đc sự tính nhiệm của mama đại nhân lại còn dữ hơn"* tưởng tượng*

"...."*cô không nói nhìn Lisa mà nuốt nước bọt*

"Mấy...mấy người đừng....đừng có doạ tôi"*bắt đầu sợ*

"Doạ đâu nói thật á"*Lisa tinh nghịch*

Khi mọi người đang nói chuyện, thì quản gia bước vào, trên tay xách mấy túi đồ ăn, Nhi Nhi từ trong bếp thấy vậy liền chạy ra cầm giúp

"Quản gia bà lâu thế??"*cô thắc mắc*(từ nhỏ hai anh em cô luôn gọi là dú nuôi, nhưng khi lớn phần một phần áp lực từ tầng lớp xã hội cho đến công việc, từ đó cô đổi cách xưng hô, mặc dù thế cô và Tiêu Chiến vẫn kính trọng bà và dì Tư)

"Ta đi siêu thị mua đồ, hôm nay đồ tươi và ngon lắm....để lát ta cùng Nhi Nhi nấu cho mấy đứa ăn nha"

"Lát nữa con phải đến tập đoàn ko ăn đc, bà nấu cho chị Lisa và Điềm Điềm và Jungkook ăn đi, à đây là Dương Tử từ nay sẽ ở nhà mình vài hôm, phiền bà chỉ dẫn cho cô ấy, con xin phép đi làm"*nói rồi cô chuẩn bị rồi đi*

"Cô ấy sẽ ở đây bao lâu?"*quản gia thắc mắc hỏi Lisa*

"Chừng nào chú ấy về thì thôi, bà lo sắp xếp cho cô ấy đi dạo này con bé rất bận ko có thời gian lo chuyện nhà, mong bà giúp cô ấy....bà cũng biết con bé ghét gì rồi đấy"*Lisa ám chỉ*

"Được tiểu thư"

"Còn nữa phòng đó là phòng của cô ấy, hôm nay m.n vất vả rồi, mai bà hãy chỉ dẫn cho cô ấy nha"

"Được, giờ tôi vào nấu cơm cho tiểu thư cùng hai vị thiếu gia*nhìn sang Dương Tử nói,*"tôi biết cô hôm nay chắc hẳn rất mệt nhưng nguyên tắc vẫn là nguyên tắc cô ở đây bao lâu tôi ko biết, nhưng cô cũng phải phụ giúp mọi người, mau theo tôi đi làm cơm cho mọi người"

"Tôi.....tôi cũng phải đi sao....???"

"Ừm...."*quản gia bỏ đi*

Một lúc sau Nhất Bác cùng Jungkook xuống nhà, thấy Lisa đang ngồi ở phòng khách liền đi lại ngồi xuống cùng

"Sao chị ngồi đây một mình vậy, cậu ấy đâu rồi??"*Nhất Bác thắc mắc*

"Nó đi làm rồi"

"Giờ chừ con đi sao?? Ủa mà hôm nay là ngày nghỉ mà...?"

"Nó có cuộc họp nên phải đến giải quyết, à tụi em vào bếp xem trò vui đi"

"Trò vui??"*Nhất Bác khó hiểu*

"Vào với chị"*tinh nghịch*

Cả 2 ngơ ngác đi vào cùng Lisa, bước vào trong là cảnh tượng nhìn có vẻ rất đáng thương, ả bị quản gia dạy bảo rất nhiệt tình, điều này Jungkook và Lisa cũng quá quen rồi, cả hai nhìn nhau hiểu ý cười mỉm còn cậu thì nhìn thấy có chút sợ, từ khi cậu về đây, mặc dù ít ở chung nhà ít đυ.ng độ với quản gia, hay nói cách khác cậu đi học suốt, rảnh rỗi thì lên công ty giúp phụ cô ít việc, nên cơ hội cậu tiếp xúc với quản gia hầu như ko có, chỉ gặp chào hỏi là cùng.

"Đúng là tránh vỏ dưa lại gặp vỏ dừa mà"*Jungkook lắc đầu nói*

"...."*Lisa không nói gì chỉ đứng nhìn, khuôn mặt lộ ra nét cười*

"Chị Lisa, nhà họ Tiêu ai cũng dữ hết như vậy sao??"*hỏi nhỏ chị đủ cô và Jungkook nghe*

"Sao em lại nghĩ thế??"*thắc mắc*

"Em thấy"*Nhất Bác ngập ngừng*

"Em suy nghĩ nhiều rồi"

"Em thấy Tiêu gia hầu như ai cũng giống nhau, lúc ở cùng người thân thì đều rất dễ mến, còn khi trong công việc thì cực kì lạnh lùng, trong mắt chỉ có công việc, sơ hở là mất việc như chơi"*Nhất Bác thật thà nói*

"Vậy là em ko hiểu rồi, giới thượng lưu thường khác với thế giới của người bình thường, họ ganh tị lẫn nhau, thù hằn nhau.....lúc nào cũng phải sống trong tư thế phòng bị....nếu sơ xuất có thể mất tất cả kể cả tính mạng. Ai cũng nói sinh ra trong một gia đình hào môn, sống cuộc sống vô lo vô nghĩ tiền tiêu như nước nhưng họ ko biết được rằng vẻ bề ngoài hào nhoáng đó lại là sự phòng vệ, sự toan tính để có thể đứng vững trên thị trường, sự cạnh tranh nhau, đối thủ kẻ thù khắp mọi nơi, sản nghiệp nhiều đến đâu cũng dễ sàng sụp đổ trong một nốt nhạc.....đừng ai nghĩ làm con một nhà giàu, một gia tộc lớn thì sướиɠ, nó áp lực hơn rất nhiều. Con nhà khá giả thì ko sao.....nhưng một khi đã sinh ra trong một gia tộc quyền thế sẽ là một chuyện khác"*Lisa phiền lòng nói, vì bản thân cô cũng có rất nhiều kẻ thù chờ cơ hội để đạp cô xuống, nên rất đồng cảm với người em của mình, vì lạnh lùng với mọi người xung quanh cũng là một cách bảo vệ bản thân khỏi những mưu tính của kẻ thù, để kẻ thù khó mà nhận ra điểm yếu của bản thân*

"Em ko ngờ sinh ra đã ngậm thìa vàng có trong tay tất cả lại phải đối mặt với nhiều thứ như vậy, thậm chí là đổi bằng tính mạng của gia đình và bản thân"*cậu dần dần hiểu ra mọi chuyện, cậu càng thấy không phải ai giàu cũng sung sướиɠ*

"Được rồi chúng ta vào ăn thôi đói lắm rồi"*Lisa nói*

Vào bàn ngồi, cả 3 nhìn ả đầu tóc rối bù, khổ sở trong bếp thì phì cười, ả ko chịu nổi quay qua thấy cậu ung dung ngồi nói chuyện thì tức giận chỉ thẳng vào cậu, rồi nhìn quản gia nói

"Tôi thì bà bắt tôi nấu ăn, còn nó tại sao lại ngồi chơi như vậy công bằng ở đâu chứ"*tức giận*

"Cậu ấy là người đặc biệt của Tiêu gia"*bình thản nói*

"Đặc biệt gì chứ cũng là đồ ăn bám thôi"*hóng hách*

"Nè, cô cũng đang ăn bám nhà em tôi đó"*Lisa ngồi uống nước vừa nói"

"Cô...."

"Thôi lo dọn đồ ăn lên cho 3 người đó ăn đi, đứng ở đó mà nói chuyện"*quản gia nghiêm giọng nói*

Ả ấm ức không nói lên lời, hầm hậm bưng đồ ăn lên, mặt tức giận đến đỏ bừng, hết Lisa chọc tức, lại đến quản gia dạy đời, lâu lâu Jungkook lại góp vui khiến bầu không khí trở nên vô cùng nhộn nhịp, người thì tức giận người thì vui vẻ, còn Nhất Bác âm thầm quan sát, mà trong lòng không khỏi buồn cười, càng ngày càng thấy Tiêu gia quản gia quả thật rất thú vị, cậu càng ngày càng thấy yêu gia đình này hơn, bây giờ cậu là người họ Tiêu là người đã có gia đình, có quyền thế thì đương nhiên cậu chẳng sợ ai, ai dám ức hϊếp cậu, cả Tiêu gia sẽ xử đẹp người đó. Đố ai dám đυ.ng gì cậu, cậu nhìn ả bị quản gia cùng Lisa công kích trong lòng cậu có chút tự mãn, hả hê. Kết cục của người xấu sau này cậu sẽ từ chút một trả hết......cậu nghĩ vậy

____________Hết