Minh Hôn---Chồng Tôi Không Phải Người

Chương 12 Tôi Là Con Tiêu Gia


Cô đi lại gần nói nhỏ vào tai Seokjin, khi nghe xong thì rất ngạc nhiên ko ngờ cô ta lại vào đc đây, trong khi tất cả đều cùng nói chuyện thì

"Thằng ranh con thì ra mày ở làm tao đi tìm mày khắp nơi, Nhất Bác dạo này cũng đc phết đó chứ quen đc nhà giàu rồi thì quên tạo và chị mày phải khổ thế nào ko hả thằng nhãi ranh"*tức giận*

"Này bà là ai dám giám ở đây mắng chửi"*Lisa lên tiếng*

"Mày là đứa nhãi ranh nào, tao cấm mày xen vào chuyện của tao"*chỉ thẳng mặt Lisa*

"Bà đừng có mà ăn nói ngang ngược"*Minhyun lên tiếng*

"Bà là ai? Sao lại tới chỗ chúng tôi làm loạn?"*Seokjin nhẹ nhàng lên tiếng*

"Tôi là ai ko cần mấy người phải biết, mày Nhất Bác mày ở đây cũng sướиɠ quá mà, đâu cần quan tâm đến người đã tốn cơm tốn gạo nuôi lớn mày phải ko?"*nhìn Nhất Bác nói*

Khi Mạnh Du xuất hiện cậu có cảm giác sợ hãi người đàn bà này. Người này đánh đập cậu ko thương tiếc, vậy mà bây giờ đến kêu cậu vô ơn. Tiêu gia mới là người có ơn với cậu ko phải họ. Lúc này cậu lấy hết can đảm nói

"Bà rốt cuộc là ai?? Sao bà lại chạy lại mắng tôi trong khi tôi chỉ mới gặp bà lần đầu"*nhìn Mạnh Du nói*

"Mày.......Nhất Bác thằng nghiệt chướng"*tức giận*

"Hình như có hiểu lầm, tôi ko phải người bà nói, mà nghĩ cũng ngộ, sao hết bạn học đến bà đều nhận tôi là người quen của các người, ko lẽ các người nghèo đến mức thấy sang bắt quàng làm họ sao?"*dần chiếm thế thượng phong*

"Nhất Bác mày đúng là đồ ăn cháo đá bát, chồng tao nhặt mày về nuôi, là tao nuôi mày từ nhỏ vậy mà mày trả ơn tao vậy sao"*nhìn Nhất Bác giận dữ*

"Tôi chưa từng gặp bà, với lại bà chưa từng nuôi tôi hay nói cách khác tôi ko phải là trẻ mồ côi mà cần bà nuôi"*nhìn Mạnh Du kiên quyết nói*

"Hơ mày tưởng nói vậy là tao tin à, nếu tao ko nuôi mày thì mày lớn đc chừng này sao. Nhất Bác mày đừng tráo trở"*khinh bỉ*

"Bà đừng có mà quá đáng, tôi có gia đình đàng hoàng chứ ko phải là đứa lang thang đầu đường xó chợ"*cậu đến bên Namjoon và Seokjin nói*"đây là papa và papi của tôi, cô bé đứng đó là em tôi đồng thời là Tiêu tổng của Trí Nhất, và tôi cũng giới thiệu luôn tôi là Tiêu Điềm Điềm chứ ko phải là Nhất Bác bà nói....mà tôi thấy Nhất Bác gì đó bỏ đi cũng đúng thật ai đời lại sống với một người ngang ngược lộng hành như bà chứ tôi ủng hộ cậu bỏ đi đó"*nhìn Mạnh Du khinh bỉ nói*

Nãy giờ cô cùng Jungkook, Taehyung, Minhyun Jaehwan, Lisa, và bậc phụ huynh đứng nhìn mà ko khỏi bất ngờ trước thái độ của cậu, trong lòng đều có chung một suy nghĩ

"--Cậu(em,con) giỏi lắm rất tuyệt--"*ngầm khen ngợi*

"Hơ mày chỉ giỏi khoác lác, con tao là phu nhân tổng giám đốc mà đi sợ mày hả thằng ranh con"

Gã và cô ta cùng nhau đi tiếp khách thấy ở một góc có vẻ ồn ào nên quá xem

"Có chuyện gì ở đây vậy?"*gã lên tiếng*

"Con rể bọn họ ăn hϊếp mẹ"*quay sang nhìn gã nói*

"Đúng là vừa ăn cướp vừa la làng"*Lisa khoanh tay nói*

"Rối cuộc là có chuyện gì?? Anh sao vậy??"*quay qua hỏi Namjoon*{bố của Lisa là anh trai cả bố của Tiêu Chiến là anh thứ🐢}

"Chú nên hỏi mẹ vợ chú ấy, tự dưng qua chửi con anh, con anh anh cưng như ngọc chưa bao giờ mắng chửi nặng lời hôm nay lại bị người phụ nữ này mắng chú mày kêu anh làm thế nào đây"*ông nhìn gã nói*

"Em thay mặt bà ấy xin lỗi anh, bà ấy chắc tưởng nhầm là người bà ấy tìm ấy mà"*ngượng ngùng*

"Chú nên kêu mẹ vợ của chú cẩn thận một chút đừng nhận nhầm người, đặc biệt đυ.ng đến con anh"*nghiêm giọng*

"Anh tư em biết anh cưng con nhưng cũng đừng nuông chiều nó quá, nó hư đó"*nhìn Namjoon nói*

"Cảm ơn chú em nhắc nhở, nhưng các con của anh rất ngoan, còn điều hành Trí Nhất rất giỏi"*nhìn gã cười hiền nói*

"Vâng"*cười*

Sau đó tất cả ra về để lại bọn họ sau lưng, ra đến chỗ để xe. Cô để cho chú Bảy láy xe về nhà, còn các anh để cũng kêu tài xế lái xe về. Rồi tất cả cũng lên xe của vợ chồng Namjoon.

Trên xe

"Nhất Bác lúc nãy cậu rất ngầu đó"*diễn lại câu nói của cậu*"tôi có gia đình đàng hoàng chứ ko phải là đứa lang thang đầu đường xó chợ....thật sự so cool"*Jungkook hớn hở nói*

"Đúng rồi đó...."*đổi giọng nói*đây là papa và papi của tôi, cô bé đứng đó là em tôi đồng thời là Tiêu tổng của Trí Nhất, và tôi cũng giới thiệu luôn tôi là Điềm Điềm chứ ko phải là Nhất Bác bà nói......so cool, very good"*cô nói một cách rất thoải mái*

"Mọi người đừng vậy mà, lúc đó tớ rất sợ cậu biết ko"*nhìn Tiêu Bin nói*

"Haha lúc đó cậu rất ngầu đó nha, cậu tiếp tục phát huy nha"*Jungkook cười nói*

"Ko hổ danh là dâu Tiêu gia ta, lúc nãy nhìn con rất tuyệt, phải thế chứ con đừng sợ những người đó phải mạnh mẽ lên"*Seokjin vỗ vai cậu nói*

"Đúng đó con đừng sợ gì cả, cả Tiêu gia chống lưng cho con đừng sợ"*Namjoon nhẹ nhàng nói*

"Vâng con cảm ơn mọi người nhiều lắm ạ"*cậu cười*

"Em đừng suốt ngày cảm ơn, giữa chúng ta ko cần hai từ đó, vì chúng ta là một gia đình"*Lisa lên tiếng*

"Vâng ạ"*cậu gật đầu cười*

"Lúc nãy chưa kịp ăn gì hết đã bị chửi rồi, giờ đói quá à"*Lisa dở trò trẻ con nói*

"Vậy chúng ta đi nhà hàng đi, lúc nãy hai ta cũng chưa ăn gì"

"Yeah đi ăn thôi"*all cùng nói*

(__/)

(• . •)

/>💚💚💚💚💚💚💚💚💚💚💚💚💚

Quay trở lại chỗ bữa tiệc

"Lúc nãy mẹ làm gì vậy hả?"*gã có vẻ tức giận*

"Mẹ....mẹ....."*ngập ngừng*

"Mẹ có biết đó là ai ko?"*Dương Tử lên tiếng*

"Thắng đó đó hả?"*bà ta hỏi ngược lại*

"Đó ko phải là Nhất Bác mà là Điềm Điềm còn người mà mẹ gây sự đó chính là con gái cưng của chủ tịch Tiêu Namjoon đồng thời là cháu của anh ấy mẹ làm hỏng hết rồi"*cô ta tức giận*

"Mẹ.....mẹ đâu biết đâu, mà nhìn thằng đó giống Vương Nhất Bác lắm đó"

"Chỉ là giống thôi, chứ mẹ nghĩ đi thằng đó làm sao có thể quen đc một gia đình giàu có đến vậy, mẹ nhìn cách ăn mặc của thằng đó đi, nhìn cũng đủ bt từ nhỏ đã sống trong nhung lụa rồi, nội cái đồng hồ đeo tay của nó cũng có giá trên trời rồi, thằng Nhất Bác quê mùa đó làm sao có cửa mà sở hữu nhiều đồ hiệu như thế chứ. Mẹ nghĩ lại đi"*cô ta giải thích*

"Con nói cũng đúng, mẹ xin lỗi vì mẹ hồ đồ quá"*nhìn con gái mình nói*

"Mẹ lần sau ko đc thế nữa, mẹ mà làm loạn nữa đừng trách đứa con rể này"*gã hâm dọa*

"Đc rồi mẹ biết rồi"*nhìn gã hơi sợ nói*

Quay lại đại gia đình họ Tiêu nào

"Nhà hàng này đồ ăn ngon thật á"*Jungkook lên tiếng*

"Đúng ngon xuất sắc luôn"*Jaehwan khen ngợi*

"Con thấy ngon ko Nhất Bác"*Seokjin nhẹ nhàng hỏi*

"Dạ vâng con lắm papi, lần đầu tiên con đc ăn ngon như vậy"*cười nói*

"Ổ....vậy cậu chê Nhi Nhi ở nhà nấu dỡ hả?"*cô lên tiếng*

"Tớ ko có ý đó"*hốt hoảng*

"Cậu hốt hoảng cái gì tớ có làm gì đâu"*nhìn bộ dạng cậu ko khỏi mắc cười*

"Chị Nhi Nhi nấu ăn rất ngon, nhưng ở đây ngon hơn"*Jungkook chen vào nói*

"Nhi Nhi sẽ rất cảm động khi nghe đc những lời này"*nhìn Jungkook nói*

Ở một nơi nào đó

"Hắc xì.....ai nói xấu mình vậy ta"*đang làm việc thì ngứa mũi*

Quay lại nhà hàng

"À chuyện của a Chiến đến đâu rồi con gái"*Namjoon lên tiếng*

"Mọi chuyện đều rất tốt papa, anh ấy đã thở lại đều đều rồi ko còn ngắt quãng nữa"*cô nhìn bố mình nói*

"Vậy thì tốt, mà con cũng thật là tự ý hành động, còn các con nữa cứ hùa theo nó, làm papi con khóc một trận đến ngất xỉu, cũng may ta và papi con lên núi nghe Hàm Quang Quân kể lại sự tình mới biết đấy, mấy đứa đúng là"*Namjoon trách móc*

"Lúc đó vì sự an toàn cho Chiến ca thôi papa Tiêu, nhiều người biết quá thì cũng ko hay, với lại tụi con còn ko chắc mà đến khi chính miệng Chiến ca nói thì tụi con mới hành động chứ bộ"*Jungkook lên tiếng đáp*

"Haizz nếu Hàm Quang Quân ko cho ta biết liệu tụi con định làm gì, truy tìm chứng cứ?? Rồi đến khi nào a Chiến mới tỉnh lại, cũng may nhờ Ngụy Vô Tiện nghĩ ra cách giúp đỡ, chứ dựa vào các con chắc kiếp sau nó cũng ko thấy đc mặt trời " *Namjoon nhìn mấy đứa con trc mặt nói*

"Vâng vâng là tụi con sai, nhờ papa mà tụi con bớt lo về tình trạng của Tiêu Chiến, cũng nhờ người mà chồng Nhất Bác có cơ hội tỉnh dậy sớm hơn"*Jaehwan lên tiếng, có phần trêu chọc Nhất Bác*

"Đúng rồi, chúng ta phải mau mau giúp Nhất Bác và chồng Tiêu Chiến gặp nhau nào"*cô hùa theo chọc cậu*

"Mọi người kì quá"*Nhất Bác ngượng ngùng có phần nũng nịu*

"Haha sao em lại dễ thương thế hả? Em có phải ăn dễ thương mà lớn phải ko? Bởi a Chiến nhà ta mê là đúng rồi"*Lisa nhìn vậy ko nhịn đc mà lên tiếng trêu chọc*

Bầu không khí lúc này tràn ngập tiếng cười hạnh phúc, Nhất Bác trong suốt thời gian sống cùng họ tuy ko dài nhưng nó cho cậu cảm giác ấm áp vô cùng, đây là cảm giác mà cậu luôn ao ước, có một gia đình hạnh phúc, có những người bạn tốt nhiều lúc cậu cảm thấy nó giống như một giấc mơ vậy, nếu như đây là mơ thì cậu xin đừng bao giờ tỉnh lại, ở đây rất tốt có gia đình yêu thương có bạn bè bảo hộ vậy còn mơ gì xa xôi nữa.

Bây giờ cuộc đời cậu sẽ bước sang một trang mới, cậu phải dũng cảm hơn, mạnh mẽ hơn để vượt qua mọi thử thách phía trước và chờ chồng cậu trở về, lúc đó anh và cậu sẽ viết lên hai từ "viên mãn"

____________hết chương 12____________