Minh Hôn---Chồng Tôi Không Phải Người

Chương 7: Vân Thâm Bất Tri Xứ---Tổ chức hôn lễ

Mới đó đã đến ngày mà ai cũng phải sợ, đó là ngày của gia tộc họ Tiêu phải lên núi Vân Thâm để tu luyện, sở dĩ gọi là tu luyện là vì nó đc bắt nguồn từ tổ tiên năm xưa. Năm xưa tổ tiên Tiêu gia đc mệnh danh là tiên môn chánh pháp, đứng đầu giới tu tiên về kiếm thuật, cũng như nổi tiếng là nơi có nhiều luật lệ hà khắc bậc nhất, chỉ cần sai sót nhỏ cũng đủ đi lãnh phạt, khiến nhiều người sợ hãi.

Từ xưa đến nay gia tộc họ Tiêu vẫn luôn giữ gìn cái nét truyền thống này, nhưng vì thời đại phát triển nên cũng chẳng ai quan tâm đến tu luyện kiếm thuật nữa, mà thay vào đó là cũng bái tổ tiên cũng như giữ gìn quy tắc của cha ông để lại. Những việc này chỉ diễn ra trong vòng 1 tuần rồi sau đó mọi người sẽ quay về cuộc sống bình thường của mình.

Con cháu Tiêu gia từ nhỏ sẽ có một dây mạt ngạch riêng, đó là biểu tượng của Tiêu gia cũng như nó mang một ý nghĩa rất đặc biệt

Còn riêng các dâu rể, hoặc các đệ tử sẽ có một sợi dây tương tự

Minh hoạ: mạt ngạch con cháu mang huyết thống --------------------

Minh hoạ: mạt ngạch con dâu, con rể --------------------

Minh hoạ: mạt ngạch của đệ tử --------------------

Nói chính xác hơn, Tiêu gia có xuất thân là tu tiên nên tất cả những người có huyết mạch đều có một phần cốt tiên trong người, nhưng nhiều người chẳng ai thèm quan tâm đến. Thời đại này người ta cho rằng tiên nhân làm gì có thật, tà đạo cũng chẳng tồn tại.

Tất cả chỉ là truyền thuyết để ranh đe con cháu ko đc phạm phải tội ác, mà hướng con cháu theo con đường lương thiện, tích đức chuyên tâm tu hành. Mà ko ai biết đc, sự thật là từ nhiều đời trước đã có một thế giới đc gọi là giới tu tiên. Ở đây họ sống tách biệt với thị trấn, chỉ chuyên tâm tu hành trên núi, nếu nơi nào có yêu ma quấy nhiễu họ lập tức xuống giúp.

Ở giới tu tiên này đã từng có một tình yêu đầy đau thương và mất mát. Cũng như tình thân tương tàn, thế gian hỗn loạn, người mất kẻ thương đau, khiến con người ta phải đau lòng khi nghe đc những câu chuyện này.

(+.+)---(•.•)-- /___/

( • . • )

/>❤️❤️❤️❤️

Tại biệt thự Tiêu Nhất

Lúc này Nhi Nhi và Nhất Bác đang loay hoay nấu đồ ăn sáng trong bếp thì cô đi xuống với vẻ mặt ko mấy vui vẻ

"Cô chủ, sao nhìn cô sắc mặt ko đc tốt lắm, ko khoẻ chỗ nào sao?"*Nhi Nhi lo lắng*

"Khoẻ cái nổi gì mà khoẻ, haizz"*cô nằm dài ra bàn*

"Cô chủ sao vậy?"*Nhi Nhi thấy vậy càng lo lắng hơn*

"Hôm nay là ngày mấy?"*cô ngước lên nói*

"Hôm nay là...... À chị hiểu chuyện gì rồi"*Nhi Nhi ngẫm nghĩ rồi mới nhớ ra*

"Đấy..... trời ko muốn đi tí nào"*cô vò đầu bứt tóc nói*

"Thôi cô chủ cố lên, 1 tuần là về mà"*an ủi cô*

"1 tuần khác gì 100 năm ko"*nhìn Nhi Nhi bằng ánh mắt thảm thương nói*

Nhi Nhi ko nói gì đi vào dọn thức ăn ra cho cô, sau đó tất cả cùng ăn, sau khi kết thúc buổi sáng thì cũng là lúc tất cả tập trung tại nhà cô.

Tíng tong.....tíng tong.....

"Nhất Bác cậu ra mở cửa đi, còn chị vào làm ít cơm hộp để đi ăn dọc đường"*nói rồi cô đứng dậy đi thay đồ*

Cậu ra mở cửa thì đập vào mắt cậu là tất cả mọi người đều một thân bạch y, trên trán của Taehyung và Jaehwan, Lisa là mạt ngạch màu xanh nhạt giữa trán là hình màu bạc, Minhyun và Jungkook là màu trắng. Cậu ngơ ngác đứng nhìn, thì Jungkook lên tiếng

"Sau cậu đứng như trời trồng thế? Ko định cho mọi người vào nhà sao?"*Jungkook giơ tay trước mặt cậu nói*

"À.....mọi người vào nhà đi"*cậu đứng sang bên để mọi người vào, còn cậu khoá cửa rồi đi sau*

Vào đến nhà tất cả ngồi xuống ghế sofa, Taehyung lên tiếng hỏi

"Tiểu Bảo đâu rồi Điềm Điềm?"*anh nhìn quanh ko thấy cô nên hỏi*

"Cậu ấy...."*cậu chưa nói hết câu thì cô lên tiếng*

"Em nè"*cô bước xuống với một thân bạch y ko vướng bụi trần, trên trán mang mạt ngạch, ở thắt lưng có một miếng ngọc bội màu xanh ngọc rất đẹp*

"Nói thật cậu mặc bộ này, rất đẹp, mang đậm chất thuần khiết của vị tiên nhân"*Jungkook khen ngợi*

"Hì.."*cô chỉ cười mỉm*

"Mà còn cậu ấy thì sao đây?"*Jungkook nhìn Nhất Bác nói*

"Phải đợi cậu ấy gặp các vị trưởng bối, cũng như đc Vân Thâm chấp nhận thì cậu ấy có thôi"*cô nhìn Jungkook nói*

"Ừ, haizz tớ sợ nhất là gặp mấy người đó......*rùng mình*"lạnh hết cả sống lưng"

"Thiệt chứ, gia quy thì nhiều...*nhìn qua cậu nói*"ko biết Điềm Điềm nhà chúng ta có qua ải ko đây"*cô đặt tay lên vai cậu nói*

"Chị tin em ấy sẽ vượt qua mà. Điềm Điềm ha"*Lisa mỉm cười nhìn cậu*

"Vâng em sẽ cố gắng"*cậu cười ngượng*

"À mọi người đem theo kiếm và lệnh bài chưa? Ko là ở ngoài khỏi vào đấy"*Lisa nói*

"Vâng em có đem đây"*Jungkook đưa ra cho Lisa xem và đồng loạt đưa ra cho Lisa kiểm tra*

"Được rồi, vậy chúng ta đi thôi"*Lisa kiểm tra xong hài lòng liền nói*

Tất cả chuẩn bị đi thì Nhi Nhi đem hộp cơm ra

"Đây là hộp cơm của cô và Điềm Điềm"*Nhi Nhi đưa hai hộp cơm cho cô và cậu*

"Ừ cảm ơn chị"*cầm lấy hộp cơm*

"Em cảm ơn chị ạ"*cậu lễ phép*

Sau khi xong, cô liền dùng chút ít pháp thuật của mình để khiến cho Nhi Nhi ngủ thϊếp đi, và lấy hết kí ức liên quan đến những gì nãy giờ đã nói. Chỉ để Nhi Nhi biết hàng năm cô sẽ đi Vân Thâm 1 tuần để bái kiến tổ tiên chứ chẳng làm gì hết.

"Sao chị bị ngất vậy?"*Thấy Tiêu Bin làm vậy cậu ko khỏi tò mò *

"Tớ dùng ít phép cho cô ấy ngủ thôi"*đặt Nhi Nhi lên ghế sofa nói*

"Cậu biết dùng phép thuật?"*cậu ngạc nhiên, chẳng phải từ nhiều đời trở lại đây, họ chẳng còn niềm tin vào giới tu tiên nữa sao, sao phép?

"Đúng là từ những năm trở lại đây do thời đại phát triển, nên họ cũng dần lãng quên, cũng như ko hề tin vào pháp thuật, nhưng vẫn ko thể phủ nhận từ xa xưa tổ tiên Tiêu gia đã tu luyện tiên thuật, nói cách khác con cháu dòng tộc đều đc thừa hưởng cốt tiên trong người. Nhưng có một số trường hợp là người bình thường vì họ giống cha hoặc mẹ là người bình thường. Bởi như thế họ cho rằng tu luyện chỉ là cái cớ để hướng con cháu theo thiện lương, trừ gian diệt bạo chứ ko hề có đi mây về gió như Tôn Ngộ Khôn đc. Nhưng hai anh em tớ chị Lisa anh Jaehwan và anh Taehyung tò mò muốn kiểm chứng nên đã tìm hiểu nhưng thật ko ngờ nó có thật, như cậu đã thấy đấy, tớ có phép. Sau này cậu và Jungkook sẽ tu luyện để đc giống như anh chị em tớ vậy đó "*cô giải thích*

"Tớ cũng đc sao?"

"Ừ..."*nhìn cậu gật đầu*

"Vậy Jungkook cũng vậy sao?"*có phần ngơ ngác ko hiểu*

"Ừ, vì hai cậu là đều sắp là dâu, cho nên sẽ đc sắp xếp tu luyện cùng nhau, đợi Jungkook gả vào thì cả hai sẽ cùng học cho có bạn"*vì cô muốn cả hai cùng học cho có bạn bớt tủi thân*

"Vậy chúng ta đi bằng gì vậy?? Sao ko thấy xe chuẩn bị trước cửa?"*cậu tiếp tục thắc mắc*

"Chúng ta sẽ đi bằng kiếm nên sẽ ko có xe đâu"

"Kiếm?"*cậu ngơ ngác khó hiểu*

"Ừ"*ngắn gọn*

"Đi lẹ, ko Nhi Nhi tỉnh bây giờ"*kéo cậu ra sân sau triệu hồi Tuyết Liên kiếm*"đi thôi"*lôi cậu lên kiếm còn cô ở phía sau điều kiển*

Sau đó tất cả mọi người đều triệu hồi kiếm của mình ra và phi theo cô. Đi được vào đoạn đường thì cả đám đáp xuống một con suối nhỏ. Sau đó lấy đồ ăn đem theo mà ăn

"Đây là lần đầu tiên tớ đc bay đó"*Nhất Bác phấn khích*

"Sau này cậu sẽ có kiếm riêng, cậu sẽ tự bay đc"*cô nhìn cậu nói*

"Đúng rồi sau này chúng ta có kiếm, chúng ta thử thi vs nhau, chắc vui lắm"*Jungkook hớn hở*

"Vậy bảo bối nhanh gả cho anh đi, để đc đi kiếm"*Taehyung châm chọc bảo bối của mình*

"Anh này kì ghê"*Jungkook mắc cỡ*

"Anh ấy nói đúng mà, lo về làm vk Taehyung đi, ko thì có người sẽ cướp mất đó"*cô chọc ghẹo cậu bạn của mình*

"Cậu ấy...sao cứ thích chọc tớ thế hả"*ngại ngùng*

"Haha trời ơi bạn tui sao cute thế này"*cô bật cười vì độ cute của Jungkook*

"Này mấy đứa, chúng ta gần đến núi rồi đó, giờ thì chúng ta đi bộ, ko đc cởi kiếm"*Lisa nhìn quanh nghiêm túc nói*

"Chị giỡn hả?? Đi bộ sao đi nổi nó xa lắm đó"*Jaehwan lên tiếng*

"Bộ tụi em muốn dòng họ chúng ta biết đc chúng ta khác người à, lúc đó chỗ yên mà tu luyện đâu, đã vậy càng khiến kẻ thù của chúng ta nhiều thêm thôi"*Lisa giải thích*

"Nếu như họ biết đc tiên pháp thật sự tồn tại thì chẳng biết họ sẽ làm gì đây"*cô trầm ngâm*

"Chắc chắn họ sẽ sử dụng vào mục đích xấu, thậm chí là thao tóm thế giới"*Jungkook lên tiếng*

"Hình như cậu coi phim nhiều quá rồi phải ko??, Pháp thuật của chúng ta là tiên thuật, nếu muốn thao tóm quyền lực thì chỉ có cách tu ma, nhưng vẫn có rất nhiều rủi ro....nói chung đừng dính vào các gia tộc giới tu tiên ko thì hậu quả khó lường"*Cô nhìn Jungkook đáp*

Ngưng đc một lúc thì có người lên tiếng hỏi

"Điềm Điềm em thuộc hết gia quy chưa??"*Minhyun lên tiếng hỏi*

"Em chỉ thuộc đc một nữa thôi anh à"*Nhất Bác bối rối nói*

"Wow cậu lợi hại thật, thuộc đc hết một nữa, trong khi mình thuộc đc có mấy dòng"*Jungkook nhìn cậu đầy ngưỡng mộ nói*

"Tớ cũng khá hơn bao nhiêu đâu,bao năm qua chỉ toàn cố gắng giữ phép tắc để ko bị lãnh phạt chứ nói về gia quy một chữ cũng chẳng thuộc nổi"*Tiêu Bin chán nản nói*

"Mà phải công nhận gia quy nhà cậu dài thật"*cậu nhìn Tiêu Bin nói*

"Haizz"*cô ko nói gì chỉ thở dài*

Nghĩ ngơi ăn uống đc một lúc thì tất cả cùng lên đường. Càng đến ngày nơi cần đến cả đám như cảm thấy đc địa ngục trần gian sắp sửa bắt đầu

Tại Vân Thâm Bất Tri XứHình ảnh minh họa Vân Thâm

--------------------

Tất cả mọi người phải leo tùng bật cầu thang mới đến nơi, vừa đến nơi thì

"Bái kiến các tiền bối"*quay qua cô và Lisa nói*"bái kiến Tuyết Liên Tử Huân, Tuyết Nguyệt Hàm Tinh Quân"

Cô và mọi người ko nói gì, đưa tay lên hành lễ rồi đi vào trong, khi vừa vào trong cậu ko khỏi thắc mắc tại sao người kia là gọi Tiêu Bin là Tuyết Nguyệt Hàm Tinh Quân?? Cậu khèo tay Jungkook nói

"Sao mọi người ở đây ai cũng gọi Tiêu Bin là Tuyết Nguyệt Hàm Tinh Quân vậy Jungkook ?"*cậu rất tò mò*

"Đó là danh xưng của các đệ tử, như chị Lisa là Tuyết Liên Tử Huân là đại đồ đệ của người đứng đầu Vân Thâm Khả Nhân, còn cậu ấy là đồ đệ của Ngụy Vô Tiện là vợ của Nhị công tử Vân Thâm đấy, còn tất cả mọi người còn lại là theo đại sư huynh Tư Truy mà luyện tập"*Jungkook giải thích*

"Nhưng sao chỉ có hai người đó đc nhận làm đệ tử?"*cậu vẫn thắc mắc*

"Vì họ mang họ Tiêu, gốc Tiêu gia, đương nhiên chồng cậu cũng vậy, Chiến ca đc gọi là Phong Nguyệt Tinh Quân"*Jungkook tiếp tục giải thích*

Vừa đi Jungkook và cậu cùng trò chuyện, cũng như giải thích cho cậu biết mọi thứ ở đây. Nhớ lúc trc khi lần đầu Jungkook đến đây cũng ngơ ngơ ngác ngác mà nhìn xung quanh rất giống giống với Nhất Bác bây giờ.

Tất cả đi đến thỉnh an thúc bá phụ. Đến nơi tất cả cùng nhau đưa tay hành lễ, cậu thấy vậy liền bắt chước làm theo

"Bái kiến thúc bá phụ"*all cùng nói*

"Ừ"*ông vuốt chòm râu đã bạc trắng gật đầu nói*"người này là ai?"*cất giọng trầm trầm nói, khiến tất cả mọi người trong lòng khóc thầm*

"Bẩm thúc bá phụ đây là Điềm Điềm là vợ sắp cưới của Chiến ca ạ"*Tiêu Bin cố gắng bình tĩnh nhất có thể nói*

"Ngươi mau lên đây cho ta xem mặt"*ngước lên nhìn thẳng cậu núp sau lưng cô nói*

Thấy vậy cô kẽ quay sang nói

"Ko sao, có tụi tớ đây"*trấn an cậu mặc dù cô cũng sợ*

Nghe vậy Nhất Bác kẽ chậm rãi đi lên, thấy cậu đang đứng trước mặt Khả Nhân tông chủ ngước lên đối diện với cậu, dò xét từ đầu đến đuôi, rồi nói

"Ngươi tên gì? Sao lại quen biết đc người của Tiêu gia?"*nghiêm túc nói*

"Dạ....con tên Điềm Điềm lúc trước con...."*cậu bối rối ko nói thành lời*

Thấy cậu bối rối như vậy, Tiêu Bin mạnh dạn lên tiếng

"Là con đã cứu cậu ấy trong một lần trời mưa, vì cậu ấy ko nhà ko cửa nên con đã ở nhờ và lọt vào mắt xanh của Chiến ca nên cậu ấy đã ra mắt bên gia đình con, và bây giờ là xin ý kiến của thúc bá phụ"*cô hành lễ nói*

"Thì ra là vậy, đc rồi mấy đứa đi đường xa chắc mệt về nghỉ ngơi đi, đến giờ phải đến nghe giảng nhớ ko đc trốn, đã nghe rõ chưa?"*ông nhìn tất cả nói*

"Vâng tụi con xin phép"*all cùng lui ra*

Vừa bước ra khỏi nơi đó tất cả mọi người như đc sống lại vậy, đi đc một lúc, thì Jungkook nói

"Chúng ta ra sau núi chơi với thỏ đi"*Jungkook nhìn tất cả nói*

"Ý kiến hay đi thôi"*Lisa hớn hở*

Thế rồi tất cả ra sau núi Vân Thâm để chơi với thỏ

"Theo tớ biết ở đây cấm nuôi thú cưng mà"*Nhất Bác lên tiếng*

"Ừ đúng cấm, nhưng trc đây có người tặng Hàm Quang Quân cặp thỏ, nên đã nuôi chúng và sau đó từ 2 con thành bầy đàn"*Lisa ngồi cạnh cậu giải thích*

"Hàm Quang Quân nổi tiếng sủng vợ mà"*cô ôm thỏ nói*

"Mà ko biết chừng nào lễ cưới của em ấy mới đc tổ chức nhỉ?"*Jaehwan lên tiếng*

"Có trời mới biết"*cô vừa vuốt thỏ vừa nói*

"Em thì đoán ko lâu đâu, chắc cỡ vài ngày nữa"*Taehyung nói*

"Theo em nghĩ chắc thúc bá phụ muốn cậu thích nghi với môi trường Vân Thâm nên mới vậy đó"*Jungkook tiếp tục nói*

"Cậu nữa chừng nào mới cho mình ăn đám cưới đây"*Tiêu Bin nhìn Jungkook nói*

"Tớ thì còn lâu"*mắc cỡ*

"Này Điềm....."*chưa nói thì trước mắt cô là phong cảnh tuyệt đẹp tựa như tiên giáng trần vậy"

Cậu với khuôn mặt khả ái, làn da trắng hồng đang ngồi ôm thỏ quả thật là tuyệt sắc. Nếu lúc này cậu mặc bạch y thì đảm bảo còn hơn cả tiên cảnh.

"Tiêu Bin sao cậu ngơ ra vậy??"*Jungkook nhìn cô như thế, nên cũng nhìn theo cô thì cũng ngay người trong lòng thầm nghĩ*"--ôi mẹ ơi tiên nhân hạ phàm, người gì đâu mà thuần khiết kiều diễm vậy--"

Cậu đang ôm thỏ thì có cảm giác ai đang nhìn mình chầm chầm liền ngước lên thấy hai người đang nhìn mình thì lên tiếng nói

"Hai cậu bị sao vậy?"*cậu khó hiểu*

"Nhất Bác cậu có biết cậu đẹp lắm ko hả"

"Cậu ấy nói đúng đó, sao cậu có thể đẹp đến vậy"

"Hai người....."*ngượng đến đỏ mặt*

Khi cả hai vừa nhìn cậu vừa khen trêu chọc cậu thì có một đệ tử đi đến tay cầm bộ y phục nói

"Các bậc tiền bối, tông chủ nhờ tôi đem cái này đến"*đưa bộ y phục ra*

"Ừ"*nhận lấy bộ y phục từ tay người đệ tử đó quay qua cậu nói*"đây cậu đi thay đi"*cô đưa cho cậu*

"Nhưng tớ ko biết nên thay chỗ nào"

"À tớ quên"*quay sang mọi người bảo*"em đưa cậu ấy đến phòng thay đồ mọi người ở đây đợi nha"*nói rồi cô dẫn Nhất Bác đi*

Một lát sau cả hai quay lại, all mọi người đều trầm trồ khen ngợi vì cậu rất hợp với bạch y, khi Nhất Bác khoác lên mình bộ này thì toàn thân cậu như toát lên tiên khí ngút ngàn khiến người đời phát ngước nhìn ngưỡng mộ.

"Em mặc đẹp quá, ko ngờ đấy"*Lisa hả hóc mồm nói*

"Phải công nhận em rất đẹp"*Jaehwan nhìn cậu từ đầu đến đuôi nói*

"Đúng đó, em đẹp lắm"*Minhyun lên tiếng*

"Cậu đẹp thật đó nha"*Jungkook nhìn cậu trầm trồ*

"Ko ngờ vợ Tiêu Chiến đẹp vậy"*cùng với mọi người khen lấy khen để*

"Em đâu đẹp đến mức đó, mọi người đừng vậy mà"*Nhất Bác ngượng ngùng*

"Hahaha"*mọi người cười hả hê khi thấy bộ dạng này của cậu*

"Vân Thâm Bất Tri Xứ cấm cười lớn"*một giọng lạnh cất lên*

Khi cả đám nhìn theo hướng phát ra giọng nói thì thấy một bạch y cao cao tại thượng trong có vẻ rất lạnh lùng, còn người bên cạnh là một hắc y có phần tinh nghịch và hoạt bát hơn. Thấy vậy tất đều đứng chào

"Hàm Quang Quân, Ngụy Vô Tiện"*hành lễ*

"Sư phụ, Ngụy tiền bối"*Tiêu Bin hành lễ*

"Đc rồi, mọi người đến đây lâu chưa? Tiêu Bin à lâu rồi ko gặp con lớn nhiều quá nhỉ"*Ngụy Vô Tiện cười nói*

"Hì tụi con đến cũng lâu rồi ạ, mà người đang mang thai sao ạ?"*cô nhìn phần bụng của Ngụy Vô Tiện nói*

"Ừ"*mỉm cười thật tươi nhìn cô*

"Đây là ai?"*Hàm Quang Quân hỏi*

"Thưa sư phụ, đây là Điềm Điềm cậu ấy là vợ sắp cưới của Chiến ca đó ạ"*cô lễ phép nói*

"Minh hôn"*lúc nào Hàm Quang Quân cũng ngắn gọn như thế*

"Vâ....vâng ạ, gia đình con muốn anh ấy thành gia lập thất, với cậu ấy ko nơi nương tựa nên mới cho cậu ấy gia đình ạ"*Tiêu Bin thận trọng nói*

"Hay cho câu cho cậu ấy gia đình, con đúng là người lương thiện"*Ngụy Vô Tiện vỗ vai cô*

"....."*HQQ vẫn ko nói gì*

"Anh con biết số chưa tận, có thể trở về, nên người đừng lo"*cô nhìn sắc mặt sư phụ mình đã đoán đc người nghĩ gì, dẫu sao cô cũng theo Hàm Quang Quân từ nhỏ đến lớn ít nhiều cũng hiểu tính người*

"Ừ"*nói xong nắm tay "nương tử" nhà mình đi*

Sau khi hai người họ đi khỏi, thì tất cả mới dám thở mạnh, thế đây ở đây toàn quy tắc phải hành lễ đủ thứ, đối với mọi người ở đây đã quen thì ko sao, mà đối với mấy người như cô thì giống như cực hình vậy.

Chiều hôm đó sau khi nghe giảng xong thì cả nhóm cùng nhau dẫn Nhất Bác đi khám phá Vân Thâm, tất cả lén đi đến Tĩnh Thất thì thấy bóng dáng bạch y đang ngồi cạnh cửa sổ an tĩnh đọc sách, con người bên cạnh thì cứ quấn quýt bên phu quân mình mad nghịch ngợm

"Lam Trạm....Lam Trạm nhìn ta này, ngươi đừng đọc sách nữa"*đưa tay lên áp má y*

"..."*y ko nói gì nhìn hắn*

"Lam Trạm ngươi thấy Điềm Điềm thế nào?"

"Rất hiền"*gắn gọn*

"Ta thấy gia đình A Chiến rất biết cách nhìn người a.....nhìn Điềm Điềm quả thật có nét rất giống ngươi nha"*hai tay nghịch ngợm trên khuôn mặt y*

"Ngụy Anh.....đừng nháo"*nắm lấy tay nương tử nhà mình*

"Ta cứ thích nháo đấy, ngươi làm gì ta nào"*quàng tay qua cổ y hôn lên môi y*

"Ngụy Anh"*nhìn người trước mặt nói*

"Lam Trạm ta muốn.....Lam Trạm ta muốn ngươi ái ta"*ôm y tay vẽ lên ngực y*

"Ngươi đang mang thai"*nắm lấy tay đang nghịch ngợm trên người mình nói*

"Ko sao, Lam nhị công tử nhẹ là đc mà.....chiều ta đi"*nép vào lòng y nói*

Lam Vong Cơ ko nói gì trực tiếp bế người nhẹ nhàng đặt lên giường hôn lấy người thương, một màn ân ái diễn ra. Một đám người đứng nhìn cảnh xuân trc mắt mà ko khỏi ngượng ngùng.

"Con còn lứa tuổi học sinh"*Tiêu Bin quay người nhắm mắt nói*

"Mô phật"*Lisa quay người cố gắng trấn an mình trước cảnh này*

"Đi thôi lát nữa mà có người bắt gặp là ko yên đâu"*Taehyung ngượng đỏ mặt*

Thế là cả đám cùng nhau ra khỏi đó, để lại đằng sau cặp phu phu đang quấn quýt lấy nhau.

(__/)

(• . •)

/>❤️❤️❤️❤️❤️❤️❤️❤️❤️❤️❤️❤️

Mới đó mà mọi người ở đây cũng đc 3 ngày rồi, hôn sự của Nhất Bác cũng đã đc lên kế hoạch, nếu theo như dự định sau 1 tuần sẽ về, nhưng vì hôn sự của Nhất Bác nên mọi người nán lại thêm ít ngày nữa, đợi mọi thứ xong xuôi rồi mới về. Cậu đc mọi người hướng dẫn rất tỉ mỉ về lễ nghi ở Vân Thâm cũng như hôn lễ này có chút đặc biệt nên mọi thứ chuẩn bị có phần khác một chút. Ai ai cũng tất bật lo chuẩn bị thì 3 tổng tài phải lao đao với tập đoàn của mình, việc nán lại đã làm chậm trễ các công việc đã định sẵn nên cả 3 người quyết định đem việc lên đây làm tránh khi về công việc lại chất chồng như núi.

Đến giờ ăn cơm

"Minhyun, Taehyung, Tiểu Bảo đâu sao ko thấy xuống ăn vậy?"*Lisa lên tiếng hỏi*

"Mấy người đó đang bận rồi chị, lát nữa tụi em đem cơm về cho 3 người đó"*Jungkook đáp*

"Bận gì mà cả 3 đều ko xuống chứ"*Lisa thắc mắc*

"3 người họ là chủ tịch mà chị, bận là lẽ đương nhiên mà, huống hồ gì nghe đâu 3 người họ hợp tác trong dự án lần này nên rất gắt gao"*Jaehwan nói*

"Tiểu Bảo cũng bận đến thế sao? Thư ký ko giúp một tay sao?"*Lisa tiếp tục hỏi*

"Chị à, cậu ấy chưa có thư ký riêng, nên tất cả cậu ấy phải tự mình giải quyết, thư Lee là thư ký của Chiến ca nên cậu ấy ko phiền hà"*Jungkook tiếp tục nói*

"Tiểu Điềm em ăn xong rồi sao?"*Lisa thấy cậu đứng dậy bèn hỏi*

"Vâng ạ, em định đi lấy ít đồ ăn cho Bin, cậu ấy nhịn lâu sẽ ko tốt cho dạ dày"*Nhất Bác lễ phép nói*

"Cậu biết Tiểu Bảo có bệnh dạ dày sao?"*Jungkook ngạc nhiên* bởi vì trc giờ cô luôn che giấu bệnh tình của mình, lúc nào cũng kêu mình ổn ko sao, sao lại để Nhất Bác biết được

"Là Chiến ca nói cho tớ biết đó, anh ấy kêu tớ chăm sóc cho cậu ấy"*cậu từ tốn nói*

"Thật là ra dáng một người anh dâu lo cho em chồng ghê ha, đc rồi tớ đi với cậu, tớ cũng lấy một ít cho Taehyung"*đứng dậy cũng cậu*

"Ấy đợi anh với anh cũng muốn lấy ít cho Minhyun"*thế là cả 3 đi lấy đồ ăn mà quên mất người chị đáng thương đang ngồi đây*

"Mấy đứa nở bỏ người chị này một mình sao?"*đau lòng*

--------------------------------------------------

Đến ngày hôn lễ của anh và cậu, tất cả mọi người tất bật chuẩn bị. Hôm nay, cậu một thân hỷ phục đỏ rất đẹp, nó tôn lên làn da trắng mịn của cậu khiến các nương đều phải ganh tị. Hôm nay, ngoài người của Vân Thâm ra thì chẳng còn ai cả vì đây là minh hôn ko hôn phu tham dự nên chỉ tổ chức đơn giản trong Vân Thâm với nhiều những nghi thức đã đc quy định.

Sau khi hôn lễ kết thúc cậu được đưa vào một căn phòng, bên trong có dán chữ hỷ cũng như trang trí đều một sắc màu đỏ rực rất bắt mắt. Cậu ngồi trên chiếc giường trên đầu còn đội khăn hỷ như chờ người vén lên.

Một lát sau có một luồn gió nhẹ thoảng qua làm khăn hỷ rơi xuống đất, cậu ngước lên thì cậu thấy đó là anh, Tiêu Chiến đang đứng trước mặt cậu, trên người là mặc bộ hỷ phục giống cậu, nhìn cậu mỉm cười nói

"Hôm nay em rất đẹp Nhất Bác"*chăm chú nhìn cậu nói*

"Anh....."*cậu ngượng ngùng*

"Nhất Bác cảm ơn em chịu lấy một người ma ko ra ma người ko ra người như anh"*anh kẽ ngồi xuống nói*

"Ko em rất vui khi đc lấy anh, anh biết ko ngay từ lần đầu gặp anh em đã thích anh rồi, à ko là yêu mới đúng. Em yêu anh từ cái nhìn đầu tiên"*cậu mỉm cười nói*

"Anh cũng yêu em, ngay từ đầu nhìn thấy em, anh đã muốn che chở bảo vệ em, mang em về bên mình. Anh yêu em chờ anh nhé, anh nhất định sẽ đến bên em bằng xương bằng thịt chứ ko phải là linh hồn như thế này"

"Vâng em chờ anh"*cậu nhìn anh mỉm cười nói*

"Yêu em"*anh nhẹ hôn lên trán cậu sau đó xuống môi cậu*

Sở dĩ anh hôn đc cậu là bởi vì trước đây khi nhìn cậu ngủ anh ko kiềm đc mà đưa tay vuốt tóc cậu, và điều khiến anh bất ngờ đó là anh đυ.ng đc vào người cậu, nhưng những người khác thì lại ko, chắc có lẽ do năng lực nhìn thấy ma trực tiếp của cậu, đã cho cậu đc tiếp xúc trực tiếp cũng như tương tác cùng các linh hồn.

Anh hôn cậu, cậu cảm nhận đc cái lạnh đến cắt da cắt thịt toả ra trên người anh, người anh toàn thân lạnh buốt, khiến cho con người ta khi ở gần đều phải rùng mình vì cơn buốt giá này.

Sau khi hôn cậu, anh và cậu cùng uống rượu giao bôi, sau đó anh muốn tiến đến việc tiếp theo nhưng nhớ lại lời của người từng nói với anh, nếu anh quan hệ với một người phàm thì anh hút dương khí người đó, khiến người đó bị giảm tuổi thọ, thần trí bất định. Nghĩ đến đây anh liền nhịn, đợi khi anh quay về nhất định sẽ cho một cái đám cưới đàng hoàng, có quan khách đến dự, chứ ko phải chỉ có những quy tắc như thế này.

"Bảo bối em mau thay đồ đi, mặc như thế sẽ ko thoải mái đâu"*anh ân cần nói*

"Dạ em đi thay đây, anh ngồi đây nha"*cậu đứng dậy đi thay đồ*

Khi cậu bước ra là một bộ đồ ngủ đơn giản đc may bằng lụa, rất mềm và thoải mái, cậu đến gần chỗ anh thấy anh đã sớm mặc một đồ đồ giống cậu, ko biết từ khi nào anh lại thay nhanh đến vậy. Cũng đúng thôi bây giờ anh là một linh hồn nên vì hô biến là đã thấy được bộ đồ rồi. Cậu bước lại gần

"Bảo bối lại đây, chúng ta cùng ngủ"*anh nhìn cậu nói*

"Chúng ta ngủ chung sao?"*cậu hơi bất ngờ*

"Ko là anh canh em ngủ, anh là linh hồn sao mà ngủ đc, tối nay là đêm đây tiên của chúng ta, nên anh muốn ở đây với em"*anh cười cười nói*

"Em ko muốn ngủ, muốn nói chuyện với anh cơ"*cậu ngồi lên giường nhìn anh nói có chút làm nũng*

"Nếu em muốn anh bồi em nói chuyện nguyên đêm em chịu ko?"*anh xoa đầu cậu nói*

"Dạ"*cậu mỉm cười, mặc dù tay anh xoa đầu cậu rất lạnh, nhưng đối với cậu bàn tay anh rất ấm áp, rất thoải mái*

{có ai yêu mà bình thường đâu🐢}

Thế là cả hai nói chuyện nguyên đêm, cậu kể cho anh nghe những chuyện vui khi ở cùng với mọi người, cũng như quá khứ của cậu. Còn anh thì kể những chuyện lúc nhỏ, kể cho cậu nghe về cuộc sống khi bị tai nạn của anh. Cứ thế cho đến khi cậu ngủ thϊếp đi.

Đón xem để biết tiếp diễn biến nha

__Chúc m.n một ngày tốt lành__

Sở dĩ Nhất Bác và Jungkook có thể hc tiên thuật giống m.n là vì họ tin giới tru tiên là có thật, nên sẽ đc hc, nhưng tu vi sẽ ko bằng những người còn lại vì NB và Jk ko có tiên khí hỗ trợ nên chỉ học đc cơ bản thôi