Ban đêm cơm nước xong xuôi, vốn lúc đầu Cố Dĩ Nguy đã định đi, cuối cùng Đàm Trăn lại nhận được điện thoại của bạn thân, bạn thân vừa thất tình, khóc lóc rất thảm phía bên kia đầu điện thoại.
Đàm Trăn không yên tâm, bèn bảo với Cố Dĩ Nguy sẽ đi gặp bạn thân của mình trước.
Cố Dĩ Nguy cũng lười quay về, bên này anh cũng có phòng và quần áo, bèn trực tiếp đi ngủ.
Sáng ngày thứ hai, mơ mơ màng màng, anh đột nhiên cảm thấy cây gậy thịt phía dưới đang bị thứ gì liếʍ láp thưởng thức.
Trong lúc ngủ mơ, anh mơ hồ nghỉ, là Chu Mạt nhỉ, hoặc là một kẻ lẳиɠ ɭơ nào đó từng ngủ với anh.
Đàm Trăn tuyệt đối không thể nào làm mấy chuyện thế này đâu.
Cho nên, anh vô cùng tự nhiên giơ tay lên, ưỡn lưng, đè đầu người dưới thân lại, dùng sức đẩy gậy thịt vào càng sâu hơn.
Cổ họng và miệng bị ép mở lớn, buồn nôn khó chịu một trận.
Người kia lại không để ý đến đau đớn một chút nào, phảng phất như nhận được sự cổ vũ càng mυ'ŧ hăng say hơn nữa.
Cái lưỡi mềm mại không có trật tự, nhưng cũng vô cùng nhiệt tình, chỉ hận không thể một hơi nuốt hết cây gậy thịt lớn. Nhưng rõ ràng là không thể nào, có dùng sức cũng chỉ mới ăn vào được một phần hai.
Cái miệng nhỏ dùng sức mυ'ŧ dịch nhờn trên đỉnh vào, không kịp nuốt vào, nước bọt với dịch nhờn thuận theo khoé miệng nhỏ xuống.
Cố Dĩ Nguy nắm tóc cô gái, vô thức dùng sức đẩy vào sâu hơn, khoang miệng mềm mại đã bị dươиɠ ѵậŧ lấp đầy, bị tư thế quá mạnh mẽ chặn miệng, cô gái phát ra tiếng rên ư ư, nhưng cũng không có ý định nhả gậy thịt ra.
Giống như dâng tặng.
Sự phát tiết du͙© vọиɠ đơn phương này cực kỳ sảng khoái, Cố Dĩ Nguy hơi thở hổn hển, bỗng nhiên anh cảm nhận có gì không đúng, thình lình mở mắt ra.
Anh đang ở nhà bố mẹ.
Sau đó, Cố Dĩ Nguy trông thấy Tiết Linh đang cố gắng cắn nuốt gậy thịt của mình.
Tiết Linh rưng rưng lệ, bờ môi bị chà đạp đỏ bừng, đưa ánh mắt si mê nhìn anh họ của mình, lúc này bị anh họ phát hiện mình đang dâʍ đãиɠ ăn dươиɠ ѵậŧ của anh cũng không hề né tránh một chút nào cả.
Nói Cố Dĩ Nguy bất ngờ thì cũng không bất ngờ.
Anh lạnh lùng nhìn cô ấy: “Linh Linh, em biết em đang làm gì không.”
Tiết Linh đang ăn gậy thịt nên không có cách nào trả lời, nghe thấy lời này thì rủ ánh mắt xuống.
Cô ấy biết, đương nhiên là cô ấy phải biết rồi, cô ấy cũng không phải bản tính dâʍ đãиɠ trời sinh.
Chỉ là cô ấy nhịn không được mà thôi.
“Anh”, cô ấy nhả cây gậy thịt ra, đổi thành dùng tay khuấy động: “Anh thoải mái không, được Linh Linh ăn có sướиɠ không?”
Cô ấy liếʍ liếʍ đầu lưỡi của mình, nuốt toàn bộ mùi vị của anh trai vào.
Dươиɠ ѵậŧ của anh thành thật cứng thêm một chút.
Tiết Linh cảm nhận được, mừng rỡ ngậm lấy gậy thịt, dùng đầu lưỡi liếʍ láp, hàm hồ nói: “Anh à, anh ăn ngon thật đó... Thơm quá... Thật lớn...”
Nhìn thấy thiếu nữ xinh đẹp si mê gặm nuốt dươиɠ ѵậŧ của mình thế này, lại còn là em họ ruột, Cố Dĩ Nguy thấy vô đạo đức, đồng thời cũng kí©ɧ ŧɧí©ɧ hơn.
Cho nên anh không nói gì nữa, chỉ ấn đầu thiếu nữ xuống, để cô ấy ăn vào sâu hơn.
Quả thật Tiết Linh vui đến phát điên, đây là anh trai của cô ấy, dươиɠ ѵậŧ của anh trai cô ấy....
Rất nhanh, một dòng tinh đặc bắn vào trong miệng thiếu nữ.