Tuy rằng rình coi mỹ phụ nhân như vậy không phải là việc làm chính nhân quân tử, bởi vì bà thông gia thật sự là quá câu dẫn người khác, Chu Thái Hi cầm lòng không được, nếu không phải là đệ muội ở đây, chỉ sợ bản thân hắn đã chịu không nổi ngọc thể dụ hoặc như vậy mà tiến lên đem người ấn xuống hung hăng thao lộng, có điều bởi vì thanh danh bản thân, hắn vẫn là nhịn xuống.
Da mặt dày dạy nữ nhi một đống sự tình, Mị Cơ cũng biết nàng không thể nghe mười làm thành mười, cuối cùng chỉ phải nói mấy lời thấm thía: “Kỳ thật ngươi sớm đã không còn a cha, mấy năm nay ngươi cũng không sống ở bên cạnh nương, nương xác thật liên luỵ ngươi, cũng không trách ngươi không thích ma ma...” Nói đến nơi này, trong lòng Mị Cơ lại có chút chua xót, năm đó nếu không phải sợ không nuôi nổi nữ nhi của mình, làm gì có việc đưa nàng đến cho Chu gia xung hỉ?
Nếu sự việc không thành, chỉ sợ bà thông gia liền phải nạp thϊếp cho con rể, nghĩ như vậy, nàng lại thở dài một tiếng nói: “Nếu thật sự vô pháp, ngươi trước tiên để con rể nạp thϊếp đi... Rốt cuộc cô gia chúng ta lớn hơn ngươi tới mấy tuổi..."
“Ta, ta không muốn ~ không muốn tướng công nạp thϊếp ~ nương, ta, ta nghe lời thử xem nhiều lần là được, không cần hắn nạp thϊếp ~” Đối với chuyện này, tiểu cô nương đặc biệt sợ hãi, nghĩ đến phu quân sẽ đi sủng người phụ nữ khác, nàng vô cùng khổ sở, nghĩ đến có thể nhịn liền nhịn, tốt xấu trước tiên sinh được hài tử lại nói!
Thấy nữ nhi nghe được lời nói của mình, Mị Cơ xem như nhẹ nhàng thở ra, tự mình tạm biệt Chu phu nhân sau mới ngồi lên xe ngựa mướn trở về Phương gia.
Đứng ở gác mái trên sân phơi, nhìn dáng người quyến rũ của mẫu thân Phương thị, Chu phu nhân chỉ cảm thấy đôi mẹ con này càng xem càng không vừa mắt. Bởi vì năm đó cưới Phương thị vào cửa để xung hỉ đều là chủ ý của lão gia nhà mình, sau khi Phương thị vào cửa, lão gia càng yêu thương nàng giống như nữ nhi thân sinh, còn phá lệ quan tâm đến da^ʍ phụ Tiết Mị Cơ kia.
Hiện tại Phương thị lớn lên trổ mã càng ngày càng giống Tiết thị, Chu phu nhân không khỏi nhìn chướng mắt, liền nghĩ đến sắp đặt một tình huống lợi dụng Phương thị không thể hoàn thành việc viên phòng, không nghĩ tới Tiết thị kia thế nhưng tới cửa dạy dỗ nữ nhi hầu hạ nam nhân, thật không biết xấu hổ! Nghĩ như vậy, Chu phu nhân sắc mặt không tốt, có điều đại nhi tử ở ngay bên cạnh, nàng không hy vọng Đại Lang hiểu lầm mình là người độc ác khắc nghiệt, lại vô cùng sốt ruột hỏi: “Hi Nhi, nhị đệ ngươi như thế nào?”
Lại bị mẫu thân đuổi theo hỏi cái chuyện này, Chu Thái Hi chỉ hơi hơi mỉm cười, “Mẫu thân chuyện này có gấp cũng không được ích gì, ta lại cùng hắn nói chuyện nhiều hơn.”
“Ai nha, hai anh em nhà ngươi thật là… Tính tính, không nói ~” Nói xong, Chu phu nhân lại không nói nhiều tới chuyện này, chỉ là trộm tìm người giúp mình ở môi giới chọn người.
Vốn dĩ Chu Thái Hi còn suy nghĩ mẫu thân chưa bao giờ là người dễ dàng bỏ qua, lần này sao lại dễ tính như vậy, hóa ra là tìm tới người môi giới, vẻ mặt thong dong từ người môi giới đi ra, Chu Thái Hi cũng không có trực tiếp trở về Chu gia, cũng không có đi quán trà, mà là lập tức đi tới cửa hàng son phấn của Phương gia.
Bởi vì mấy ngày nay Thanh Mai cùng nương nàng về quê một chuyến, trong lúc nhất thời thiếu người hỗ trợ nấu cơm làm đồ ăn, Mị Cơ liền dứt khoát ở lại cửa hàng vày ngày, ở tòa lầu đối diện ăn sáng cùng ăn trưa, ban đêm liền đi dạo ở chợ đêm rồi đi tiệm ăn, ở chỗ giếng nhỏ bên cạnh hồ của cửa hàng phía sau tắm rửa cũng chắp vá qua ba ngày.
Ngày hôm nay sau khi tiếp xong khách hàng mua ngọc lộ cao, Mị Cơ cảm thấy mới vừa rồi bởi vì muốn khách hàng nhìn cẩn thận, chính mình bôi quá nhiều nhũ cao ở trước ngực, chỉ cảm thấy trước ngực nhớp nháp dính dính, liền đóng cửa hàng, ở giếng nhỏ múc nước ở hành lang tùy ý cởi y phục tự lau cho mình. Mặc dù cửa hàng bên trái bên phải thông nhau, nhưng sân nhỏ cùng cái giếng phía sau là của gia đình nàng, còn lại đều là của Chu gia, trừ bỏ Chu gia phải dùng đến, ngày thường sẽ không có người từ lối đi nhỏ mở khóa lại đây, Mị Cơ vẫn thản nhiên mà lấy khăn lông lau lau vυ' mình.
Mà Chu Thái Hi vừa vặn mang theo chút đồ ngọt lại đây, hắn nghĩ bà thông đã nhiều ngày nghỉ ở cửa hàng son phấn, lập tức đến phố hưng thịnh, lại thấy cửa hàng bị khóa trái từ bên trong, liền từ cửa hàng ngọc thạch của nhà mình ở phía sau đi vào lối nhỏ bên trong, lấy chìa khóa mở cửa trong lối nhỏ ra, lại không nghĩ vừa mới mở cửa liền nhìn thấy bà thông gia lấy khắn lông chà lau trên thân trần trụi, nhất thời có chút hoảng, rồi lại sợ bị người khác nghe thấy động tĩnh gì, vội vàng lắc mình tiến vào, đóng cửa lối đi nhỏ lại.
“Ngươi ~ ngươi ~ đại thiếu gia~ ngươi, ngươi...”
****
Đại thiếu gia: Bà thông gia, nếu như ta nói ta không phải cố ý, ngươi có tin không??