Sáng sớm ngày hôm sau, các bạn nhỏ liền đúng hẹn mà đến.
Bọn họ mồm năm miệng mười mà quan tâm thân thể Diệp Thiên Doanh, mấy cái bằng hữu tâm tư mẫn cảm dùng từ đều thật cẩn thận, ngôn ngữ đều tràn đầy quan tâm Diệp Thiên Doanh.
Diệp Thiên Doanh nói cho bọn họ, mặt và chân của bản thân hiện giờ đều chỉ là tạm thời, về sau liền sẽ khỏi.
Vừa nghe cái đáp án này, mấy đại gia tức khắc thả lỏng lại, sôi nổi tỏ vẻ “Đương nhiên rồi, Doanh tỷ chúng ta là cát nhân thiên tướng”, “Hắc, Doanh tỷ, bộ dáng hiện giờ của tỷ, quả thực nhìn giống diễn viên đóng phim điện ảnh."
Trong lúc đó thậm chí còn có cái bằng hữu tên Liên Đăng đưa tay ra, muốn sờ sờ khăn che mặt của Diệp Thiên Doanh, kết quả giữa đường đã bị phát hiện, lập tức bị mọi người đè lại đánh một trận tàn nhẫn.
“Thế nào? Lưỡi hái cậu tính làm gì thế, hả?” Mục Bàn từ sau lưng chế trụ hắn, lộ ra một hàm răng trắng, đối với Liên Đăng không có hảo ý mà cười dữ tợn lên.
Ở Liên Đăng hoảng hốt mà la lối om sòm, Mục Bàn ngẩng đầu lên, hướng về phía Diệp Thiên Doanh nghịch ngợm mà chớp chớp mắt.
Một đám thiếu niên 15-16 tuổi đang trong giai đoạn dậy thì chơi với nhau, là thời điểm có thể chơi có thể nháo. Mấy đại gia hi hi ha ha một hồi, lại ăn hai mâm điểm tâm, rốt cuộc nhớ tới chính sự lần này.
“Đúng rồi, Doanh tỷ, tỷ có xem diễn đàn không, có người hất bát nước bẩn vào tỷ a!”
Nhắc tới cái đề tài này, Liên Đăng tức khắc liền kích động lên.
“Bọn họ đăng lên một cái bài đăng, nói có quan hệ với tỷ, kết quả vừa ấn vào thì thấy, đúng là lời nhảm a. Nói cái gì chân Doanh tỷ không thể động, mặt cũng khó coi, bởi vì trị không hết bệnh, cho nên nhà tỷ cũng không nghĩ quản tỷ, đem tỷ ném ở viện điều dưỡng tự sinh tự…… Ngô ngô ngô!”
Lời nói nửa đoạn sau hắn chưa kịp nói xong, trực tiếp bị Mục Bàn từ nơi xa che miệng.
“Ăn đi” Mục Bàn đem ba cái bánh quy trứng nhét vào trong miệng Liên Đăng, một bên đầu uy một bên nghiến răng: “Ngàn vạn đừng khách khí, nãy cậu vừa mới bảo cậu chưa có ăn sáng sao, mau ăn a."
Thẳng đến Liên Đăng bị nghẹn đến thẳng trợn trắng mắt, Mục Bàn mới ghét bỏ mà đem người hướng bên cạnh đẩy, cùng Diệp Thiên Doanh giải thích.
“ Tỷ đừng nghe lời bịa đặt của những gia hoả đó, đại gia trong lòng đều rõ ràng, trừ bỏ lớp bên cạnh không ai có thể làm ra việc này. Bởi vì cái kia tề kia gì đó, Hạnh Ngữ Vi không phải vẫn luôn đối phó với tỷ sao?”
Khi nói đến tên của Tề Viên Vấn, Mục Bàn mày theo bản năng vừa nhíu, mơ hồ không rõ mà dùng cái “Kia cái gì” thay thế, có thể nói là đối với hắn thực ghét bỏ.
Diệp Thiên Doanh cười một chút: “Ân, tôi biết.” Cô nghĩ tới.
Trong trường học đồn đãi về bệnh tình của cô từ đời trước đã có. Chỉ là năm đó Diệp Thiên Doanh tâm như tro tàn, vô tình giải thích, đương nhiên liền càng không có tâm tư truy tra ra ngọn nguồn.
Nhưng hiện tại nghĩ đến…… cô căn bản là không cần tra.
Mấy ngày này, bệnh tình của cô đến cả bằng hữu còn chẳng biết, trừ bỏ Tề Viên Vấn, còn có ai có thể có được tin tức chuẩn xác như vậy.
Mục Bàn cách một tầng khăn che mặt, chỉ có thể mơ hồ mà thấy rõ hình dáng gương mặt của Diệp Thiên Doanh. Xem thái độ cô còn tính bình tĩnh, hắn mới hỏi nói:
“ Tỷ ngày hôm qua có lên diễn đàn không có? Ai, em liền biết không có…… chúng ta ngày hôm qua đều đã đi mắng quản lý diễn đàn, kêu bọn họ mau xoá.”
Hắn lấy ra di động, mở ra giao diện diễn đàn, đưa cho Diệp Thiên Doanh.
Lọt vào trong tầm mắt là mấy cái tin nóng, có dấu "Hoả " thể hiện tin nóng nhất.
《 giáo hoa của cao trung chúng ta gần đây như thế nào rồi, không phải nói trong nhà đã xảy ra chuyện sao, nhưng đến bây giờ vẫn có tin tức à? 》
Đám quần chúng kinh nghiệm vừa thấy tiêu đề liền biết, cái đề tài này đủ cho cả trường buôn dưa lê một thời gian dài.
Quả nhiên, ấn vào sau, có hàng trăm tin tức thật thật giả giả đem Diệp Thiên Doanh đóng đinh ở cây thập giá.
Cái gì “Hoàn toàn hủy dung”, “Hai chân tàn tật trị không hết”, “Trong nhà đã không cần cô, liền đem cô ném ở viện điều dưỡng tự sinh tự diệt”,.....
Trong đó có một tầng, lộ ra địa chỉ cư trú hiện tại của Diệp Thiên Doanh có quần chúng lên mạng tra, phát hiện cái địa chỉ xác thật là một cái viện điều dưỡng trứ danh, lại còn có trang bị ngoại thương khoa chuyên gia, tức khắc mức độ đáng tin liền tăng lên một cấp bậc.
Diệp Thiên Doanh vẫn bình tĩnh mà lướt xuống, ngón tay không bởi vì bất luận cái gì một cái tin tức dừng lại. Đời trước cô không dám xem mấy cái này, nhưng cùng loại sự tình đã phát sinh quá một lần, không đủ để lại xúc phạm tới cô nửa phần.
Mục Bàn không chớp mắt mà nhìn chằm chằm khăn che mặt của cô, đến thở cũng không dám thở.
“Nếu không tỷ đừng đi xuống phiên, Thiên Doanh…… Đừng nhìn đừng nhìn, tỷ còn hảo đi?”
“ Tôi không có việc gì,” Diệp Thiên Doanh đầu ngón tay ở trên màn hình chỉ một điểm nhất điểm, “Cái này là ai?”
Mấy cái tin nhảm nhằm vào Diệp Thiên Doanh phía dưới, đều có dấu vết bọn Mục Bàn nhắn lại. Nhưng bởi vì nhắn nội dung quá tục, đều bị quản lý xoá.
Ngay tại dấu vết bị xoá kia, có một cái nhắn lại phá lệ không giống người thường.
Mục Bàn bọn họ chỉ là nhắn lại bị xóa, tài khoản lên tiếng dấu vết vẫn là còn, chỉ ghi [ nội dung trái với quy định, đã bị hệ thống xoá ] thôi.
Nhưng mà có một bài đăng được chữ đỏ to đánh dấu [ bổn tài khoản trái với quy định, đã bị quản lý viên xóa bỏ ]. Đừng nói bài đăng đã bị xóa, ngay cả tài khoản cũng bị khoá luôn.
Mục Bàn cúi đầu vừa thấy liền vui hết chỗ nói rồi: “ Ha, là Liên Đăng tiểu tử này. Lưỡi hái, nhanh lên lại đây nói với Doanh tỷ về chiến công vĩ đại của cậu này!”
Mới vừa đem bánh quy nuốt xuống Liên Đăng sắc mặt tức khắc liền trắng: “Không cho nói!”
Mục Bàn ha ha cười, tránh trái tránh phải mà nói cho Diệp Thiên Doanh biết.
“ Tỷ biết không, Liên Đăng hắn quả thực là tiểu thiên tài. Ngày hôm qua chúng ta nhìn thấy mấy cái đó mấy cái nhìn đến thiệp đều tức muốn nổ phổi, đối với chó bịa đặt cẩu chính là một đống c.ớ.t. Liên Đăng không giống chúng ta liền cùng chúng ta không giống nhau, hắn trực tiếp lên tiếng, nói trong vòng hai giờ, hắn muốn cho cái bài đăng này biến mất khỏi địa cầu. Sau đó tỷ biết hắn làm gì sao? Hắn xâm nhập vào trang web nước ngoài, làm mấy cái động tác,……”
Diệp Thiên Doanh: “……”
“Kết quả bài đăng đó thật sự biến mất cùng với cái tài khoản luôn.”
Một bên quở trách, Mục Bàn một bên quay đầu lại ở Liên Đăng trên đầu đánh nhẹ một cái.
Diệp Thiên Doanh tiếp tục đi xuống, quả nhiên có không ít người bị Liên Đăng xoá tài khoản, tình cảm quần chúng xúc động phẫn nộ, tiếng mắng vang dội trên diễn đàn.
Liên Đăng còn khó chịu mà bổ sung: “Lớp bên cạnh không phải ỷ vào bọn họ có quyền hạn quản lý viên, lúc chúng ta kêu xoá liền không xoá, còn mắng bọn đệ nữa. Ỷ mạnh hϊếp yếu, không coi ai ra gì.”
Trong lúc Liên Đăng đang thao thao bất tuyệt, Diệp Thiên Doanh lướt xuống dưới, thấy được một cái bài đăng.
“Diệp Thiên Doanh không có hủy dung đi? Tôi nghe nói Tề thiếu đang cùng cô ta kết giao đâu, nếu là cô ta hủy dung, Tề thiếu sao có thể nhìn trúng cổ?”
Hạnh Ngữ Vi: “Cảm ơn quan tâm, danh thảo có chủ =w=”
Thời gian tuyên bố là sáng sớm hôm nay
Kế tiếp lên tiếng đều là “ Chúc mừng!” “Chụp ảnh chung!” “Giáo hoa giáo thảo trời sinh một đôi”
Mục Bàn cúi đầu, theo tầm mắt Diệp Thiên Doanh thấy được cái này, tức khắc sắc mặt đại biến: “Từ từ, đệ lúc trước không thấy có cái này …… Gặp quỷ, có loại làm họ Tề chính miệng nói lời yêu đương.”
“Chia tay rồi.” Diệp Thiên Doanh nhẹ nhàng bâng quơ mà nói.
“Đúng đúng đúng, bọn họ hai cái sớm hay muộn cũng chia tay.”
“ Tôi nói, tôi cùng hắn chia tay.” Diệp Thiên Doanh sửa đúng lời của Mục Bàn nói chuyện.
Nghe thấy cái tin tức này, Mục Bàn thở ra một hơi: “Nga, nguyên lai là tỷ cùng hắn…… Từ từ, hai người khi nào ở bên nhau?!”
Từ biểu tình thoạt nhìn, hắn quả thực hoảng sợ.
U là trời, đám nhóc trước mặt Diệp Thiên Doanh tức khắc ngồi ngay ngắn chỉnh tề, ánh mắt long lanh lấp lánh tràn đầy hóng hớt..
Diệp Thiên Doanh nghĩ nghĩ: “Đã quên.”
“Kia không quan trọng, quên liền đã quên.” Liên Đăng nói “Mấu chốt là…… Doanh tỷ, là tỷ ném hắn đi?”
Kia một loạt đầu đều nhịp gật gật đầu.
Nhìn bộ dáng bọn họ như vậy, Diệp Thiên Doanh có chút buồn cười: “Đúng vậy.”
“Khi nào?” Đại gia trăm miệng một lời hỏi.
“Một ngày trước đi.”
“Thật tốt quá!” Các bạn nhỏ tức khắc mừng như điên loạn: “Ha ha ha ha, họ Tề kia là một tên khốn nạn, hắn thế nhưng cũng có hôm nay.”
Đại gia sôi nổi chạy lên diễn đàn báo tin vui. Bọn họ liên tiếp chúc mừng Tề Viên Vấn vừa mới bị ném, liền tìm tới bạn gái mới rồi.
Diệp Thiên Doanh không dự đoán được bọn họ sẽ phản ứng như thế này, nhưng vì không muốn bọn họ mất hứng chỉ đành mỉm cười.
Chẳng được bao lâu, lớp bên cạnh nghe tin mà đến đồng học liền cùng bọn Mục Bàn kéo thành một đoàn.
- “Chia tay làm sao vậy? Tề thiếu đương nhiên muốn cùng Diệp Thiên Doanh chia tay, cô ta là một cái tàn phế, cũng không xem gương coi, nhìn xem xứng hay không xứng được với Tề thiếu?”
- “Hì hì, trước giáo hoa lúc trước có gì đặc biệt hơn người, dám lại gần so sánh không? Cô ta không dám, tôi so với cô ta hiện tại còn xinh đẹp hơn đều so nàng hiện tại lớn lên xinh đẹp.”
- “Ha ha ha cười chết người, Diệp Thiên Doanh vốn dĩ cũng chỉ có một khuôn mặt có thể lấy ra để nói. Ta sớm muốn nói, Hạnh Ngữ Vi xinh đẹp hào phóng, học tập lại hảo, nơi nào không thể so Diệp Thiên Doanh? Hiện tại giáo hoa chi vị mới xem như danh xứng với thực đâu.”
“Đổi trắng thay đen.” Liên Đăng nghiến răng nghiến lợi mà nói: “ Hạnh Ngữ Vi xứng làm giáo hoa sao? Bên người cô ta làm gì có có bằng hữu, chỉ có người theo đuổi cùng tuỳ tùng đi!”
“ Cho tôi mượn cái nào!” Liên Đăng hướng đại gia nói: “ Để em lên mắng chết bọn họ.”
Mục Bàn liền nói ngay:" Thôi bỏ đi, để cho Doanh tỷ."
“Hảo,” Diệp Thiên Doanh duỗi tay ở trên vai Liên Đăng vỗ một cái: “Di động đưa cho tôi đi.”
“Đúng đúng, Doanh tỷ tự mình tới” Liên Đăng lập tức chỉ cho cô mấy cái tin nhắn: “Này, này còn có cái này nữa, đều là tùy tùng của Hạnh Ngữ Vi, nếu bọn họ online, nhất định Hạnh Ngữ Vi hiện tại đang online trên diễn đàn Doanh tỷ, tỷ mau đi nói chuyện với cô ta đi.”
Diệp Thiên Doanh cầm lấy di động, vẫn chưa dựa theo Liên Đăng kiến nghị trực tiếp tấn công.
Cô click mở tài khoản [ Hạnh Ngữ Vi ], lướt lướt xem một lượt, khoảng chừng ba bốn phút sau, trong lòng cô cũng đã rõ.
[ Diệp Thiên Doanh ] nhắn tin “Trước giáo hoa dám xem gương sao…” —— “Khuôn mặt lớn lên tuấn, không phải hảo tới cực điểm, đó là hư đến tột đỉnh, may mắn cậu đặc biệt tuấn.”
[ Diệp Thiên Doanh ] nhắn tin “Một cái tàn phế đi xem gương…” —— “đại não của cậu cùng tứ chi giống nhau. Thoạt nhìn cậu xác thật tứ chi không phế.”
[ Diệp Thiên Doanh ] hồi phục “Diệp Thiên Doanh phía trước trừ bỏ mặt còn có cái gì…” —— “Hảo hảo học tập, mỗi ngày hướng về phía trước, coi chừng Tề Viên Vấn sẽ không xuất hiện trên giường cậu.”
Dứt khoát lưu loát mà nhắn lại ba điều, Diệp Thiên Doanh đem màn hình tắt đi.
Mục Bàn nhìn thấy những dòng tin nhắn của Diệp Thiên Doanh, cười ha ha “Nhất châm kiến huyết*, Diệp Thiên Doanh tỷ cũng quá tổn hại —— ai u, Hạnh Ngữ Vi rốt cuộc chịu lộ diện a.”
*Chỉ châm một mũi là thấy máu.Một câu ngắn mà chỉ được chỗ trọng yếu.
[ Hạnh Ngữ Vi ]: Tôi trước nay không để ý đến những cái đó, bởi vì bọn họ đố kỵ tôi nên mới khen ngợi tôi.
“ Má……” Mục Bàn bực bội mà nói: “ Cô ta có bệnh đi, không dẫm tỷ một cái liền không thoải mái sao?”
[ Mục Bàn ] gửi đến [ Hạnh Ngữ Vi ]: Mặt thật lớn.
[ Hạnh Ngữ Vi ] hồi phục [ Mục Bàn ]: Phải không? Nhưng câu nói kia là người khác nhắn.
“Gặp quỷ.” Mục Bàn oán hận mà nguyền rủa một câu, nắm lon Coca lên trước mặt uống một hơi cạn sạch, “Lại bị cô ta đào hố, khoe khoang chính mình hiểu nhiều lắm.”
Diệp Thiên Doanh nghiêng đầu nhìn thoáng qua màn hình, nhắc nhở hắn: “Vậy cậu chụp màn hình đi.”
Mục Bàn sửng sốt, nhìn Diệp Thiên Doanh, khó hiểu hỏi: “ Chụp màn hình để làm gì chứ?”
Hắn theo bản năng mà đổi mới giao diện một chút, phát hiện thế nhưng có người khác nhắn tin Hạnh Ngữ Vi.
- “Ách, chỉ có tôi muốn nói, Diệp Thiên Doanh kia không phải tự dưng nói ba câu sao? Câu đầu tiên là "Dumas", câu thứ hai "Mao Dĩ Thăng", câu thứ ba không cần tôi nói, mấy người đều biết là ai đi.”
“Gậy ông đập lưng ông, kỳ diệu a!”
“Ha ha ha lúc này quả thực vả mặt bạch bạch sao.”
“Hạnh Ngữ Vi kiêu ngạo cho rằng, có phải hay không cho rằng trích dẫn danh ngôn là một loại độc quyền."
Mọi người đều muốn nhìn xem Hạnh Ngữ Vi kế tiếp sẽ nói cái gì. Không nghĩ tới điện thoại đột nhiên quay vòng vòng, sau khi load xong thì bọn Mục Bàn thấy bài đăng ngắn đi một đoạn —— nguyên lai là Hạnh Ngữ Vi xóa đi bài đăng của chính mình.
Mục Bàn lập tức hừ hừ hừ mà cười rộ lên, treo tà ác biểu tình tìm kiếm chính mình phía trước chụp hình.
“Tuyệt, Diệp Thiên Doanh tỷ thật là liệu sự như thần, may mắn tỷ nhắc nhở đệ chụp hình. Cô ta tốc độ tay một trăm tám, hiện tại lại xóa đi lại có ích lợi gì a, chúng ta nắm thóp được ả ta—— chờ đệ lên diễn đàn đăng bài bóc phốt cô ta.”
Tên là 《 “ Nữ thần văn nghệ ” nhân tính vặn vẹo, vẫn là đạo đức chôn vùi 》 một câu này thu hút không ít đứa thích buôn dưa lê tụ tập tại đây, lập tức mắng chửi Hạnh Ngữ Vi.
- “Oa, thảm án được lật lại a.”
- “Ha ha ha ha sảng a, tôi đã sớm muốn nói, gió ở chiều nào theo chiều ấy,chỉ cần có người phản đối, liền quy chụp mũ người khác, không chê mệt sao?”
- “Mấu chốt là không nên xóa a, ai xóa ai xấu hổ.”
Đã có khá nhiều người vô mắng cô rồi, Hạnh Ngữ Vi rốt cuộc đứng ngồi không xong, vì thế ở 《 giáo hoa » lại đăng một bài khác.
“ Xin lỗi mọi người, Diệp Thiên Doanh đồng học nói rất đúng. Bề ngoài xác thật không tính cái gì, tâm tính thiện lành, đầu óc nhạy bén, thành tích ưu tú mới là thứ đáng được để ý,tôi đã thụ giáo, cảm ơn Diệp đồng học đã giúp tôi.”
Lần này, ngồi ở Diệp Thiên Doanh bên người ăn thạch trái cây là Chiêm Lộ Lộ cũng nhịn không được mà buồn nôn.
“Không được, vị bạch liên này làm sặc chết tôi rồi. Nói là cảm tạ ai tin a, này còn không phải là khoe khoang bản thân học tập hảo sao.”
“Đáng giận.”
“ Bực mình a.”
“Chưa bao giờ trả lời vấn đề chính diện, có việc liền chuyển sang học tập. Chẳng lẽ tôi lôi cô ta đi so tài ván trượt sao?”
Nhưng cũng có người nhìn thấy Diệp Thiên Doanh đang nhắn cái gì đó, hoảng sợ mà nhìn về phía cô: “Từ từ, Doanh tỷ, tỷ vừa mới nhắn cái gì a, mau xóa đi mau xóa đi!”
[ Diệp Thiên Doanh ] gửi đến [ Hạnh Ngữ Vi ]: Nói rất đúng, vậy tới so bì thành tích đi.
“Nếu đều biết đối phương sẽ bắt lấy cái đau nhất của mình mà dẫm, vậy dứt khoát một chút, không cần tiếp tục đưa nhược điểm cho người khác.” Diệp Thiên Doanh giơ giơ lên cằm, “ Bị người khác coi thường, chẳng lẽ các cậu không tức giận sao?”
“Kia khẳng định tức giận a.”
“Tức giận đến muốn đánh người.”
“Người khác không hiểu loại này khổ, Doanh tỷ còn không hiểu sao?”
Cuối cùng một cái đồng bọn lên tiếng lập tức bị mọi người bắt được, đánh cho mấy phát, nhưng bị điểm danh Diệp Thiên Doanh như cũ thập phần bình tĩnh.
“ Tôi đương nhiên hiểu, bất quá liền không cần hiểu —— còn không phải là học tập sao, chẳng lẽ còn có thể làm người trước sau nắm điểm này chê cười tôi?”
“Các cậu, muốn hay không học cùng tôi?”