Tin tức đã đến tai của Trạch Hạo hắn đang ngồi trong khách sạn để tiếp tục chuẩn bị cho cuộc hợp cổ đông quan trọng, nhưng gương mặt của hắn tối sầm lại nhìn chăm chú vào màn hình điện thoại, bàn tay bóp chiếc điện thoại để nổi cả gân xanh lên, nhưng một cuộc gọi đến đã phá vỡ bầu không khí đó, nhìn dãy số trên màn hình điện thoại Trạch Hạo chán nản nhưng rồi hắn lại bắt máy, đầu dây bên kia là tiếng quở trách của ông Hàn.
" Con đang ở đâu đã xem tin tức chưa, ta đã nói sao khi thâu tóm được tập đoàn nhà họ Lý thì nhanh chóng đuổi cổ cô ta đi mà sao không nghe lời ta, nếu con cứ giải quyết mọi chuyện một cách ngu ngốc như thể thì ra sẽ ra tay làm cho mọi chuyện lắng xuống."
Trạch Hạo lạnh lùng trả lời.
" Ba định làm gì, cứ để mọi chuyện cho con giải quyết đừng xen vào chuyện của con."
Ông Hàn quát lớn qua điện thoại.
" Đợi con về giải quyết thì cơ nghiệp của nhà họ Hàn chẳng còn gì, ta sẽ tự giải quyết con cứ lo mọi chuyện bên đó ổn thoả đi."
Trạch Hạo vô cùng tức giận trước sự cố chấp của ba mình hắn ta ném chiếc điện thoại vào tường màn hình liền vỡ nát, Trạch Hạo gọi trợ lý đặt vé máy bay quay về nước ngay lập tức, nếu còn chậm trễ thì mọi chuyện sẽ bị hủy hoại trong tay ba của hắn, từ trước đến nay hắn vẫn như là một con rối trong tay ông ấy, mặc dù đã có được sự thành công và cơ nghiệp riêng vững chắc nhưng Trạch Hạo vẫn không thể nào thoát khỏi sự kiểm soát của ba mình, ông ta quả là một con người độc tài đến đáng sợ sẵn sàng ra tay với những người dám ngán đường ông ta. Trợ lý của Trạch Hạo vội vàng thu dọn hành lý để cùng hắn quay về nước.
Cùng lúc đó một chiếc xe màu đen cao cấp đang lao nhanh đến dinh thự của Trạch Hạo, Quân Dao cảm giác sắp có chuyện chẳng lành xảy đến với mình cô đang ngồi trong phòng hành lý đã chuẩn bị sẵn sàng, cô đang cầm cọ trang điểm cẩn thận trang điểm lên gương mặt đã lâu cô không được nhìn thấy, Quân Dao lấy son đặt lên môi cô cẩn thận tô lên, cô nhìn lại mình trong gương trên môi là một nụ cười mãn nguyện cuối cùng mọi chuyện cũng đã kết thúc.
Chiếc xe của ông Hàn đã đến dinh thự của Trạch Hạo, hai vợ chồng họ bước xuống xe với một thần thái sang trọng, người hầu trong căn nhà vội vàng kính cẩn chào đón. Họ đi vào sofa ở phòng khách rồi ngồi xuống, từ khi hắn bước ra ngoài ở riêng tự mình thành lập công ty, ông Hàn chưa một lần đặt chân đến đây, chỉ có mẹ của hắn thường xuyên qua lại để thăm hỏi, kể cả Trạch Đông cũng không thể nào chịu nổi tính khí độc tài của ông ta nên cũng rời khỏi nhà chính đi theo sự nghiệp riêng của mình.
Ông Hàn đưa mắt nhìn xung quanh căn nhà rồi lên tiếng ra lệnh cho thuộc hạ.
" Đưa cô ta đến đây."
Người đàn ông mặc vest đen cúi đầu tuân lệnh rồi nhờ một người hầu chỉ dẫn đến phòng của Quân Dao, Liên Hoa đứng đó vô cùng lo lắng cho cô, Quân Dao chắc chắn sẽ gặp rắc rối, ông Hàn đích thân đến đây chắc không phải là chuyện nhỏ.
Quân Dao cẩn thận đi xuống cầu thang trong đôi mắt cô chẳng có chút gì là sợ hãi cả mà thay vào đó là sự giải thoát, Quân Dao nhìn hai vợ chồng ông Hàn cúi đầu chào hỏi thể hiện sự lịch sự, ông ta lên tiếng vào thẳng vấn đề.
" Cô đã xem tin tức rồi chứ?"
Quân Dao gật đầu nói.
" Tôi biết."
Ông Hàn nhìn Quân Dao bằng ánh mắt răn đe nói.
" Tôi muốn cô kí vào đơn ly hôn và ngay lập tức rời khỏi đây đương nhiên tôi sẽ đưa cho cô một khoảng tiền để cô có thể sống tốt."
Quân Dao nghe ông ta nói xong cô liền mở một nụ cười bí ẩn nói.
" Nghe có vẻ hấp dẫn đấy nhưng tôi nghĩ là ông nên làm nhanh lên nếu không Trạch Hạo về mọi chuyện sẽ chẳng theo ý muốn của ông đâu."
Trong đôi mắt của Quân Dao là sự lạnh lùng cô chẳng còn gì để tiếc nuối thoát khỏi đây cô sẽ bước tiếp cuộc đời mới.
" Đơn ly hôn đâu?"
Hai vợ chồng ông Hàn nhìn nhau đầy bất ngờ không ngờ cô lại có thể đồng ý nhanh thế, họ bảo luật sư đưa đến trước mặt Quân Dao một tờ giấy đó là đơn ly hôn, cô không hề chần chừ mà kí vào đó, thủ tục căn bản đã xong xuôi Quân Dao cảm thấy nhẹ nhõm vô cùng cô đứng lên nói.
" Tôi đi được chưa, nhưng ông hãy giữ đúng lời hứa về số tiền chuyển cho tôi, còn một điều nữa đừng để Trạch Hạo tìm ra tôi."
Nói rồi Quân Dao đi lên phòng lấy hành lý của mình rồi bước xuống nhà cô đưa mắt nhìn về phía Liên Hoa đôi môi nở một nụ cười đầy sự hạnh phúc cuối cùng cô cũng đã thực sự thoát khỏi nơi này, Liên Hoa cũng gật đầu chúc cho cô có một cuộc sống mới hạnh phúc hơn.
Quân Dao nhẹ nhàng bước lên chiếc xe đã được chuẩn bị sẵn, khi chiếc xe lăng bánh rời đi cô nhìn ra bên ngoài cửa kính chắc đã đến lúc cô nên nói lời tạm biệt nơi này.
Ông Hàn cười đắc ý nói với vợ mình.
" Đúng là ngu ngốc chẳng có ai có thể vượt qua được sự cám dỗ của đồng tiền."
Bà Hàn nhìn ông chồng độc ác của mình nói.
" Ông định làm gì cô ta?"
Ông ta ung dung tựa lưng vào ghế nói.
" Chỉ là trừ khử một con chuột phá hoại mùa màng mà thôi."