Lan Tư tựa như một con yêu tinh thần bí sống trên núi trong sách cổ thần thoại, cậu có một gương mặt mê hoặc nhân tâm, tà mị lại xinh đẹp, cười rộ lên thời điểm càng khiến người khác muốn đào tim đào phổi dâng lên, tình nguyện luân hãm. Cho nên ở trong thế giới cũ cậu có vô số fan theo đuổi. Những người đó điên cuồng mà mê luyến cậu, truy phủng cậu, cũng bởi vì một nụ cười, một ánh mắt đưa tình của Lan Tư mà mặt đỏ tim đập, mất đi sở hữu lí trí.
Nhưng Lan Tư lại giống như một đóa hải đường hoa hư ảo dưới trăng, chỉ có thể ngước lên nhìn chứ không thể ngắt lấy.
Lan Tư cũng cho rằng như vậy, cậu hưởng thụ cảm giác thích thú khi được ánh đèn sân khấu truy đuổi cùng các fan si mê. Cậu có được tiền tài và danh vọng, so với những kẻ khác đã muốn hơn rất nhiều, lại có thể tùy tâm sở dục sinh hoạt, không cần thậm thụt trốn tránh mỗi khi ra đường. Cuộc sống kiểu này phải nói là thập phần thỏa mái.
Nhưng. Chỉ vì một câu nói của Thẩm lão gia cậu liền bị bắt trói mang ra nước ngoài trong tình cảnh không ai hay biết, không báo đài nào đưa tin, giống như cậu đã biến mất khỏi thế giới này vậy. Lúc này, Lan Tư mới ý thức được rằng nhất cử nhất động của bản thân kỳ thật vẫn luôn bị giám thị. Mà cậu lại thiên chân vô tri không hề biết gì cả.
Cho nên Lan Tư mới phải thỏa hiệp, cậu không tình nguyện mà phối hợp với bác sĩ tiến vào thế giới tinh thần của thầm thiếu gia, ý đồ dùng mỹ nhan đánh thức hắn dậy. Thẩm thiếu gia ở trong hư ảo thế giới cũng rất dễ phân biệt, bởi vì Lan Tư đã từng gặp hắn ở ngoài đời thực, mặc dù vẫn còn đang trong trạng thái hôn mê bất tỉnh.
Thôi Kỳ ở trong thế giới này cùng hắn lớn lên giống nhau như đúc. Hỗn huyết gương mặt thâm thúy mê người, một đôi lông mày cong hiện ra vài phần sắc bén, lông mi dài an tĩnh che khuất mắt lạnh, mũi cao quá đà, môi mỏng nhấp thành một đường thẳng tắp.
Riêng gương mặt tinh xảo này liền đã lệnh người tim đập thình thịch, càng không nói đến lúc hắn mở mắt mỉm cười nói chuyện sẽ càng thêm mê người. Thẩm thiếu gia nếu gia nhập giới giải trí liền có thể dùng nhan trị đè ép những tiểu thịt tươi nổi đình nổi đám, đạp bọn họ đến không ngóc đầu lên được.
Nhưng hiện tại, hắn làn da lại cực kì tái nhợt, trắng đến xanh xao, là loại hàng năm không tiếp xúc với ánh nắng trời. Tướng mạo có phần bệnh tật ngược lại càng làm nổi bật lên khí chất của hắn, đánh sâu vào thị giác của người nhìn, khiến họ cảm thấy hắn chính là một vị bá tước quỷ hút máu trong thần thoại phương tây đang nằm hôn mê trong chiếc quan tài lộng lẫy, trên người tỏa ra hấp dẫn trí mạng mang theo u buồn hơi thở.
Lan Tư đáp ứng phối hợp trị liệu cũng là vì cái này nguyên nhân, cậu muốn nhìn xem người mê luyến mình, đối với mình điên cuồng theo đuổi tận năm năm sẽ có biểu cảm như thế nào khi nhìn thấy người mà bản thân tâm tâm niệm niệm lại xuất hiện ngay trước mắt. Ngẫm lại liền cảm thấy thực mong chờ.
Ở thế giới đầu tiên, Thôi Kỳ so ra còn kém Thẩm thiếu gia vài tuổi, nhìn cũng trẻ hơn hắn bản thể rất nhiều. Bất quá, hắn mặc giáo phục thời điểm tản ra một loại khí chất lạnh lùng lại ít nói nên càng khiến đông đảo nữ sinh ái mộ không thôi. Nhan trị cũng cao đến nỗi khiến Lan Tư mềm lòng, dung túng hắn đối với chính mình vô độ đòi hỏi.
Rốt cuộc, chính cậu cũng sảng tới quên trời quên đất, hơn nữa nhìn một người mang dòng máu quý tộc điên cuồng vì mình càng khiến lòng tự trọng của Lan Tư thỏa mãn. Cậu vẫn luôn thích đùa bỡn nhân tâm người khác như vậy, bởi vì nó rất thú vị.
Thôi Kỳ tính cách hẳn là cùng Thẩm thiếu gia chân thật giống nhau, thoạt nhìn thì lạnh như băng khó tiếp cận nhưng thực chất lại rất dễ bị xúc động. Đó là kinh nghiệm xương máu mà cậu thu thập được sau khi tiếp xúc thực tế với Thôi Kỳ, Hắn rất hay bị những thứ lặt vặt ảnh hưởng.
Giả sử như, lúc nghe Lan Tư nói chuyện cơ mặt Thôi Kỳ sẽ thả lỏng hết mức, đôi khi còn mang theo chút ôn nhu chuyên chú trầm mặc lắng nghe. Nhưng khi nhìn đến Lan Tư nói chuyện cùng người khác, hắn sẽ đanh mặt lại, đường cong cơ hàm banh đến gắt gao, biểu tình càng lạnh càng đại biểu rằng hắn đang vô cùng tức giận. Lúc đè ở trên người Lan Tư thời điểm, biểu cảm của hắn lại càng thêm hung ác tựa như giã thú ngửi được mùi mật hoa, hắn tham luyến mà cưỡng ép đem Lan Tư vây lại, dùng lực đạo khiến người ta sợ hãi túm chặt lấy cậu, không cho phép cậu thoát đi. Sau khi đã hiểu rõ về tính cách của đối tượng, Lan Tư liền làm mình làm mẩy chuyển sang chơi đa dạng các loại tình huống, mục đích là kí©ɧ ŧɧí©ɧ cảm xúc của Thôi Kỳ giao động, đồng thời hoàn thành nhiệm vụ.
Thôi Kỳ lần đầu tiên cảm xúc giao động thời điểm là lúc Lan Tư đối với hắn thổ lộ, nếu không phải còn có hệ thống nhắc nhở Thôi Kỳ cảm xúc đã giao động đến đỉnh, Lan Tư như thế nào lại biết mặt lạnh thiếu niên trước mặt thực chất đã sớm yêu mình đến điên cuồng.
Lần thứ hai và lần thứ ba giao động là do Lan Tư cố ý thân cận với người khác ở trước mặt hắn, Thôi Kỳ chiếm hữu dục mạnh đến biếи ŧɦái. Từ lúc chính thức ở bên nhau sau liền không cho phép cậu cùng bất luận kẻ nào nói chuyện, đi ở trên đường cũng không được nhìn người khác, cho dù đi đến đâu cũng phải có mặt hắn mới được.
Lan Tư vì nhiệm vụ nên mặt ngoài vẫn ngoan ngoãn đáp ứng, nhưng thực tế cậu vẫn nhiều lần cố ý làm trái với những lời mà hắn nói. Tuy rằng mỗi lần cậu đều bị Thôi Kỳ xách về kí túc xá dùng phương thức điên cuồng hoan ái để trừng phạt, nhưng may mắn tiến độ công việc vẫn chậm rãi dâng lên, cho nên Lan Tư trước sau vẫn không dừng lại hành vi.