08: Học sinh chụp lén huyệt nhỏ cô giáo
Edit: Wookie
***
Nghe thấy những lời này, Diệp Tây xấu hổ, tuỳ tiện tìm một lý do giải thích: "Cũng có thể do thời tiết gần đây quá nóng, anh không đậy nắp cốc nên nước mới biến chất, về sau vẫn nên đậy cốc vào là được."
Thầy Lý nghe thấy thế cũng không suy nghĩ nhiều. Dù sao thì vừa rồi quá khát nước nên đã uống hết cốc nước. Tuy là nói cảm thấy có vị gì đó, nhưng cũng không thể nói rõ ra là vị gì.
Liếʍ liếʍ khóe miệng, thầy Lý cảm thấy có vị gì đó rất lẳиɠ ɭơ.
Chắc là thật sự biến chất rồi.
Diệp Tây thấy thầy Lý không nghi ngờ, mới thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Cô ngồi trên ghế, cảm thấy dưới người ẩm ướt, cũng không quá thoải mái.
Dính dính ướt ướt, một lúc sau mới phản ứng lại, qυầи ɭóŧ cô đâu?
Qυầи ɭóŧ của cô rơi chỗ nào rồi?
Cô nghĩ đến Nghiêm Phi, chẳng lẽ là cậu ta cần đi?
Lúc cô tự an ủi, treo qυầи ɭóŧ ở bên chân. Nghiêm Phi đi vào muốn sờ soạng huyệt nhỏ của cô, cô bị cậu ta sờ sướиɠ quá, nên chẳng biết qυầи ɭóŧ đã bay đi từ lúc nào.
Ở đây không có ai hết, nhất định chỉ có cậu ta cầm.
Diệp Tây càng nghĩ càng thấy bực mình, thật sự không biết nam sinh bây giờ nghĩ gì vậy, vì sao cứ thích qυầи ɭóŧ của cô?
Lần trước Tô Thanh Việt cầm, lần này cậu ta cũng lấy, cô đều không có qυầи ɭóŧ mặc, buổi chiều cô còn phải lên lớp.
......
Buổi chiều lên lớp dạy học, váy của Diệp Tây vẫn y như cũ.
Cũng may, hôm nay cô không mặc váy quá ngắn, bây giờ đã ở trường, cô không thể không lên lớp, nên cũng chỉ có thể không mặc qυầи ɭóŧ dạy học.
Vẫn là lớp của cô, tiếng chuông vào lớp vang lên, cô cầm giáo án bước vào trong lớp học.
Trên đường đi, cô bị học sinh lớp khác đυ.ng vào.
Đồ trên tay đều rơi hết xuống đất, Diệp Tây ngồi xổm xuống nhặt.
Trong lúc cô ngồi xuống, váy bị gió thổi tốc lên.
Cô không mặc qυầи ɭóŧ, cảm thấy phía dưới người mát lạnh.
Phía sau còn có học sinh lớp cô, đang đi về từ sân thể dục, ôm bóng rổ trên tay.
Thấy cô ngồi xổm nhặt đồ, hoàn toàn sững sờ trước cảnh lộ ra dưới váy.
Mẹ nó!
Đây là giáo viên chủ nhiệm lớp cậu, da^ʍ vậy sao?
Đến lớp dạy học không mặc qυầи ɭóŧ, còn cố ý ngồi xổm xuống câu dẫn cậu?
Chổng mông to tròn trước mặt cậu, không mặc qυầи ɭóŧ còn đang nhặt đồ.
Mông cô đối diện với cậu, ngay cả lỗ nhỏ hồng hào kia cũng vậy.
Cậu học trường thể thao, không có phụ nữ, nếu muốn xem âʍ ɦộ chỉ có thể nhìn phim khiêu da^ʍ để thủ da^ʍ. Nhưng mấy huyệt nhỏ trên đó đều thâm đen, làm gì có hồng hào như thế này.
Ban đầu cậu còn tưởng huyệt nhỏ hồng hào không tồn tại trên đời này, nhưng bây giờ đã thấy được, không ngờ lỗ nhỏ giáo viên chủ nhiệm lớp cậu vừa non vừa mềm đến vậy?
Cậu nhìn mà ngây ngẩn cả người.
Đồ lẳиɠ ɭơ này thích mặc váy, có phải vì mặc váy không cần mặc qυầи ɭóŧ không?
Chẳng lẽ đồ lẳиɠ ɭơ này mỗi ngày lên lớp giảng bài đều không mặc qυầи ɭóŧ?
Dịch Vân Châu cảm thấy cơ thể mình hơi nóng, mới vừa chơi bóng rổ xong quay lại lớp học.
Cây gậy trong quần bóng rổ đã cương cứng chọc lên trên quần khiến cậu rất khó chịu.
Hiếm khi thấy được lỗ nhỏ non hồng như vậy, cậu cầm điện thoại chụp ảnh mông Diệp Tây.
Lỗ nhỏ non như vậy, không chụp mấy tấm để thủ da^ʍ thì quá phí.
Nghe thấy tiếng chụp ảnh, Diệp Tây phản ứng lại, quay người nhìn, thấy học sinh của cô, Diệp Vân Châu đang chụp ảnh phần dưới của cô.
Diệp Tây muốn qua đó cướp điện thoại của cậu ta: "Có phải vừa rồi em chụp ảnh cô không? Sao em lại lưu manh như vậy, không được phép chụp ảnh cô."
Dịch Vân Châu thấy dáng vẻ sốt ruột của cô, hù dọa: "Cô giáo đừng làm bậy, em chụp ảnh để về nhà ngắm lỗ nhỏ non mềm của cô, nếu cô doạ em, vậy thì học sinh trong lớp sẽ thấy hết âʍ ɦộ của cô đấy, như vậy có phải không được tốt cho lắm không?"
Diệp Tây bị lời nói này dọa sợ rồi, không dám cướp nữa: "Em...... Dịch Vân Châu, em muốn làm sao?"
......