Phương Pháp Dạy Dỗ Lớp Nam Sinh Như Hổ Đói

Chương 5

05: Bị học nhìn nhìn thấy lén lút thủ da^ʍ trong văn phòng

Edit: Wookie

***

Bây giờ Diệp Tây không mặc qυầи ɭóŧ, phía dưới lại ướt đẫm, khó chịu đến mức đỏ bừng mặt.

Các giáo viên khác đi vào, nhìn thấy đầy nước dưới sàn nhà, hỏi cô: "Cô Diệp, cô làm đổ nước à? Sao trên mặt đất có nhiều nước vậy?"

Nước trên sàn nhà đều là dâʍ ɖị©ɧ của cô.

Cô ngay lập tức lấy cây lau nhà lau sạch sẽ: "Là tôi vừa rồi không để ý làm đổ nước trong cốc ra ngoài, để tôi lau khô."

Diệp Tây lau sạch vết nước trên sàn nhà xong, quay trở về chỗ ngồi của mình, nhưng tim vẫn đập thình thịch.

Cô nhớ đến những hình ảnh vừa này, mặt nhanh chóng đỏ bừng.

Còn có chút cảm giác mất mát, chắc là chưa đâm vào trong nên cơ thể cô mới thấy trống rỗng như vậy.

Cô vẫn chưa thể tin được, sao trên đời này lại người đàn ông sở hữu dươиɠ ѵậŧ to đến vậy, thật sự quá to...

Bình thường cô xem phim khiêu da^ʍ, cũng chưa từng thấy dươиɠ ѵậŧ nào to đến mức đó, hơn nữa cây gậy của Tô Thanh Việt còn rất đẹp.

Cô lắc lắc đầu, nói với bản thân mình không được phép suy nghĩ lung tung nữa, đó là học sinh của cô, làm như vậy vốn dĩ đã là một sai lầm.

Nam sinh bây giờ chắc hẳn ham muốn tìиɧ ɖu͙© rất mạnh, nhưng trong trường học lại không có nữ sinh để giải quyết, cho nên mới làm ra hành động lưu manh như vậy.

......

Buổi chiều Diệp Tây tan làm, bạn trai nhắn tin cho cô, nói một lúc nữa muốn đón cô, bây giờ đang đợi ở cổng trường.

Bạn trai của cô là đối tượng xem mắt do người thân giới thiệu, nói đã ở tuổi này nên yêu đường trước, sau đó tương lai kết hôn, còn nói điều kiện của bạn trai khá tốt, có nhà có xe, còn biết cách yêu chiều.

Bạn trai đối xử với cô đúng là không tồi, ngoan ngoãn phục tùng, nhưng mà chuyện tình ái ở trên giường, hai người thật sự không thể hoà hợp nổi.

Bạn trai của cô... Dươиɠ ѵậŧ vừa bé vừa ngắn cũng thôi đi, còn vài giây đã bắn, làm cũng như không, chẳng hề cảm thấy chút thoải mái nào.

Từ trước đến nay, cô chưa từng biết kɧoáı ©ảʍ cao trào là như thế nào.

Cô chưa từng phun nước, cho nên lúc bị Tô Thanh Việt liếʍ huyệt trong văn phòng cô mới không khống chế nổi chìm đắm trong đó, cũng bởi vì chưa từng có cơ hội trải nghiệm cảm giác tuyệt diệu như vậy bao giờ, quá sung sướиɠ.

Cô vừa ra khỏi cổng trường đã thấy xe Chu Cạnh ở ngoài.

Chu Cạnh đến đón cô, còn tặng cho cô một bó hoa hồng.

Cô vừa mở cửa ghế phụ ra đã nhìn thấy.

Màu của hoa hồng là màu sắc cô thích.

Cô lên xe, Chu Cạnh nhịn không được hôn lên mặt cô: "Em yêu, lâu lắm mới gặp."

Diệp Tây cúi đầu, tay Chu Cạnh sờ vào phía dưới của cô, cảm nhận được chỗ đó của cô ướt sũng, Chu Cạnh kinh ngạc.

"Sao âʍ ɦộ em ướt vậy, em tự mình sờ qua à? Không phải cả ngày nay em đều dạy học sao? Vì sao có thể ướt đến vậy được chứ."

Nghe thấy những lời này, Diệp Tây xấu hổ, đẩy tay anh ta ra.

Sau khi cô phun nước, cô mới phát hiện hoá ra cơ thể mình dâʍ đãиɠ như vậy, bị liếʍ huyệt không ngừng chảy nước, đến bây giờ nước vẫn còn, làm ướt cả váy.

Vẫn không được để bạn trai biết cô bị học sinh của mình liếʍ huyệt.

Cô xấu hổ nói: "Là... Kỳ sinh lý sắp đến, cho nên cơ thể hơi mất kiểm soát, phải vào nhà vệ sinh giải quyết."

Nghe thấy vậy, Chu Cạnh cười cười: "Em yêu da^ʍ quá, nhưng tất cả cũng là anh sai, đi công tác lâu như vậy không thể giúp bạn gái giải quyết nhu cầu. Buổi tối hôm nay, anh sẽ dùng dươиɠ ѵậŧ lớn này của anh chơi nát lỗ nhỏ của em."

Nếu là trước đây, Diệp Tây còn có chút phản ứng đối với những lời này.

Nhưng bạn trai vừa nói dươиɠ ѵậŧ của mình lớn, cô ngay lập tức nhớ đến Tô Thanh Việt, gậy thịt phải như vậy mới được coi là lớn...

Cô ngây người, thậm chí còn không ngừng suy nghĩ, nếu buổi chiều không có giáo viên khác đi vào cắt ngang, cây gậy kia của Tô Thanh Việt có phải sẽ thật sự cắm vào trong huyệt cô không.

To như vậy, nhất định sướиɠ muốn chết.

......

Buổi tối Diệp Tây làm một lần với Chu Cạnh. Chỉ là Chu Cạnh cứng lên, cắm vào, nói đủ loại lời cợt nhả kí©ɧ ŧɧí©ɧ huyệt nhỏ của cô..

Cắm thì có cắm vào, nhưng mà... Mới vào có vài phút đã bắn ngay.

Diệp Tây chẳng có cảm giác gì thì bạn trai cô đã giải quyết xong rồi.

Diệp Tây nhíu mày, Chu Cạnh còn hỏi cô: "Em yêu thấy sướиɠ không?"

Diệp Tây: "......"

Ngày hôm sau Diệp Tây đi làm vẫn còn hơi thẫn thờ.

Tiết học thứ 2, cả văn phòng chỉ còn mình cô, các giáo viên khác đều đã lên lớp.

Cô ngồi trong văn phòng, nhớ đến kɧoáı ©ảʍ ngày hôm qua Tô Thanh Việt liếʍ huyệt.

Cảm giác ấy sướиɠ quá, cho đến bây giờ cô vẫn chưa thể quên nổi.

Cữ nghĩ đến kɧoáı ©ảʍ tuyệt diệu kia, cô lại không nhịn được kẹp chặt chân, để giảm bớt ngứa ngáy trong cơ thể.

Nhưng mà ngứa quá, ngứa đến mức khó chịu, kẹp chân thôi cũng không đủ làm cô thoả mãn.

Nghĩ đến bây giờ không có ai trong văn phòng, nếu cô lén thủ da^ʍ, chắc hẳn cũng không sao đâu.

Nghĩ như vậy, tay cô sờ vào phần dưới của mình, vén váy lên trên.

Cởϊ qυầи lót, vừa rồi mới nghĩ một chút thôi mà qυầи ɭóŧ đã ướt.

Hai môi âʍ ɦộ ướt đẫm. Cô vuốt môi âʍ ɦộ, tách sang hai bên, chuẩn bị thủ da^ʍ để giảm bớt cơn ngứa.

Cô tách rộng hai chân, hưởng thụ kɧoáı ©ảʍ vuốt ve.

Lúc này cô không để ý đến, có một học sinh trong lớp cô, đang trộm nhìn cô thủ da^ʍ trong góc.

......