Nhẫn Giả Hệ Thống

Chương 14

Chương 14: Giải cứu hoàn tất
Buổi trưa, thời tiết của kinh thành Muchen không phải là quá nóng nhưng làm người ta hơi uể oải. Phía trên quả đồi đám người Thiết Huyết minh vẫn chưa biết người bọn hắn phái ra truy đuổi Natasha đã gặp chuyện. Nơi trú quân của bọn hắn là một dãy nhà gỗ đã san sát nhau, chứng tỏ nơi này đã được bọn chúng sử dụng không ít lần. Bên trong căn nhà hoàn hảo nhất một lão già mặc ma pháp bào màu tím mắt nhắm hờ ngồi ở ghế trên của căn phòng như cao nhân đắc đạo vậy. Lát sau, một kiếm sĩ bước vào khoanh tay cung kính nói.

“Zeko đại nhân, người chúng ta phái đi đã trở về rồi.”

Lão già gật đầu khẽ phất tay cho kiếm sĩ lui ra. Zeko cảm thụ cái cảm giác thược vị giả như thế này. Tuy nói lão chỉ là một Cao cấp ma pháp sư nhưng trong Thiết Huyết minh lão vẫn có địa vị nhất định. Phải biết rằng ma pháp sư ở Lion đại lục thuộc về thiểu số. Đã vậy các triều đình đế quốc luôn chủ động mời chào các ma pháp sư nên các thế lực muốn có được ma pháp sư rất khó khăn. Zeko vốn là một ma pháp sư hết thời, bản thân lão biết mình không thể nào tiến cấp được nữa. Nếu lão tiến vào ma pháp sư quân đoàn cũng không thể được trọng dụng nên lão đã đầu nhập vào Thiết Huyết minh. Và giờ công việc của lão chính là bảo vệ những đoàn buôn người như thế này.

Nghĩ đến công việc của mình Zeko cũng thở dài. Lão nhớ khi trẻ lão cũng là một thanh niên đầy nhiệt huyết nhưng giờ còn đâu. Đúng là cuộc đời không ai có thể biết trước được điều gì. Ngày trước lão là người chống đối việc buôn người. Giờ lão lại chính là một tên buôn người. Nhưng có sao đâu này. Vì để sống thôi. Zeko cười tự giễu. Cũng có lúc lão cũng ân hận muốn rời khỏi nơi nước đυ.c này, nhưng đó cũng chỉ là ý nghĩ thoáng qua thôi. Lão thừa biết một khi đã bước lên con đường này thì không thể quay đầu lại nữa.

Thiết Huyết minh có thể coi là mafia của Ala đế quốc. Về cơ cấu của Thiết Huyết minh không phải là điều Zeko biết được đấy. Lão chỉ biết sau lưng của Thiết Huyết minh là một thế lực cực lớn. Không ai ở phản bội Thiết Huyết minh lại có kết cũng tốt. Không những bản thân bị diệt, mà cả nhà cũng sẽ bị tàn sát không còn một ai. Đây chính là một tổ chức không có tình người.

------------------------phân cách----------------

“Lão tứ, lão tam đi đâu rồi hả.”

Một tên Thiết Huyết minh hỏi đồng bọn đang áp giải một bé gái. Nếu Forde ở đây chắc chắn tên đồng bọn này chính là tên thanh niên bị hắn tra tấn đến thừa sống thiếu chết, còn cô bé kia chính là Natasha. Lão tứ cười hì hì trả lời.

“Lão tam lâu quá không được vào thành nên đi tìm gái rồi. Ta cũng muốn theo lắm nhưng phải đưa con nhóc này về nên lần này đành chịu thiệt thôi.”

Tên kia cũng gật đầu đồng ý tỏ vẻ hâm mộ.

“Lão tam thật may mắn được giao nhiệm vụ này, cũng lâu lắm ta chưa được chạm vào…hé hé!”

Lão tứ cũng cười.

“Thôi, ta đưa con bé này nhốt lại đã.”

Nơi giam giữ lũ trẻ là một căn phòng lụp xụp, xung quanh có 4 kiếm sĩ canh giữ cẩn thận. Lão tam mở cửa ra xô Natasha vào hăm dọa.

“Ngoan ngoãn mà ở yên đó cho ta. Dám chạy trốn nữa ta gϊếŧ ngươi cho chó ăn.”

Nói rồi hắn đóng sầm cửa lại. Natasha xoay cái mông vừa chạm với mặt đất chửi thầm.

“Tên khốn kiếp, cần gì mạnh tay vậy đây này.”

Chợt có một thiếu niên chạy lại ôm chầm lấy Natasha.

“Tại sao em không chyaj, lại để bọn chúng bắt lại rồi.”

“Phi, phi, ai cho ngươi ôm ta, đừng có tiến lại, gần nữa ta thiến bây giờ.”

Natasha đẩy thiếu niên ra đe dọa, vẻ mặt phẫn nộ vô cùng. Thiếu niên ngỡ ngàn nhìn Natasha

“Em gái, ngươi…”

“Ta không phải em gái ngươi, em ngươi nhờ ta đến giải cứu các ngươi.”

Bùm một tiếng, Natasha đã biến thành một thiếu niên tóc đen anh tuấn, không phải Franz thì còn ai. Thì ra để trà trộn vào địch hắn đã dùng biến thân thuật và phân thân thuật để biến thành lão Tứ và Natasha. Phút chốc cả phòng giam loạn cả lên. Franz hét một tiếng.

“Tất cả im lặng cho ta.”

Hắn khẽ đánh giá anh trai của Natasha, hắn biết là anh trai của cô bé bởi vì thiếu niên này cũng sở hữu một đôi Bạch nhãn. Đây là một thiếu niên tầm 14 tuổi, nhưng gương mặt rất già dặn và cương nghị, Bạch nhãn với hắn không có vẻ kỳ dị mà còn tạo ra một sức hút lạ kỳ. Franz thầm gật đầu. Một nhân tài đáng để bồi dưỡng a. Hắn cũng đánh giá xung quanh, trong căn phòng này là gần trăm thiếu niên thiếu nữa ăn mặc rách rưới, trên cơ thể đầy vết thâm tím, tinh thần suy xụp, thậm chí có vài thiếu nữ đôi mắt trở nên vô thần. Franz sống mũi chợt cảm thấy hơi cay cùng với đó lòng phẫn nộ của hắn dần tăng lên.

“Đại nhân, em gái ta không sao chứ?”

Tên thiếu niên vội hỏi Franz. Hắn gật đầu.

“Lúc Natasha chạy trốn thì gặp phải ta. À, tự giới thiệu, ta là người của gia tộc Bonaparte, các ngươi ở gần nơi của quân đoàn Hổ gầm chắc hẳn đã nghe qua. Lần này ta chính là đến cứu các người. Lát nữa sẽ có đánh nhau, các ngươi ngoan ngoãn ở trong này cho ta.”

“Là thật sao?”

Các thiếu niên mắt sáng lên. Gia tộc Bonaparte tất nhiên là bọn hắn biết. Ở Ala đế quốc gia tộc Bonaparte được xem là gia tộc chiến thần, ngươi không biết gia tộc Bonaparte chứng tỏ ngươi không phải công dân của Ala đế quốc.

Franz gật đầu lấy ra vài chục bát mì Ramen. Cái này hắn có rất nhiều nhưng lại ít dùng. Tác dụng của nó là hồi phục thể lực, đối với đám trẻ này thì không gì tốt hơn.

“Các ngươi biết vậy thì tốt rồi. Để ta chữa thương cho các ngươi, các ngươi ăn cái này sẽ nhanh chóng khỏe lại.”

Nói rồi hắn đi đến bên những thiếu niên bị thương nặng kia. Cả người không chổ nào là không bị thương tích. Khẽ thở dài một tiếng. Bọn này thật quá tàn nhẫn a.

“Hệ thống, cho ta đổi lấy sơ cấp trị thương thuật.”

“Đinh, tiêu hao 2000 bạc đổi sơ cấp trị thương thuật”

“Đinh, chúc mừng ký chủ học được sơ cấp trị thương thuật”

Vốn Franz định cho các thiếu niên này dùng sơ cấp thuốc trị thương nhưng quả thật là không đủ dùng nên hắn quyết định đổi lấy trị liệu thuật. Chakra là một thứ rất thần kỳ. Nó có thể tàn phá cơ thể đối phương nhưng cũng có thể dùng để trị liệu cơ thể. Trong manga muốn sử dụng trị liệu thuật thì nhãn giả phải có khả năng khống chế chakra cực tốt. Nhưng Franz đơn giản hơn nhiều. Hắn chỉ cần học là có thể sử dụng thành thạo rồi. Đó chính là sự biếи ŧɦái của nhẫn giả hệ thống.

“Ngươi tên gì?”

Franz hỏi anh trai của Natasha. Thương thế của hắn nặng nhất trong đám, nhưng hắn vẫn có thể ngồi dậy nói chuyện làm Franz cũng phải cảm thán với thể chất của người sở hữu Bạch nhãn. Thiếu niên vội trả lời.

“Thưa đại nhân, ta là Gilliam.”

Franz gật đầu ra dấu bảo Gilliam nằm xuống. Hắn đưa tay khẽ chạm nhẹ lên vết thương, một màu xanh lá nhạt từ từ hiện lên bao trùm lấy vết thương trên ngực của thiếu niên. Gilliam cảm thấy một cảm giác khoan khoái dễ chịu chưa từng có. Trong người hắn dòng chảy sinh mệnh đang dần mạnh mẽ trở lại, sự đau đớn của vết thương cũng dịu đi rất nhiều. Gilliam thầm cảm động. Đúng là người của gia tộc Bonaparte, trên đời này có quý tộc nào nguyện gần gũi chữa thương cho bình dân không? Chắc chỉ có vị thiếu gia trẻ tuổi trước mắt hắn thôi.

--------------------------Phân cách--------------

Lại nói đến phân thân biến thành lão Tam thì đang đau đầu. Franz vốn định sau khi lẽn vào doanh trại của bọn chúng thì sẽ tìm cách tiếp cận tên ma pháp sư kia sớm giải quyết hắn để Kim sư vệ tiến công. Không ngờ tên ma pháp sư này quá cẩn thận. Ngoài đội trưởng của vệ đội ra thì hầu như không ai có thể tiếp cận được hắn. Franz không thể không sốt ruột bởi vì thời gian của biến thân thuật là có hạn. Nếu hắn không thể vô hiệu hóa tên ma pháp sư trước thì chỉ còn cách khổ chiến thôi.

“Mọi người, ăn cơm thôi.”

Chợt tên đầu bếp thông báo, đã đến giữa trưa rồi, ở khu trú quân này cũng có một nhà bếp riêng, chuyên nấu ăn cho đám người Thiết Huyết minh.

“Này người anh em, cơm này mang đến cho đại pháp sư phải không?”

Franz hỏi tên đầu bếp đang bê khay cơm trên tay. Tên đầu bếp nói.

“Đúng vậy, có vấn đề gì sao?”

Nghe được lời tên đó xác nhân Franz vui vẻ móc ra một đồng vàng nịnh nọt nói.

“Ngươi hôm nay có thể nhường ta mang cơm cho đại nhân không. Ngươi biết đấy, cơ hội được ra mắt đại nhân không phải ai cũng có a. Ta muốn xin đại nhân nâng đỡ một chút…”

Nói đến đây Franz khéo léo nhét đồng vàng vào tay tên đầu bếp đánh cho hắn một cái ánh mắt. Tên đầu bếp không tỏ vẻ gì nhưng lại thần không biết quỷ không hay nhét tiền vào túi hắng giọng một cái nói.

“Coi như hôm nay ngươi may mắng, nhớ giao cơm cho đội trưởng, hắn sẽ mang cơm vào cho ma pháp sư đại nhân.”

“Cảm ơn, cảm ơn, anh đẹp trai. Ta nhất định sẽ không quên ân tình này đấy.”

Franz vội tiếp lấy khay cơm đi về phía phòng của ma pháp sư. Nhưng ai cũng không biết bàn tay hắn xòe ra, một nhúm bột trắng rơi vào trong chén canh của ma pháp sư. Giao cơm cho đội trưởng, Franz xoay người cười thầm: “Để xem lần này ngươi sống sao.”

Franz đi về phía sau nơi đóng quân, hắn ước định với Forde khi giải quyết tên ma pháp sư xong sẽ thông báo cho Kim sư vệ tấn công. Lúc này Franz mới phiền muộn. Lấy gì để thông báo đây này. Franz lại tiến vào hệ thống tìm kiếm, hắn nhớ trong hệ thống có rất nhiều đồ vật. Tìm một lát quả nhiên hắn tìm ra một vật thích hợp…pháo sáng.

“Bụp”

Khói đỏ từ pháo sáng bay lên mù mịt, Franz vội vứt đó rồi chạy đi. Dưới chân đồi, các đội viên của Kim sư vệ đang nằm sấp dưới mặt cỏ, trên người phủ đầy cỏ xanh. Foder thầm khâm phục vị thiếu gia này. Franz trước khi đi đã bảo hắn cho người cắt thật nhiều cỏ phủ lên người, sau đó làm một động tác kì lạ trườn trên mặt đất tiếp cận quả đồi. Quả nhiên quân địch không hề phát hiện. Cái này chính là kiếp trước Franz xem phim và học khóa quân sự biết được. Đây chính là cách ngụy trang cơ bản của quân đội kiếp trước.

“Đại nhân, phía trên đồi có khói đỏ.”

Tên đội viên báo cáo cho Forde. Hắn quan sát rồi vung tay lên.

“Anh em là tín hiệu của thiếu gia, cùng ta xông lên. Gϊếŧ!”

“Gϊếŧ”

Từ dưới đám cỏ vùng lên hơn trăm người như dã nhân vậy, trên người thì đầy cỏ dại, trên mặt nhọ nồi vẻ ra từng vạch đen bên hai gò má xông lên đồi. Quả đồi không cao nên chẳng mấy chốc Kim sư vệ đã tiếp cận được nơi trú quân của Thiết Huyết minh.

“Địch tấn công”

Bên trong doanh địa loạn thành một đống, tên thì cầm trường thương mà không mặc giáp, tên thì mang túi tên trên tay lại cầm bát cơm. Trời đánh tránh bữa ăn. Mấy tên này quả thật là ác độc mà.

“Ổn định, tất cả ổn định, cung thủ nấp sau, thuẫn chiến sĩ tiến về phía trước.”

Tên đội trưởng là một kiếm sĩ vóc người to cao vung vẩy đại kiếm ra lệnh cho đám người chạy loạn phía dưới. Lúc này Kim sư vệ cũng đã chạy đến trước cổng doanh địa. Thiết Huyết minh chưa kịp sắp đội hình thì đã nghe Forde hét một tiếng.

“Cung tiễn thủ, bắn”

Vài chục mũi tên bay vào doanh địa, tiếp theo đó là tiếng hét thảm phát ra. Mười mấy tên kiếm sĩ đứng đầu không may bị trúng tên, có vài tên chết ngay tại chỗ. Tên đội trưởng thấy vậy cũng hô lên.

“Cung tiễn thủ, bắn trả cho ta.”

Nhưng hắn chợt nhẫn ra vài mũi tên của bên mình lại bắn không đến quân địch. Cung tiễn thủ là một chức nghiệp đặc biệt. Trên mũi tên không những gia trì đấu khí mà còn tăng tầm xa, khả năng chính xác. Mũi tên bắn không tới chứng tỏ thực lực của địch nhân hơn xa bên mình.

“Gϊếŧ”

Kim sư vệ lao vào doanh địa như hổ vào bầy dê thoải mái chém gϊếŧ. Đây chính là một tràng diện đồ sát không hơn không kém. Phải biết Kim sư vệ thực lực thấp nhất cũng là Đại đấu sư, tương đương với tên đội trưởng kia. Còn thành viên của Thiết huyết minh cũng chỉ là đấu sư mà thôi. Huống chi nhân số còn chênh lệch gần gấp 5 lần.

Nhìn tràng diện này tên đội trưởng vội chạy đi tìm Zeko, chỉ có ma pháp sư mới có thể thay đổi thế cục thôi. Nhưng khi hắn tiếng vào trong phòng thì chỉ nghe một mùi hôi thối từ nhà vệ sinh bốc ra. Ma trong đó đại ma pháp sư vĩ đại đang nằm la liệt trên bồn cầu. Kết quả này chính là Franz gây ra. Trong canh của bữa ăn hắn cho thêm vào chính là thuốc xổ.Vốn cái này hắn định để đối phó trả thù Desmond. Nhưng không ngờ lần này lại thuận lợi dùng để đối phó với lão ma pháp sư này.

Biết rằng đại thế đã mất. Tên đội trưởng vội quay người chạy trốn nhưng trước cửa từ khi nào đã xuất hiện một thiếu niên tóc đen, mặt đeo một cái mặt nạ kỳ dị mà nếu có người ở Trái Đất ở đây sẽ nhận ra chính là mặt nạ phòng độc. Sở dĩ Franz dùng nó không phải bởi vì muốn che dấu dung mạo mà chính là mùi hôi từ nhà vệ sinh bốc ra làm hắn không chịu nổi. Franz nhẹ nhàng nói.

“Ngươi đầu hàng đi thôi.”

“Tiểu tử ngươi muốn chết.”

Tên đội trưởng gầm lên một tiếng xông về phía Franz. Franz cười lạnh một tiếng để lưỡi kiếm chém ngang người mình.

“Bụp”

Thân hình Franz tan thành tro bụi, tên đội trưởng cảm thấy không ổn, đột nhiên Franz xuất hiện ngay trên đầu hắn, trên tay Lạc Vân đâm thẳng xuống đầu tên đội trưởng, tên này cũng tính là có kinh nghiệm vội lăn người trên đất né tránh. Franz cười nhạt.

“Biết ngay ngươi sẽ thế này. Muộn côn”

Chân vừa chạm đất Franz đã lăn người trên không Lạc Vân chuẩn xác đâm vào vai của tên đội trưởng.

“Đinh, muộn côn thành công…”

Tên đội trưởng định đánh trả nhưng hắn nhẫn ra mình không thể cử động, mà đấu khí của hắn cũng bị đình trệ, như là bị phong bế lại. Đây chính là tác dụng của Muộn cô và chất độc trên Lạc Vân mang lại. Franz không khách khí tung một cước vào ngực hắn đánh bay hắn ra ngoài. Lúc này trận chiến bên ngoài đã kết thúc. Kim sư vệ nhanh chóng bắt lấy tên đội trưởng trói lại. Đột nhiên hệ thống vang lên thông báo.

“Đinh. Chúc mừng ký chủ hoàn thành ẩn tàng nhiệm vụ giải cứu, ban thưởng…”