Tiểu Thành Hoàng Hiện Đại

Chương 42: Trần tình tạ tội

Nguyễn Tiêu đi ra ngoài cửa, quả nhiên nhìn thấy ba năm con quỷ bị cương xoa ghim lại.

Lông mày cậu nhướng nhướng lên, nói: "Chị Đàm, chị đã phân hóa Thần Khí của chị à?"

Đàm Tố cười cười: "Ít nhiều nhờ xem tưởng tượng thần Thành Hoàng gia." Lại nói, "Chị Lý cũng có thể làm được, trước đó bắt quỷ chị ấy một câu là chuẩn một con, lại từ chị ghim lại đó."

Lý Tam Nương có chút ngượng ngùng mà nói: "Em Đàm học nhanh hơn tôi, sau đó vẫn là chị ấy dạy tôi."

Nguyễn Tiêu khen một câu: "Các chị đều làm tốt lắm."

Cậu vung tay áo quan lên, tất cả quỷ hồn đang bị cương xoa ghim đều bị hít vào Ấn Thành Hoàng.

Đàm Tố bắt lại cương xoa, các vị quỷ thần đang muốn lại lần nữa trở về phòng, liền thấy bác cả Lương gia vội vàng ra tới, trực tiếp đi đến phòng bên cạnh.

Nguyễn Tiêu ra vẻ dò hỏi.

Lý Tam Nương nói: "Vợ chồng La gia ở đó."

Nguyễn Tiêu hiểu, mang theo mấy người đi qua đó.

·

Vợ chồng La gia đời này cũng trôi qua bình đạm tựa như muôn vàn người thường khác, kiêu ngạo nhất cả đời chính là bồi dưỡng ra một đứa con trai thực xuất sắc, đứa con trai này vô cùng cầu tiến, một lòng muốn làm người trên người, mạnh hơn so với người làm cha mẹ bọn họ gấp trăm lần, sau đó không chỉ thuận lợi tiến vào công ty lớn, còn cưới được cô vợ xinh đẹp lại hiếu thảo, thông gia tuy rằng có tiền nhưng cũng rất dễ ở chung, có thể nói hết thảy đều vô cùng hoàn mỹ. Bởi vì con trai thoạt nhìn sống rất khá, bọn họ cũng không giống rất nhiều người già một hai phải thúc giục vợ của con trai sinh cháu, con cháu là duyên phận, nếu thúc giục làm ảnh hưởng cảm tình của hai vợ chồng son, vậy không phải là lẫn lộn đầu đuôi sao? Chỉ là bọn họ không nghĩ tới, con trai khỏe mạnh lại bởi vì làm việc quá liều mạng mà mệt chết…… Hai vợ chồng vốn muốn giận chó đánh mèo lên con dâu, mà khi bọn họ nhìn thấy con dâu càng thương tâm hơn mình, cũng chậm rãi bình thường lại, chỉ là người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh, vẫn là làm cho bọn họ đứt từng khúc ruột.

Hai vợ chồng không nghĩ tới, vào thời điểm bọn họ lòng tràn đầy đau xót đang dưỡng bệnh ở nhà con trai, đột nhiên có một đám người xông tới, lục soát một trận trên người, trong hành lý của bọn họ, lục soát xong thì liền trực tiếp mang bọn họ đi.

Dọc theo đường đi, đôi mắt của bọn họ đều bị che lại, căn bản không biết đã xảy ra chuyện gì. Mà chờ tới nơi rồi, bọn họ lại bị truy vấn một đống lớn, hốt hoảng cũng không biết nói gì, cũng không biết người trói bọn họ lại đây rốt cuộc là người nào.

·

Nguyễn Tiêu hết thảy đều xem trong mắt.

Vợ chồng La gia là hai người thành thật, bị một hồi thẩm vấn làm cho ngây ngốc, bác cả Lương gia thủ đoạn nhiều, rất nhanh khiến cho đôi vợ chồng này nói ra tất cả những điều ông muốn biết.

Nhưng thực hiển nhiên, lúc này thật sự xác định chuyện bán người sống làm quỷ thϊếp không phải là bọn họ làm, hơn nữa hôn thư cũng không nằm trong tay bọn họ.

Bác cả Lương gia mang tin tức về.

Lương phu nhân vội vàng nói: "Đi tìm! Đi đến tủ sắt thư phòng nhà Lệ Uyển, còn La Hạo lục ngăn tủ, bàn ghế gì đó tìm. Nếu không nằm trong tay La gia, vậy chắc chắn là bị La Hạo giấu đi rồi."

Bác cả Lương gia lại phái người đi ra ngoài, bảo Lương Lực đi theo, cần phải làm cho thỏa đáng.

Lại qua hơn một giờ, không chỉ để lại một nhóm người tìm ở thư phòng, còn có người mang tủ sắt và tất cả đồ vật có khóa lại đây. Sau khi lục tung một trận, cuối cùng tìm được hôn thư nhà trai trong một túi áo khoác vẫn luôn không mặc, được treo trong tủ phòng ngủ của La Hạo và Lương Lệ Uyển.

Sau khi nhìn thấy hôn thư, mọi người Lương gia như trút được gánh nặng.

Rốt cuộc tìm được rồi!

Lương Lực vội vã đem hôn thư đưa đến tay Hàn Trang, nhanh chóng nói: "Hàn đại sư, mau, mau hủy diệt thứ này đi!"

Hàn Trang nửa điểm cũng không do dự, lập tức đặt phần hôn thư này lên bàn, bắt đầu làm phép.

Chỉ là lúc này y cũng không lãng phí thời gian, khi niệm chú, trong giọng nói hàm hồ nói thế nhưng lại nói——

"Cao nhân phá huỷ hôn thư còn ở đây không ạ? Hàn mỗ cung thỉnh cao nhân tương trợ, phá hủy hôn thư, để tránh chậm trễ canh giờ, kinh động lão quỷ……"

Nguyễn Tiêu: "……"

Thật là thuận thế leo lên, hơn nữa còn leo phóng khoáng ghê.

Nguyễn Tiêu cũng không muốn kéo dài thêm để xảy ra chuyện, lúc Hàn Trang đánh ra lôi lực, quyết đoán phối hợp.

Thần lực cùng lôi quang nổ vang, hôn thư bị tiêu hủy hoàn toàn!

Giờ khắc này, tất cả mọi người nhẹ nhàng thở ra.

Hôn thư không còn, cho dù lão quỷ kia tìm tới, cũng có đường……

Đột nhiên, âm khí nồng đậm tới gần.

Thật đúng là nhắc Tào Tháo là Tào Tháo tới, thật sự có quỷ đến?

Hơn nữa là, quỷ rất hung.

·

Đồng tử Hàn Trang co rút lại, gần như lập tức quát: "Mau! Mọi người ra phía sau tôi!"

Lương Lực chỉ cảm thấy da đầu tê dại, quả thực là luống cuống tay chân cõng Lương phu nhân lên, nhanh chóng chạy đến phía sau Hàn Trang. Bác cả Lương gia cũng rất nhanh, cõng Lương lão gia tử cũng đi theo. Lương thiếu phu nhân tương đối trẻ tuổi, cũng rất là nhanh nhẹn.

Người một nhà không đến mười giây liền phản ứng lại đây, bọn họ ở phía sau Hàn Trang, cũng chắn trước cái giường lớn mà Lương Lệ Uyển đang nằm.

Trong lòng Hàn Trang khẽ buông lỏng.

Gặp được loại tình huống nguy cấp này, sợ nhất chính là cố chủ phối hợp không tốt, y phòng bị đồng thời lại chia cho mỗi người một lá bùa hộ mệnh, làm cả nhà cố chủ dán lên người.

Người Lương gia đều làm theo.

Nguyễn Tiêu và Hàn Trang giống nhau, ánh mắt sáng ngời, nhìn về phía cửa sổ.

Ngay sau đó, một con lệ quỷ mặc áo khôi giáp cổ đại ghé vào trên cửa sổ, mang theo vết máu đầy mặt, âm trầm mà nói: "Phụng mệnh tướng quân, tới đón tiếp phu nhân thứ 32 đi đến phủ tướng quân, người không liên quan chớ cản trở……"

Hàn Trang nắm thanh kiếm trong tay, trên mặt mang theo tươi cười, khách khí mà nói: "Tôn sử có phải có hiểu lầm gì không? Nữ nhà Lương gia tuy là thân chờ gả*, nhưng lệnh của cha mẹ lời người mai mối tất cả đều không có, có thể nào là hứa làm thϊếp cho quý tướng quân cơ chứ?"

(*đã đốt hôn thư nên coi như cô ấy vẫn chưa chồng)

Lệ quỷ cả giận nói: "Còn dám nói bậy! Nhi lang nhà La thị sau khi chết bái nhập vào phủ tướng quân bên, nhân dịp sinh nhật tướng quân, đặc biệt đem thê là Lương thị hiến cho tướng quân làm thϊếp. Tướng quân đầu thất có trở về nhà xem qua, thật là vừa lòng, cố ý đề bạt nhi lang La thị thành quản sự trong phủ, còn dùng âm khí bảo hộ Lương thị, chỉ chờ thất thất vừa qua đi sẽ đem nạp vào phủ, tăng thêm sủng hạnh." Hắn nói năng hùng hồn đầy lý lẽ, oán giận liên tục, "Ai ngờ có người đã trừ bỏ âm khí hộ thân của Lương thị, tướng quân tức giận, cho nên cố ý trước tiên đón người nhập môn, đặc biệt khiến tôi tớ lấy kiệu nâng về, nhưng mà lại bị ngăn lại…… Tướng quân đợi lâu không đến, vốn tưởng rằng là Lương thị không nỡ xa cha mẹ, lại sai thủ hạ tiến đến đón chào, vẫn không thấy về. Năm lần bảy lượt, tướng quân nghi ngờ có người hồi hôn, cho nên phái ta tiến đến, tiên lễ hậu binh, ai ngờ Lương thị thế nhưng thật sự không nhận. Đạo sĩ ngươi dù có là môn nhân của phái Mao Sơn cũng cần phải cấp cho tướng quân một công đạo!"

Nguyễn Tiêu nghe đến đó, đã hiểu.

Âm khí trước sau trên người Lương Lệ Uyển xuất hiện hẳn đều là đến từ vị gọi là tướng quân kia, La Hạo cũng không phải bán Lương Lệ Uyển, mà là hiến cho đại quỷ, mục đích của hắn hẳn chính là vì muốn được đề bạt…… Nhưng có phải bán hay không cũng không có gì khác nhau, đều là chặt đứt duyên phận, đổi lấy chỗ tốt.

Hàn Trang cũng đã hiểu.

Từ trong miệng lệ quỷ y nghe ra được, nếu ngay từ đầu đã có người giúp Lương Lệ Uyển trừ bỏ âm khí, chỉ sợ người kia chính là vị cao nhân vừa rồi giúp y. Sau đó giữa chừng vị tướng quân đó cũng không phải không phái thêm quỷ khác lại đây, mà là phái rồi nhưng cũng bị cao nhân cấp ngăn cản, mới cho bọn họ tranh thủ đến càng nhiều thời giờ.

Nhưng mà, hiện tại không phải thời điểm tưởng bảy nghĩ tám.

Hàn Trang lập tức nói: "Còn thỉnh tôn sử biết, nữ nhà Lương gia trước kia tuy cùng La Hạo kết làm vợ chồng, nhưng sau khi chết duyên đã đoạn, lại không có hôn thư hay chứng kiến, kẻ hèn một giới du hồn sao có thể tùy ý điều khiển nơi đi của Lương nữ? Xin Tôn sử minh giám."

Lệ quỷ mặc khôi giáp hung thần ác sát: "Nói bậy, giữa nhi lang La thị và Lương thị rõ ràng có tơ hồng tương liên! Từng giao bái thiên địa, thiên địa chứng kiến, há có thể nói hắn không có quyền hiến thê?"

Hôn thư đều đã thiêu, Hàn Trang cũng có thể cãi lại hắn, bèn nói: "Tất nhiên là La Hạo kia lừa gạt tướng quân, không tin thỉnh xem, trên người Lương nữ nơi nào có tơ hồng? Dù là đã cắt đứt cũng không có."

La Hạo cùng Lương Lệ Uyển hôn thư thiêu xong rồi, tơ hồng đứt đoạn cũng sẽ biến mất, đương nhiên là cái gì cũng nhìn không ra.

Sau khi lệ quỷ mặc giáp xem qua, biểu cảm khá khó coi.

Hắn đã minh bạch, nhất định là đạo sĩ này làm cái gì đó, mới tạo ra cục diện nửa vời như vậy.

Nhưng lệ quỷ mặc giáp cũng sẽ không dễ buông tha như vậy, bằng không thì mặt mũi tướng quân biết gác ở đâu?

Hàn Trang cũng nhìn ra được, biết có hy vọng, lập tức nói: "Chúng tôi nguyện ý cùng La Hạo đối chất với nhau!"

Lệ quỷ mặc giáp hừ lạnh một tiếng: "Đối chất tất nhiên là phải đối chất, chẳng qua tướng quân là thân phận tôn quý cỡ nào, há có thể vì một tiểu thϊếp hạ mình hàng quý? Nếu đạo sĩ ngươi còn có vài phần tâm tư, coi như mang Lương thị cùng cha mẹ thân nhân cùng đi bái kiến tướng quân, trần tình tạ tội!"

Hàn Trang không khỏi cứng lại.

Nguyễn Tiêu nheo mắt.

Vị tướng quân này thật đúng là đủ kiêu ngạo nhỉ, thế mà còn muốn người sống qua thỉnh tội với gã? Đây là đắm chìm trong uy phong trước kia không nhổ ra được à? Cũng không biết đến tột cùng là đại quỷ cấp bậc gì, nhưng nghĩ đến cũng không phải cấp Quỷ Vương, bằng không sử dụng quỷ quái làm thủ hạ cũng không nên là cấp bậc này.

Có điều, lúc tiếp cận trước đó, mảng sương trắng kia rất quỷ dị, ít nhiều cũng có chút tài năng —— không bằng đi chung với hắn đi, cũng coi như ước lượng xem đại quỷ đó rốt cuộc là có bản lĩnh gì.

Lúc này, Hàn Trang quay đầu, đi dò hỏi ý kiến của những người khác của Lương gia.

Mà người Lương gia, bọn họ hiện tại trong mắt đều mang theo sợ hãi thật sâu, chỉ là bởi vì kiến thức rộng rãi mới miễn cưỡng bảo trì bình tĩnh mà thôi —— cũng không trách bọn họ như vậy, khi lệ quỷ mặc giáp kia ghé vào cửa sổ, vì kinh sợ mọi người liền hiển lộ ra hình thái quỷ thể, khủng bố khϊếp người, bọn họ nếu không phải nghĩ không thể quấy rầy Hàn đại sư làm việc thì đã sớm la hoảng lên rồi! Chính là như vậy nên đều là bắt lấy cánh tay lẫn nhau, chống đỡ thân thể, mới không có chân chính thất thố. Haydoctruyentrenwattpad𝐊𝐚𝐨𝐫𝐮𝐫𝐢𝐭𝐬vawordpress𝐇𝐢𝐤𝐚𝐫𝐢𝐚𝐫𝐞

Nhưng nhìn thì nhìn, nhưng tiếng quỷ thì bọn họ nghe không hiểu, chỉ có Hàn Trang cùng đối phương giao lưu phỏng đoán một ít.

Hàn Trang xoay người, nhỏ giọng đem sự tình đều nói lại một lần, lại nói: "Quỷ tướng quân kia hẳn là không phải người hiền lành gì, mọi người muốn đi thì mặc kệ là người sống đi hay là sinh hồn đi, đều không phải chuyện tốt. Cho nên tôi yêu cầu các vị đem chuyện này toàn quyền ủy thác cho tôi, tôi đi một chuyến, các vị thì cầm bùa hộ mệnh, ngàn vạn không cần đi ra khỏi phạm vi pháp đàn."

Lương lão gia tử đột nhiên thở mạnh mấy hơi, nói: "Chúng tôi đương nhiên tin tưởng Hàn đại sư, chuyện này liền giao cho ngài!" Giọng ông rất lạnh lẽo, "La Hạo tên nhãi ranh kia, dám khi dễ khuê nữ Lương gia chúng tôi…… Ha! Nếu là có cái gì Hàn đại sư có thể làm thì cứ tùy cơ ứng biến, hai nhà chúng tôi toàn quyền ủng hộ. Chỉ là, đại sư có thể gặp nguy hiểm không?"

Hàn Trang ngưng trọng gật gật đầu: "Hôn thư đã thiêu, nếu là quỷ tướng quân còn muốn miễn cưỡng, tôi cũng chỉ có thể đấu với hắn một hồi. Tôi là đệ tử Mao Sơn, hắn không dám thật sự làm gì tôi đâu."

Trên mặt Lương lão gia tử mang theo một tia cảm kích: "Đa tạ Hàn đại sư."

Nói mấy câu nói chốt lại, Hàn Trang lại cùng lệ quỷ mặc giáp kia đấu võ mồm một trận, cuối cùng hắn vẫn là đồng ý chỉ có một mình Hàn Trang đi qua đó —— rốt cuộc, hắn cũng chỉ là không muốn tự mình đi thừa nhận lửa giận của tướng quân thôi.

Hàn Trang đi đến bên cửa sổ, cùng lệ quỷ mặc giáp nhảy xuống phía sau.

Nguyễn Tiêu cũng gắt gao đi theo, chỉ quay đầu lại phân phó một câu: "Chị Đàm, chị ở chỗ này che chở người Lương gia, đừng bị quỷ tướng quân đó dương đông kích tây, Tam Nương tốc độ nhanh, cùng em qua đó đi."

Đàm Tố cùng Lý Tam Nương đồng thời lĩnh mệnh nói: "Rõ, Thành Hoàng gia!"

Hết chương 42.