Trans+Edit: Cảnh Nhàn
Đầu Triều Lãng đau như sắp nứt mở mắt ra, sao ông lại ngủ?
Ông cảm thấy cơ thể mình có gì đó không đúng, hoảng hốt nhìn lại, suýt chút nữa cho rằng mình còn đang nằm mơ, hoặc là xuyên không đến phim trường của một bộ phim điện ảnh không thể miêu tả nào đó.
Ông vậy mà lại bị người ta lột trần như nhộng!
Sợi dây thừng to chừng ngón tay khéo léo lại khó mà cởi được trói chặt tứ chi của ông lên trên một chiếc ghế gỗ có tựa lưng.
Nếu không có sự bình tĩnh xưa nay của Triều Lãng, luật sư Triều, chủ tịch Triều, đổi lại bất kỳ ai khác, vừa tỉnh dậy phát hiện người mình tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ bị trói lên ghế, sợ là sẽ sợ hãi hét lên thành tiếng.
Nhưng mà, ông là Triều Lãng, núi Thái Sơn sụp đổ trước mắt thì mặt cũng không đổi sắc, ông nhanh chóng suy nghĩ lại nguyên nhân chuyện mà mình đã trải qua, đồng thời nhanh chóng phán đoán môi trường.
Ông nhớ sau khi tắm xong đang chuẩn bị đi ngủ, theo thói quen hằng ngày ông uống một cốc nước, tỉnh dậy trước cảnh tượng gợϊ ȶìиᏂ và hư ảo này.
Đây là phòng ngủ của ông không sai, an ninh trong Triều trạch được canh phòng nghiêm ngặt, không thể nào có chuyện người ngoài đột nhập.
Vậy chỉ có thể là người sống trong Triều trạch?
Sẽ là ai được?
Vì sao chứ?
Có kế hoạch và mục đích gì mà lại chọn cách đối xử với ông như vậy?
Không đợi ông sử dụng bộ não IQ cao của mình để phân tích kẻ đứng đằng sau vụ việc này.
Bởi vì, người đó đã tự mình đi tới.
“Là cô?!” Lần này Triều Lãng thực sự kinh ngạc! Còn sốc hơn nhiều so với lúc vừa tỉnh dậy và nhìn thấy mình trông như thế nào.
"Đương nhiên là con rồi, ba."
"Không phải cô đang tăng ca sao?"
"Đúng nha, bây giờ còn chưa tới 12 giờ, còn chưa đến giờ tan ca hằng ngày của con, ba nhỉ."
"Cô điên rồi phải không? Cô muốn làm gì? Không biết đây là phạm tội à?"
“Con biết, ba.” La Phu cười ngọt ngào, chạm vào khuôn mặt trắng ngần đang đỏ bừng vì nhục nhã và tức giận của ông, trông càng đẹp hơn, nhìn vẻ mặt hiện rõ vẻ khó chịu của ông khi bị mình đυ.ng chạm, cô bật cười: "Con còn biết ba là một luật sư nổi tiếng. Nhưng mà phải làm sao đây? Chuyện sau đây con dâu muốn làm, trừ khi ba muốn chịu thiệt cả đôi bên, bằng không con nghĩ cho dù như thế nào đi nữa ba cũng sẽ không dùng pháp luật đối đã với con dâu."
Triều Lãng nghe lời này của cô, một nỗi bất an mạnh mẽ trào dâng trong lòng ông, ông cố gắng vùng vẫy nhưng sợi dây không hề di chuyển.
La Phu cười nói: "Vô dụng thôi, ba à. Đây là con dâu đặc biệt lên mạng học vì ba. Ngoại trừ con dâu giúp ba cởi ra, dù ba có làm thế nào đi nữa cũng không thể cởi ra được đâu."
"Cô không sợ bây giờ tôi kêu người?"
"Ha, phải làm sao đây? Ba? Bây giờ trong nhà chỉ có hai người con và ba mà thôi. Tất cả đều là nhờ ba đó, ba à."
"Lời này của cô là có ý gì?"
"Haha, có phải bởi vì ba quá thông minh, nên cho rằng người khác đều là kẻ ngốc không? Con gái cưng của ba đi ngủ với bạn trai của cô ta rồi, chuyện này không nói nữa, ông chồng tốt của con, con trai ngoan của ba, Triều Diên Hạo, thái tử gia của tập đoàn Triều Nguyên, không phải đang làm theo chỉ thị của theo theo đuổi thiên kim tiểu thư của tập đoàn Chu Thị Chu Khiết Khiết sao? Chà, lúc này có lẽ bọn họ đang làm chuyện mà chúng ta sắp làm đấy ba ạ!"