Hoàng tử nhỏ có chứng nghiện sεメ muốn ngậm lấy dươиɠ ѵậŧ anh trai!
Thái tử hiện giờ của Ả Rập Xê Út - Edward đi ra khỏi phòng họp thì nhìn thấy bác sĩ Ryan đang đứng trước cửa phòng. Vị bác sĩ tư nhân đang mặc âu phục, đi giày da này có một đôi mắt lạnh lẽo sắc bén hệt như dao phẫu thuật. Khi thấy Edward đi ra, anh ta lập tức cung kính cụp mi xuống rồi khẽ khom người hành lễ với thái tử.
Sau đó, bác sĩ Ryan đẩy chiếc kính có gọng mạ vàng trên mũi bằng ngón trỏ tay phải theo thói quen, anh ta che miệng lại và nhỏ giọng nói: “Em trai ngài, hoàng tử nhỏ Al lại động dục rồi, e là bệnh nghiện sεメ của cậu ấy cả đời này cũng không chữa hết được.”
Nói xong, bác sĩ Ryan tỏ vẻ hơi tiếc nuối.
“Không chữa được hết thì không chữa được hết thôi, như thế này là đủ rồi.” Edward mỉm cười gật đầu ra hiệu rằng mình đã biết. Bác sĩ Ryan cúi đầu cung kính hành lễ rồi xoay người rảo bước rời đi, trong không khí vẫn còn dư lại mùi nước sát trùng trên người anh ta.
Ném tài liệu trong tay lên người hầu theo phía sau, thái tử Edward đi về hướng ngược lại với hướng bác sĩ Ryan rời đi.
Hôm nay Edward rất vui, anh nhẹ nhàng đi về phía phòng ngủ. Khoảng cách từ phòng họp đến phòng ngủ dường như cũng ngắn hơn hẳn. Khi đi đến sát cửa, anh dừng chân lại chứ không vội đi vào.
Edward hít một hơi thật sâu rồi nở một nụ cười mỉm dịu dàng. Anh nhấc tay gõ ba cái lên cánh cửa gỗ, sau đó không chờ người trong phòng trả lời đã đẩy cửa đi vào.
Hoàng tử nhỏ Al đang nằm trên giường trong tư thế đưa lưng về phía cửa. Tơ lụa màu trắng mỏng manh bao chặt người cậu lại, hòa thành một thể với mái tóc trắng bạc của cậu.
Không khí trong phòng ngủ tràn ngập một mùi hương của hoa thanh cúc. Mùi hương nhẹ nhàng càng giống với mùi cỏ xanh hơn là hương hoa, làm người ta cảm thấy vô cùng thoải mái.
Dường như Edward dường như không muốn quấy rầy đối phương nên mới nhẹ chân bước vào. Anh di chuyển từng bước một đến mép giường. Em trai anh vẫn không nhúc nhích như đã say ngủ, Edward cẩn thận bò lên giường rồi đặt tay nhẹ nhàng lên chiếc chăn đang bao bọc thân thể người em. Anh nhỏ giọng hỏi thăm: “Hoàng tử nhỏ, hiện tại em cảm thấy thế nào?”
Nghe thấy giọng nói của anh, em trai anh hít sâu một hơi rồi quay phắt người lại. Cậu nhìn anh bằng đôi mắt tràn ngập tơ máu chứa đầy sự căm phẫn, nhưng bởi cậu đang ở trong thời kỳ động dục nên sự tức giận trong ánh mắt lại biến thành nét quyến rũ.
“Khốn nạn, anh đã làm gì tôi vậy?” Al căm phẫn mắng to.
Tóc của cậu rối tung, gương mặt đỏ ửng bởi vì động dục giờ phút này lại càng hồng hào hơn do quá kích động.
Edward động viên mà vỗ tấm lưng trần trụi của người em để dịu dàng an ủi đối phương: “Đừng kích động, em chỉ động dục mà thôi.”
“Cái gì? Tại sao có thể…”
Edward đột nhiên nắm cằm Al để ngăn cản lời nói của cậu lại. Đôi mắt trừng lớn đỏ như máu của cậu lóa mắt như ruby vậy, nhưng bên trong đó lại tràn đầy sự không thể tin tưởng. Edward nhìn thẳng đôi mắt kia với vẻ nặng tình, ngón tay lạnh lẽo dịu dàng xoa gương mặt bởi vì động dục mà ửng đỏ của cậu.
“Đúng vậy, có lẽ đây là lần đầu tiên hoàng tử nhỏ Al động dục trước mặt anh nhỉ.”
Edward khẽ cười một tiếng rồi chậm rãi đẩy ngã em trai lên trên giường: “Không cần sợ đâu, anh nhất định sẽ dịu dàng cᏂị©Ꮒ em đến khóc…” Edward tạm dừng một chút, từ trên cao nhìn xuống em trai và nở một nụ cười làm người khác rét run: “Nếu hoàng tử nhỏ có thể phối hợp…”
“Không thể nào!” Em trai liếc Edward một cái với vẻ khinh miệt, cậu hừ lạnh một tiếng, giãy dụa muốn bò lên nhưng cơn động dục lại làm chân tay cậu bủn rủn. Cậu vừa cử động nửa người trên một chút đã ngã ngay xuống giường.
Edward ấn bờ vai cậu, đè cậu ở trên giường hòng ngăn cản sự giãy giụa của cậu. Tiếng nói dịu dàng vẫn mang theo ý cười như trước: “Đừng cử động, anh sẽ rất dịu dàng, sẽ không làm đau em đâu!”
“Tên đàn ông dơ bẩn thấp kém này, đừng chạm vào tôi!”
Nụ cười giả tạo trên mặt Edward giống như dùng bút vẽ lên làm Al cảm thấy ghê tởm. Cậu bị chọc giận bởi thái độ nhìn thì dịu dàng nhưng thật ra là đang đe dọa của đối phương, cậu nâng tay nhỏ lên hung ác tát Edward một cái.
“Cách xa bản hoàng tử một chút, đồ ghê tởm biếи ŧɦái này! Nếu không…”
Không đợi cậu nói hết lời uy hϊếp, Edward hung ác tát “Chát” một tiếng lên má bên trái của em trai mình. Đầu cậu ngoặt sang bên phải, âm thanh ù tai vù vù xông thẳng lên thần kinh não làm cậu nghe không được bất kỳ âm thanh nào khác, đầu óc cũng choáng váng vô cùng.