(Nam chiến sĩ thi đấu bị xúc tu dạy dỗ, xúc tu play, xé áσ ɭóŧ, bị xúc tu làm nhục, bị xúc tu cᏂị©Ꮒ trước mặt một đám người.)
Toàn bộ ngọn đèn dầu ở đấu trường đột nhiên được nhóm hết lên. Những cái bóng chiếu xuống chồng chất lên nhau từ bốn phía trên khán đài. Không biết từ khi nào mà khán đài ở đấu trường đã chật ních người đến xem.
Nam chiến sĩ thi đấu Yas đã đạt được thắng lợi hoàn toàn nhưng lại vô cùng không vui. Cậu nhíu mày và rảo bước rời đi. Điều không hợp với ngoại hình gầy yếu của cậu chính là sức lực mạnh mẽ mà thân hình nhỏ yếu bộc phát ra ở nơi quyết đấu. Cho tới tận bây giờ, Yas chưa từng thua trận nào ở trong đấu trường này.
“Nghe nói cậu có thể đánh thắng người đàn ông mạnh mẽ cường tráng hơn so với cậu gấp mấy lần! Cậu như thế càng làm tôi muốn thưởng thức nam chiến sĩ thi đấu nổi tiếng xa gần, Yas.” Ronite giấu mình trong màn sương mù, ngón tay mảnh khảnh chậm rãi xoa nhẹ cằm mình. Sau đó, gã khẽ nhấc một tay lên.
Bước chân rời đi của Yas dừng lại, bên cạnh chân cậu có thứ gì đó chui từ dưới đất lên với tốc độ cực nhanh. Theo bản năng, cậu cúi đầu xuống xem nhưng lại chỉ cảm thấy cổ chân chợt mát lạnh.
Dây leo ư?
Yas chưa kịp nhận ra đó là gì đã bị một lực lượng nhấc bổng lên không trung. Thân thể đột nhiên rơi vào trong hư không, con ngươi cậu chợt co rút lại, cảm giác không thể khống chế cơ thể làm cậu cảm thấy vô cùng lo lắng.
Dây leo quấn chặt quanh tay chân và eo cậu, hơn nữa nó còn mọc ra phiến lá xanh ngắt ướŧ áŧ. Cậu nâng con ngươi lên rồi trừng mắt nhìn Ronite xuất hiện ở trên khán đài cao nhất. Đối phương cười thánh thót, mỗi lần ngón tay mảnh khảnh xẹt qua không khí là lại có dây leo mới sinh ra. Sau đó, chúng chậm rãi dò xét tiến vào quần áo có chút rách rưới do vừa đánh nhau xong của cậu.
“Buông tôi ra!” Yas ra sức gào to về phía địa điểm có nhiều ngọn đèn dầu chiếu sáng.
Ronite cười một cách khó hiểu: “Tư thế hiện tại của cậu xinh đẹp thật đấy.” Con ngươi màu đỏ của gã chống lại con ngươi đen của Yas: “Cậu không phát hiện ra rằng tất cả mọi người đều đang nhìn cậu sao?”
Yas sửng sốt và nhìn quanh khán đài của đấu trường. Trên khán đài, mọi người đàn ông đều nghiêng thân mình về phía trước, trong ánh mắt vẩn đυ.c lóe lên sự tham lam. Họ nhìn Yas từ trên xuống dưới hết lần này đến lần khác.
Nhìn phản ứng của Yas, Ronite còn cười tươi hơn nữa. Gã nhấc ngón trỏ, dây leo đang chui vào trong quần áo Yas bắt đầu co giật mãnh liệt và xé rách quần áo vốn đã phong phanh.
Thân hình trắng nõn lộ ra trong không khí ban đêm, đầṳ ѵú như quả anh đào trước ngực và nơi riêng tư ở thân dưới đều bại lộ dưới ánh nhìn của mọi người không sót một thứ gì. Khán đài vang lên tiếng huýt sáo tục tĩu của những tên đàn ông.
Má Yas ửng đỏ, cảm giác xấu hổ khác thường làm cậu gần như muốn đâm đầu đi chết. Nhưng bây giờ cậu lại đang ở giữa không trung, thân thể bị trói chặt nên không thể làm gì được.
Hiểu rõ ý tưởng của Yas, Ronite hừ cười một tiếng. Ngón trỏ tay phải của gã nhanh nhẹn chuyển động, dây leo cũng đồng thời hoạt động trên thân thể Yas.
Trên dây leo mọc ra gai nhọn bảo vệ rất nhỏ, nó kí©ɧ ŧɧí©ɧ ngực Yas không nhẹ cũng không nặng. Làn da dần căng lên theo sự kɧıêυ ҡɧí©ɧ của nó. Mao mạch nhỏ bé dưới da bắt đầu nổi lên làm làn da trắng nõn nhuốm sắc hồng nhạt.
“Ưʍ. Đúng là một thân thể xinh đẹp.” Ronite lại kêu gọi dây leo mới một lần nữa. Lần này trên dây leo lại mọc ra một ít phiến lá nhỏ, trên phiến lá lại bao trùm lông tơ rậm rạp mịn màng. Nó xẹt nhẹ qua mắt cá chân Yas từng chút một, sau đó đảo qua đầṳ ѵú nhạt màu trên ngực cậu.
“Ư…” Yas đột nhiên run lên và nhìn Ronite với ánh mắt không thể tin nổi.
“Đúng là một cơ thể với độ nhạy cảm cực cao làm người ta tán thưởng.” Ronite nhỏ giọng cười nhạo và nói: “Tối nay chắc chắn sẽ làm mọi người mở rộng tầm mắt đây.”
Trên khán đài, tầm mắt mọi tên đàn ông đều dán chặt vào ngực Yas. Họ dày mặt ra, du͙© vọиɠ tham lam bày ra không sót chút gì.
Yas nhắm mắt lại muốn lờ những ánh mắt làm người khác không thể chịu nổi ra khỏi não, nhưng trong lúc vô ý lại gia tăng sự nhạy cảm của thân thể khi được chạm vào.
Dây leo bắt chước ngón tay chủ nhân mình, chúng nhanh nhẹn đùa bỡn hai đầṳ ѵú Yas. Dưới sự âu yếm ác ý này, đầṳ ѵú màu hồng nhạt dần dựng thẳng lên và trở nên sưng đỏ hơn. Yas không thể không cắn chặt môi để phòng ngừa tiếng rêи ɾỉ tràn ra.
“Cậu đúng là bướng bỉnh.” Giọng điệu Ronite có chút bỡn cợt: “Tuy nhiên, có vẻ cậu đã có chút cảm giác rồi nhỉ.”
Dây mây bắt đầu hoạt động tùy tiện trên thân hình Yas, lưng, cổ rồi đến hai chân mảnh khảnh. Những cái vuốt ve làm người khác tê ngứa âu kết hợp với cảm giác mát mẻ đặc biệt của cây cối đang lan rộng khiến Yas không đè nén nổi sự run rẩy.
Tiếp theo, dươиɠ ѵậŧ bị phần đầu dây mây mềm mại thăm hỏi. Trong lực hút mỏng manh có lẫn vào tiếng nức nở thật nhỏ như tiếng rêи ɾỉ, sau đó vội vàng im bặt.
Nhóm người trên khán đài sôi nổi vọt tới bên cạnh lan can, duỗi dài cổ muốn xem rõ ràng hơn.