Chương 1: Bẻ cong trai thẳng
Trên sân bóng rổ trong khuôn viên trường, nắng chói chang.
Lâm Sơ Hàn đang cởi trần luyện tập ném bóng rổ. Nửa tiếng sau, gã mệt mỏi nằm xuống sân bóng rổ nghỉ ngơi.
Đúng lúc này, đột nhiên có một người lặng lẽ đi tới chỗ gã. Nhân lúc Lâm Sơ Hàn đang nhắm mắt nghỉ, người kia cho bột thuốc mê vào chai nước suối của Lâm Sơ Hàn. Sau đó, hắn trốn vào nhà vệ sinh và lén lút quan sát gã.
Một lát sau, chẳng có sự cảnh giác nào, Lâm Sơ Hàn cầm chai nước suối uống sạch. Ban đầu, gã không hề phát hiện ra điều bất thường, nhưng sau đó mắt gã mờ dần, đầu cũng ong ong choáng váng.
“Đùng.” Lâm Sơ Hàn ngã vật xuống đất, rơi vào hôn mê.
Mẹ kiếp! Đau đầu vãi! Lâm Sơ Hàn mở mắt không nổi, khi gã vừa muốn đứng dậy thì lại nhận ra hai tay mình bị trói chặt rồi treo trên xà nhà. Lâm Sơ Hàn phải dùng mũi chân đỡ lấy cơ thể để có thể chạm xuống sàn nhà.
Lâm Sơ Hàn giận dữ mắng chửi: “Là ai làm? Tốt nhất mày nên thả bố mày ra!”
Người đàn ông không nói gì mà chỉ đứng bên cạnh lặng lẽ nhìn Lâm Sơ Hàn.
“Mày là thằng nào?”
Hắn vẫn im lặng, nhưng lại cố gắng cởi cúc áo sơ mi của Lâm Sơ Hàn.
“Mày định làm gì?” Lâm Sơ Hàn gào lên.
“Làm mày muốn sống cũng không được, chết cũng không xong.”
Người đàn ông lột phăng áo của Lâm Sơ Hàn, lộ ra cơ bắp sáu múi săn chắc trên nước da màu đồng ấy. Dường như đã bị cơ thể của Lâm Sơ Hàn mê hoặc, hắn chăm chú nhìn gã.
“TᏂασ mẹ mày! Đồ biếи ŧɦái, thả tao ra!”
Người đàn ông phớt lờ lời chửi rủa của Sơ Hàn mà kéo quần Sơ Hàn xuống. Bây giờ Sơ Hàn chỉ mặc độc nhất chiếc qυầи ɭóŧ tam giác màu trắng. Gã trổ mã tốt hơn so với những người khác, dươиɠ ѵậŧ gần như đã trưởng thành, lôиɠ ʍυ cũng khá rậm rạp. Chiếc qυầи ɭóŧ bó sát ôm chặt lấy dươиɠ ѵậŧ to lớn của Lâm Sơ Hàn, tuy cách một lớp vải lót cotton bó chặt nhưng vẫn hằn rõ kích cỡ thô to của gã, dưới háng còn có một vài sợi lông chen chúc hé ra ngoài.
Lâm Sơ Hàn giận dữ hét lên vì xấu hổ: “Thằng đồng tính, biếи ŧɦái này!”
“Mỗi khi nhìn thấy mày chơi bóng rổ, tao luôn có cảm giác thằng em của mày rất to, và bây giờ điều tao thắc mắc sắp có câu trả lời rồi.” Người đàn ông từ từ lột bỏ qυầи ɭóŧ của Sơ Hàn.
Đập vào mắt hắn là một dươиɠ ѵậŧ mềm mại đang rũ xuống, đầu khấc màu hồng lộ một nửa ra khỏi bao qυყ đầυ. Ngoài ra còn có một nốt ruồi đen ở bên phải bao qυყ đầυ nữa. Toàn bộ bên ngoài được những sợi lông đen sẫm bao phủ giống như một con trăn đang ngủ đông say giấc nồng trong khu rừng đen. Hắn mang một chiếc thước dài ra để đo kích thước của thằng nhỏ Lâm Sơ Hàn trong trạng thái chưa cương cứng.
“Của mày không giống người bình thường chút nào, tận 11cm cơ à?” Sơ Hàn cảm thấy mỗi một lời người đàn ông kia nói bên tai mình đều như đang làm gã bẽ mặt vậy.
Người đàn ông thắp một ngọn nến trắng lên rồi đổ sáp nến lên thân cậu nhỏ Lâm Sơ Hàn mà chẳng chần chừ gì. Sơ Hàn cảm nhận ngay được sự bỏng rát, đau đớn đến mức gã muốn kẹp chặt hai chân mình lại. Sáp nến nóng nhỏ từng giọt, từng giọt một, nhỏ lên đầu khấc nhạy cảm nhất của Sơ Hàn. Cái nóng như thiêu đốt cứ thế ập đến hạ bộ gã. Thứ cảm giác khó có thể diễn giải bằng lời, như kɧoáı ©ảʍ lại như kɧıêυ ҡɧí©ɧ này đang giày vò gã.
Lâm Sơ Hàn còn đang trong tuổi dậy thì, gã sẽ không kiềm chế nổi trước sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ và trêu chọc này. Dươиɠ ѵậŧ gã không kìm được bất giác cương lên, kích thước của nó khi cương cứng phồng lên khoảng gấp rưỡi so với trạng thái chưa ngẩng đầu. Bao qυყ đầυ sẫm màu rụt lại để lộ đầu khấc ửng đỏ, lỗ niệu đạo hồng hào rỉ ra một ít dịch trắng.
Người đàn ông thè lưỡi liếʍ tϊиɧ ɖϊ©h͙ dính trên bao qυყ đầυ Sơ Hàn, chịu thêm một đợt kí©ɧ ŧɧí©ɧ, cậu nhỏ của Lâm Sơ Hàn lại cứng ngắc.
Hắn ngậm nửa dươиɠ ѵậŧ của Sơ Hàn vào miệng rồi chầm chậm mυ'ŧ mạnh. Đầu lưỡi linh hoạt đảo qua đầu khấc gã, không ngừng xoay tròn đảo quanh đầu khấc.
Với Sơ Hàn - người từ trước đến nay chưa bao giờ quay tay, đây là lần đầu tiên gã được trải nghiệm kɧoáı ©ảʍ khó có thể diễn tả bằng lời này. Cơ thể gã cũng đong đưa phối hợp theo nhịp bú ɭϊếʍ mυ'ŧ mát của người đàn ông. Hắn đưa tay không ngừng nghịch hai hòn bi của Sơ Hàn.
“Trông mày có vẻ hưởng thụ quá nhỉ?” Người đàn ông lên giọng chế nhạo gã.
Nghe vậy, Sơ Hàn xấu hổ đến mức muốn tìm một cái hố để chui vào. Tuy thế hai chân gã cũng không ngại ngùng nữa mà từ từ dạng ra. Cổ họng gã còn phát ra tiếng rên mà chính gã còn chưa từng nghe thấy bao giờ.
“Mày không nghĩ rằng lôиɠ ʍυ của mày nhiều quá sao?” Sơ Hàn ngây người một hồi vì câu hỏi của hắn. Chẳng đợi Sơ Hàn đáp lại, hắn đã vào nhà vệ sinh rồi cầm dao cạo râu và bọt cạo ra.
“Mày muốn làm gì?” Sơ Hàn hoảng sợ hỏi.
“Không có gì, tao có ý tốt muốn giúp mày dọn sạch đám cỏ rậm rạp thôi mà.”
“Đồ biếи ŧɦái!” Sơ Hàn giận dữ giãy dụa.
“Đừng nhúc nhích, nếu không nghe lời, tao không đảm bảo nòi giống của mày có còn nguyên vẹn hay không đâu.”
Sơ Hàn tức giận trừng mắt nhìn hắn.
Hắn phết lớp bọt cạo lên vùng lôиɠ ʍυ dày của Sơ Hàn, phun thêm một bãi nước bọt và tiến hành xoa nắn. Những sợi lông đen nhánh dưới thân Sơ Hàn quấn vào nhau giữa lớp bọt trắng. Hắn giơ cao dao cạo, chẳng chần chừ gì cạo sạch lông của Sơ Hàn. Khi lưỡi dao chạm vào người, Lâm Sơ Hàn chỉ cảm thấy lạnh buốt nơi thân dưới, thậm chí mỗi nhát cạo còn mang đến cho gã những lần rùng mình điên cuồng.
Một mớ lông đen sẫm rơi xuống đất, đám lông Lâm Sơ Hàn nuôi gần bảy năm nay đã không còn nữa. Nhìn nơi cấm địa vốn có lôиɠ ʍυ dày đặc như rừng rậm mà giờ đây chỉ còn một mảng da trần trụi với vài chấm đen, trong lòng Sơ Hàn đau xót không thôi. Bây giờ trông gã có còn giống người đàn ông đầu đội trời chân đạp đất nữa không?