"Xem ra trong hai tháng tôi rời khỏi đây, cậu đã quên mất tính cách của tôi rồi." Nghiêm Hi ném Cấm Ngôn ra, sau đó ép Cấm Ngôn quỳ rạp trên mặt đất và nâng cái mông lên. Hắn dùng sức tách cặp đùi trắng nõn ra, có thể nhìn thấy ở hậu môn Cấm Ngôn có đeo một cái vòng kim loại, cái vòng này buộc chặt lỗ hậu lại. Cấm Ngôn có được làn da trắng nõn này cũng do ăn đồ chay, mà lý do phải ăn chay cũng chỉ vì cái vòng kim loại này khiến cho Cấm Ngôn không thể bài tiết một cách bình thường được. Hắn chỉ có thể tự súc ruột mỗi ngày để giữ cho cơ thể luôn sạch sẽ, đây cũng là công cụ tra tấn độc quyền của Viêm Đế.
Nghiêm Hi vặn mở vòng kim loại ra, do dùng sức quá mạnh nên khi kéo xuống miệng lỗ bị rách chảy ra một tia máu. Nghiêm Hi nắm dươиɠ ѵậŧ của chính mình đặt ở cửa lỗ, cảm giác miệng lỗ được phủ một tầng chất bôi trơn, hắn biết đây là do Cấm Ngôn đã tự chuẩn bị trước. Do phải đeo vòng hậu môn trong thời gian dài nên Cấm Ngôn không thể tự mở rộng được, vì thế lỗ hậu của hắn vô cùng khít. Chen mạnh thân dưới vào bên trong, Nghiêm Hi cảm nhận được Cấm Ngôn đang thả lỏng cơ thể, nhưng do hậu môn hắn quá mức nhỏ hẹp nên đã bị xé rách ngay lập tức, dòng máu đỏ tươi chảy dọc từ chỗ kết hợp của hai người xuống đùi.
"A..." Cấm Ngôn không kêu lớn mà chỉ nhíu chặt hàng lông mày, cắn răng chịu đựng sự đau đớn kịch liệt.
Nghiêm Hi cảm thấy thân dưới bị kẹp chặt dẫn tới hơi đau. Hắn bèn tạm dừng một chút rồi đâm vào tiếp cho đến khi lút cán. Nghiêm Hi không để cho Cấm Ngôn kịp thích ứng đã bắt đầu mạnh mẽ thọc vào rút ra, lần nào cũng húc thẳng tới điểm mẫn cảm trong cơ thể Cấm Ngôn. Cảm thấy người ở phía dưới thở dốc nặng nề dồn dập, Nghiêm Hi lập tức đổi từ việc thọc vào rút ra nhanh chóng thành đâm mạnh từng đợt.
"A a... Chủ nhân..." Cậu nhỏ của hắn đã cương cứng như một cây côn sắt, theo sự va chạm mà lắc qua lắc lại. Du͙© vọиɠ muốn được bắn tinh càng ngày càng mãnh liệt, nhưng bất đắc dĩ là dịch tuyến tiền liệt ở phía dưới lại không thể chảy ra.
Ống dẫn tinh của Cấm Ngôn bị cắm một thiết bị trói buộc vào, chỉ cần Nghiêm Hi không mở chốt ra, hắn sẽ không thể bắn ra một giọt nào cả. Nói như vậy, Cấm Ngôn đã cấm dục hơn hai tháng rồi, chẳng bao lâu sau, cơ thể Cấm Ngôn đã bắt đầu khô nóng, hai má hơi phiếm đỏ gian nan nhìn Nghiêm Hi.
Nghiêm Hi không để ý đến ánh mắt của Cấm Ngôn và cũng không có ý dừng lại. Hắn không ngừng ra vào ở trong cơ thể Cấm Ngôn, ước chừng qua 40 phút, Nghiêm Hi gầm nhẹ một tiếng, trút hết toàn bộ du͙© vọиɠ mà bắn vào trong cơ thể Cấm Ngôn. Rút dươиɠ ѵậŧ ra và nhìn người đang xụi lơ dưới đất, Nghiêm Hi lại lấy một cây gậy mát xa ra, ngang ngược chen vào lỗ hậu đang sưng đỏ rồi mở chốt. Cuối cùng Cấm Ngôn đã không nhịn được tiếng nức nở.
"Ư... Ưm a..." Dươиɠ ѵậŧ giữa hai chân hắn cứng kinh khủng, cùng với đó là cảm giác căng trướng đến khó chịu. Gậy rung trong lỗ nhỏ chặt khít đang chọc thẳng vào tuyến tiền liệt, Cấm Ngôn cuộn tròn thân thể hòng giảm bớt áp lực ở trong lỗ nhỏ, nhưng gậy mát xa lại rung cực kỳ kịch liệt nên cũng chẳng có tác dụng mấy.
"Mấy hôm trước cậu đã chi ra một khoản không hề nhỏ trong tài khoản. Không biết Ngôn đã mua cái gì nhỉ?" Nghiêm Hi cúi đầu im lặng thưởng thức một cái điều khiển từ xa tinh tế, Cấm Ngôn vừa nhìn đã biết nó là điều khiển từ xa của ống dẫn tinh. Hắn thật sự không muốn Nghiêm Hi biết đến sự tồn tại của anh em nhà họ Phương, nhưng bây giờ xem ra Nghiêm Hi đã biết được gì đó rồi, nếu còn giấu giếm nữa cũng chỉ có gia tăng sự tra tấn mà thôi.
“Do tôi… tôi đã mua một nhóm nô ɭệ.” Cấm Ngôn ngẩng đầu, trên mặt đã nổi lên một tầng mồ hôi mỏng, cằm đã hơi run rẩy. Đúng là như thế, mặc dù hắn có quyền sử dụng quỹ của Dạ Sủng nhưng Nghiêm Hi có thể xem tất cả các khoản chi tiêu. Tuy nhiên, trước đây đã từng có những khoản chi lớn hơn mà Nghiêm Hi không hề hỏi đến, tại sao lần này… Dùng chút lý trí còn sót lại, Cấm Ngôn suy nghĩ xem nên trả lời câu hỏi như thế nào.
“Một nhóm? Mười người hay hai mươi người? ” Nghiêm Hi không nhìn biểu cảm đau đớn của Cấm Ngôn mà vẫn nghịch điều khiển từ xa trong tay. Đỉnh máʏ яυиɠ trong hậu môn Cấm Ngôn chợt bắn ra một luồng chất lỏng lạnh lẽo, nhanh chóng bị vách thịt hấp thu, cảm giác ngứa ngáy khiến cho Cấm Ngôn không thể duy trì sự lạnh lùng được nữa.
“Ưm a hai người … Ưm a… tôi…” Cấm Ngôn không ngừng thở dốc, thân dưới sắp căng đến nổ tung. Gậy rung kí©ɧ ŧɧí©ɧ tuyến tiền liệt khiến hai bên tinh hoàn điên cuồng tiết ra tϊиɧ ɖϊ©h͙, nhưng dươиɠ ѵậŧ hắn chỉ không ngừng run rẩy chứ không có dấu hiệu xuất tinh.
“Đừng nghĩ rằng tôi không ở đây thì có thể giấu tôi cái gì, tất cả những gì cậu làm tôi đều biết rất rõ ràng. Ngần ấy năm trôi qua mà vẫn chẳng thể mài nhẵn tính cách của cậu được. Cậu dụ dỗ tôi như thế, tôi sẽ không kìm được mà muốn phá hủy cậu đấy.” Sắc mặt của Nghiêm Hi trở nên u ám hơn, mang theo cảm giác áp bức mạnh mẽ. Hai chân của Cấm Ngôn đã bắt đầu run lên do phản ứng bản năng của cơ thể.
“Nếu Ngôn của chúng ta muốn làm người đàn ông cứng rắn kiên cường…” Nghiêm Hi lấy roi Phong Dục đang ngâm ở trong nước thuốc ra, sau đó rút ra đánh lên thân thể Cấm Ngôn tạo thành một tiếng “chát” rõ ràng.
“A” Một cơn đau rát như bị lửa đốt lập tức xuyên thẳng vào tứ chi xương cốt, phía dưới của Cấm Ngôn đã sưng lên nhiều do tác dụng mạnh mẽ của thuốc. Hắn liên tiếp chịu hơn 10 roi, tất cả các roi đều đánh vào chỗ chí mạng, thân dưới vốn xinh xắn đã trở nên sưng đỏ. Cấm Ngôn muốn giơ tay ra che chắn, nhưng đã bị Nghiêm Hi đeo còng tay lên treo vào giá thép bên cạnh.
“Cậu biết là điều chế Phong Dục đắt như thế nào rồi đấy, Ngôn, cậu biết mà, tôi đã khá là rộng lượng với cậu rồi.” Sợi tơ bạc chảy ra từ khóe miệng Cấm Ngôn, hắn đang dựa người vào khung thép thở hổn hển. Nghiêm Hi tỏ vẻ đau lòng, hắn vuốt ve mái tóc dài của Cấm Ngôn, trong mắt hiện lên vẻ yêu thương. Tay còn lại cầm lấy một cái ống dẫn tiểu đẩy vào cái lỗ đang sưng tấy trên dươиɠ ѵậŧ.
Chỉ trong nháy mắt, một dòng chất lỏng màu vàng theo cậu nhỏ chảy ra. Trước khi nướ© ŧıểυ chảy ra, Nghiêm Hi đã chuẩn bị sẵn một cái bình rỗng. Thấy trong bàng quang đã không còn dơ bẩn gì, hắn lấy một cái ống tiêm không có kim tiêm ra rồi cắm ống tiêm vào trong bình nhỏ đựng nước thuốc Phong Dục, rút ra khoảng 100ml chất lỏng.
“Không biết điều giáo sư hàng đầu có thể thừa nhận được liều lượng từng này không nhỉ? Nhưng mà nói tới nói lui thì chỉ có tự mình thử nghiệm mới có thể dạy dỗ được một nô ɭệ tốt, cậu nói xem?” Biểu cảm của Nghiêm Hi trông rất nhẹ nhàng, Cấm Ngôn nổi tiếng trong ngành này cũng dựa vào Nghiêm Hi là chủ yếu. Tự mình thử nghiệm quá trình dạy dỗ nô ɭệ mới có thể nắm chắc điểm mấu chốt và thời gian. Nhưng đến cuối cùng thì sự trừng phạt dạy dỗ như thế sẽ chỉ biến hắn thành một con thú cái phát cuồng mà thôi, trong mắt Cấm Ngôn hiện lên vẻ không cam lòng, nếu cẩn thận quan sát sẽ phát hiện ra trong ánh mắt vốn lạnh như băng của hắn bây giờ lại hiện lên vẻ sợ hãi.
Nghiêm Hi vừa cười vừa nâng ống dẫn tiểu lên rồi cắm lỗ kim vào trong đó. Hắn rót toàn bộ chất lỏng vào bên trong bàng quang của Cấm Ngôn. Khi chất lỏng tiến vào cơ thể, khuôn mặt Cấm Ngôn bắt đầu vặn vẹo, 100ml cũng không tạo thành gánh nặng cho bàng quang, nhưng sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ mãnh liệt của thuốc khiến cho Cấm Ngôn không biết phải làm sao. Hắn chỉ nghĩ thầm trong lòng rằng không muốn để Nghiêm Hi thấy vẻ yếu đuối của mình, nhưng do bị ép tới đường cùng nên trong hai con ngươi của Cấm Ngôn vẫn hiện lên chút hơi nước.
“Một người ở phòng điều giáo của cậu, còn một người ở chỗ của Linh Đang. Đúng không? Ngôn?” Nghiêm Hi như cười như không bước đến trước mặt Cấm Ngôn, hắn thưởng thức vẻ mặt thống khổ của Cấm Ngôn. “À đúng rồi, nghe nói ngày mai còn có hội đấu giá nhỉ?” Nghiêm Hi tạm dừng lại, nhìn Cấm Ngôn đang gắng gượng nhìn mình. “Hủy bỏ đi.” Nghiêm Hi hừ lạnh một tiếng, xoay người lấy một cái đai buộc gốc dươиɠ ѵậŧ của Cấm Ngôn lại để phòng ngừa nước thuốc chảy ra.
“Người đàn bà kia còn sống đấy… Cho nên tốt nhất cậu nên ngoan ngoãn chút.” Khi chỉ còn cách cánh cửa hai bước, Nghiêm Hi đột nhiên dừng chân lại và nghiêng người liếc nhìn Cấm Ngôn. Giọng điệu của hắn vừa u ám vừa có cảm giác áp bức, nói xong, hắn xoay người ra khỏi phòng nghỉ.